Vô Thường

Chương 174 : Ta thua rồi!!!

Ngày đăng: 21:40 21/04/20


Chỉ chốc lát sau, song phương lại đánh nhau một quyền, lại một lần nữa ngã bay ra ngoài.



Không có bất kỳ chiêu thúc hoa lệ hay kỹ xảo nào, hai người đều dựa vào lực đạo, sức mạnh mà đánh đấm với nhau, tìm kiếm thời cơ để cho đối phương một kích.



Nắm đấm của cả hai đều đã đỏ lên, máu tươi rỉ ra, không ai biết đau là gì, cũng không ai vì chút thương thế này mà dừng đòn tấn công của mình lại.



Cả đám cao thủ đứng đó quan chiến mà trong lòng run sợ, đây không phải trận chiến bình thường của người tu luyện, rõ ràng là hai con trâu đực đang đọ sức mới đúng!



Dương Xuân nhìn một chốc đột nhiên lại nở nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Đường Phong lộ ra một tia tán thưởng.



Coi như là hắn đã nhìn ra, Đường Phong liều mạng công kích như thế chính là muốn san bằng sự chênh lệch về kinh nghiệm chiến đấu của mình và Hàn Đông. Nếu như thật sự dùng chiêu thức thì mười tên Đường Phong cũng không phải là đối thủ của Hàn Đông. Nhưng loại tấn công trực tiếp thế này, cũng không cần kinh nghiệm chiến đấu gì cả, cho dù cần dùng thì cũng rất ít.



Còn Hàn Đông, chính là đang bị buộc phải cùng Đường Phong đối bính! Trong một đòn tấn công hung mãnh cuồng bạo đang lao tới, hắn bằng vào cảnh giới Hoàng giai thượng phẩm của mình, cho dù có kinh nghiệm cũng không cách nào thoát ra được.



Thiếu niên này cũng không phải loại chỉ biết nổi xung, đầu óc ngu si tứ chi phát triển như mình nghĩ, ngược lại còn biết dùng mưu kế. Dương Xuân nhẹ nhàng than thở một tiếng, hạt giống tốt như vậy, hắn vốn muốn chiêu dụ đối phương về Bạch Đế thành. Nhưng bây giờ xem ra thì ý nghĩ này đúng là không thể thực hiện được.



Hắn và đông thành chủ đánh một trận như vậy còn có thể tới Bạch Đế thành với mình sao? Hàn Đông làm sao có thể chấp nhận hắn được?



Hai tiếng “Binh” trầm đục truyền tới, hai người đang đánh nhau lại đánh lẫn nhau thêm một quyền nữa, trên không văng ra hai đạo máu tươi, hai người Đường Phong và Hàn Đông không biết lại bay ra ngoài tới lần thứ mấy.



Dù cho tố chất thân thể của Hàn Đông không tệ, nhưng bị đánh nhiều lần như vậy thì cũng chịu không nổi. Dù sao hắn đem thực lực áp chế ở cảnh giới Hoàng giai thượng phẩm, hộ chân cương khí không cách nào ngăn cản được thiết quyền của đối phương, cương khí ngấm vào trong người, hắn lại không thể phá vỡ quy tắc, chỉ có thể đưa thân ra hứng chịu.




Thang Phi Tiếu lao tới chắn trước mặt Đường phong, lạnh lùng nhìn Hàn Đông.



Sau lưng, Tần Tứ Nương hao tổn khí lực một phen mới có thể đỡ Đường Phong đang thở hổn hển lên, Đường Phong hiện tại thoạt nhìn muốn thảm bao nhiêu thì thảm bấy nhiêu, hai cánh tay vô lực buông thõng bên người, nửa người dựa lên Tần Tứ Nương. hai chân phảng phất như không có sức để đứng vững, trên ngực ướt đẫm một mảnh máu đen, mai mí mắt rũ xuống, phảng phất như bất kỳ lúc nào cũng sẽ ngất đi.



Nhìn ra được hắn bây giờ đã kiệt sức, không còn khả năng tiếp tục chiến đấu nữa. ừ, vẻ bề ngoài thoạt nhìn chính là bộ dạng này.



- ngươi muốn làm gì?



Thang Phi Tiếu nhìn chằm chằm vào Hàn Đông.



- Tứ đệ!



Dương Xuân không mở miệng nhắc một câu thì không được.



Hàn Đông chợt sửng sốt, liền nhận ra việc mình đang làm hiện tại có chỗ không đúng. trên mặt lúc xanh lúc hồng, nghiến răng nghiến lợi, siết chặt song quyền, tức giận tản đi một thân cương khí, thu lại khí thế, nhắm chặt hai mắt, trên mặt đầy vẻ không cam lòng. nhỏ giọng nói:



- Ta thua rồi!



Quả thực đã thua, mặc dù hắn đã áp chế thực lực bản thân xuống thấp hơn Đường Phong một cảnh giới, nhưng lấy thân phận của hắn mà chỉ có thể đánh ngang tay với Đường Phong thì cũng có thể coi như đã thua. Huống hồ gì, một quyền sau kia, Hàn Đông lại còn sử dụng khí của trình độ Thiên giai, trực tiếp phá vỡ quy tắc và ước định trước đó.