Vô Thường
Chương 175 : Diễn trò
Ngày đăng: 21:40 21/04/20
Thua rồi, thua không cam lòng! Nếu không phải bị hắn đánh trúng mặt thì mình sao có thể nhất thời xúc động mà dùng tới cương khí của Thiên giai chứ? Nhìn bộ dạng của hắn hiện tại thì cơ hồ mình cũng không cần đánh nữa, hắn cũng đã không thể đứng dậy nổi rồi. chỉ còn một bước nữa thôi là mình có thể thắng hắn được rồi.
- Nếu tứ đệ của ta đã thua, vậy thì bọn ta sẽ tuân thủ lời hứa lúc trước, cáo từ. Bạch Tông chủ, những ngày qua đã quấy rầy quý tông quá nhiều, xin thứ lỗi cho.
Dương Xuân mặt không biểu tình nói với Bạch Tố Y.
Bạch Tố Y đỡ lấy Lâm Nhược Diên vẫn còn đang mê man nói:
- Dương Xuân quá khách khí rồi, bốn vị thành chủ có thể tới Thiên Tú làm khách, Thiên Tú hoan nghênh còn không kịp, sao có thể nói là quấy rầy được.
Dương Xuân khẽ gật đầu, nhìn thoáng qua Đường Phong, sau đó không nói một lời, mang theo những vị thành chủ khác rời đi.
Hàn Đông trước khi đi lạnh lùng nhìn Đường Phong. mở miệng nói:
- Tiểu tử, hãy mau tấn cấp Thiên giai đi. Ta chờ ngươi ở Bạch Đế thành! Tới lúc đó ta tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình! Hừ!
Đợi sau khi Tứ Qúy thành chủ rời đi, Thang Phi Tiếu mới chép miệng nói:
- Cái tên Hàn Đông này ăn nói khó nghe như phóng rắm, nhưng cũng coi như khá rõ ràng.
Muốn một Thiên giai cao thủ nhận thua trước mặt một thiếu niên Huyền giai hạ phẩm là chuyện không thể nào.
Nhưng Hàn Đông cũng thản nhiên thừa nhận mình đã thua, cũng coi như hắn có lòng, nói khó nghe một chút chính là có thù tất báo.
- Phong thiếu gia, ngươi thấy sao rồi?
Thang Phi Tiếu quay đầu lại nhìn Đường Phong suy yếu tới mức không thể suy yếu hơn, lo lắng hỏi một câu.
- không chết được, đi, trở về Yên Liễu các!
Đường Phong bây giờ còn không dám lộ ra bộ dạng thật sự, dưới ánh nhìn của nhiều đệ tử Thiên Tú như vậy, nếu lúc này quá sinh long hoạt hổ thì không khác nào vả vào mặt Bạch Đế thành, còn bại lộ bí mật của mình, không có lời chút nào.
Lâm Nhược Diên còn đang hôn mê, để tránh nàng sau khi tỉnh lại liền lo lắng, nhóm người Đường Phong cũng đưa nàng tới an bài trong phòng của Bảo Nhi và Mộng Nhi trong Yên Liễu các.
Cá đám người vừa mới đỡ Đường Phong đi vào trong phòng, Đường Phong liền quay đầu nhìn, nói với Tiếu thúc:
Vừa nói, vừa lặng lẽ đem Bất Phôi Giáp nhét vào trong y phục, nhân tiện còn lén quan sát thần sắc trên mặt Tần Tứ nương một chút.
Đường Phong còn nhớ rất rõ, lúc đầu Bất Phôi Giáp xông vào trong phạm vi cảnh báo của Viêm Nhật, Viêm Nhật rõ ràng đã có động tĩnh. Thế nhưng mãi cho đến giờ, Tần Tứ Nương cũng không có biểu hiện gì kỳ lạ.
Chẳng lẽ lần này Viêm Nhật không có cảnh báo?
Lần trước lúc nghe kể chuyện, Thang Phi Tiếu giải thích rằng nếu Thần binh có địch ý với nhau thì sẽ có cảnh báo. Mà hiện tại Linh Khiếp Nhan đã bị mình thu phục rồi, tự nhiên sẽ không có địch ý gì cùng Viêm Nhật của Tần Tứ Nương, đoán chừng cùng chính vì vậy nên mới không khiến Viêm Nhật cảnh báo.
Thang Phi Tiếu nhẹ nhàng hỏi:
- Có muốn gọi Mạc nha đầu tới cho ngươi không? Hai tay của ngươi hãy còn rỉ máu kia kìa.
- Đừng!
Đường Phong vội vàng từ chối, hắn không dám gặp Mạc Lưu Tô, cũng không dám đối diện với ánh trong suốt của vị sư tỷ này nữa.
Tần Tứ Nương thở dài:
- Không muốn thì thôi. Bất quá trận chiến vừa rồi của ngươi gây ra động tĩnh lớn như vậy, đoán chừng ngươi không tìm nàng thì nàng cũng sẽ tự mình tới đây. Phong thiếu gia, mấy tháng ngươi không ở đây, nàng ta cứ cách mấy lần lại tới Yên Liễu các một lần, aiz!
Đường Phong cười khổ một tiếng:
- Đừng nói cái này nữa.
Đoạn Thất Xích đứng bên cạnh lỗ tai giật giật, vẫy vẫy tay với Thang Phi Tiếu và Tần Tứ Nương, ba người lấm la lấm lét một hồi, sau đó lại cùng nhau bước ra ngoài.
- Này, ta nói các ngươi chạy làm gì hả?
Đường Phong buồn bực không thôi.
Đoạn Thất Xích quay đầu lại nhìn Đường Phong một cái:
- người đã tới rồi, bọn ta còn ở lại mà làm gì?