Vô Thường
Chương 234 : Ba đào hung mãnh (thượng)
Ngày đăng: 21:40 21/04/20
Chẳng qua là, chỉ có sau khi tấn chức Thiên giai mới có thể cảm nhận được dòng di chuyển của năng lượng, bản thân hắn chỉ mới Huyền giai trung phẩm thế mà đã có thể làm được rồi! Đường Phong thầm vui mừng kinh ngạc.
Xem ra, lần này ngẫu nhiên tới ngắm biển, lại có thu hoạch lớn như vậy rồi. chẳng qua, Tiểu Khô Lâu ở trong cương tâm của mình, mặc dù có thể cảm nhận được những dòng năng lượng bên ngoài kia nhưng không cách nào sử dụng được, như vậy không khỏi khiến người ta phải thở dài mà.
Suy nghĩ một chút, Đường Phong chỉ có thể dùng từ giác ngộ để mà giải thích thu hoạch ngoài dự kiến này. Đạo gia cùng Phật tông giảng giác ngộ, đây là một thứ cơ hội cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa thời cơ không phải do mình tạo nên, mà một khi giác ngộ, thực lực và tâm cảnh đều sẽ tăng lên trong phạm vi lớn!
ít nhất, Đường Phong cùng cảm giác tâm cảnh của hắn cũng cao hơn rất nhiều.
- Phong ca ca, trước giờ ngươi chưa được thấy biển sao.
Linh Khiếp Nhan mở miệng hỏi.
Đường Phong lắc lắc đầu, nói:
- Lần đầu tiên tới đây, sao, trước kia ngươi đã thấy qua rồi à?
Linh Khiếp Nhan nói:
- ừm, chuyện cũng đã rất lâu rồi, ta cũng quên.
Trong lúc hai người đang nói chuyện, mặt biển trước mắt bỗng nhiên vang lên một tiếng rầm, một người từ trong biển bước ra. Đường Phong đưa mắt sang nhìn một cái, muốn xem thử vị khách đột nhiên nhô ra từ dưới biển là ai, nhưng vừa nhìn tới, Đường Phong mặt mũi đều có chút đỏ ửng.
người này một đầu tóc dài ướt nhẹp phủ xuống ngực, trên người chỉ mặc vẻn vẹn một bộ đồ lót, da thịt tám phần lộ cả ra ngoài.
Áo lót và quần lót đều ướt sủng nước, hiện đang dính chặt trên làn da nàng, đem thân hình hoàn mỹ cũng với những đường cong mềm mại hiện rõ vào trong tầm mắt Đường Phong.
Biển rộng phía trước nổi sóng mãnh liệt, trước ngực của cô nàng kia cũng nổi sóng mãnh liệt. Da của nàng không trắng trẻo mềm mịn, mà có màu nâu như lúa mạch, toàn thân không có một chút mỡ thừa, khiến người ngoài nhìn vào liền cảm thấy nàng rất có sức sống, áo ngực và quần lót màu xanh nhạt phối hợp hài hòa với da thịt.
Nàng không thấp, có thể nói là cao nhất trong số các nữ nhân Đường Phong từng gặp, đoán chừng còn cao hơn cả hắn một chút, tay chân và cơ thể vô cùng cân xứng hiện lên phong thái mê người, nhất là cặp đùi thẳng tắp thon dài kia, đủ để hấp dẫn ánh mắt của bất kì nam nhân nào trên cái cõi đời này.
Mũi thon, cổ phấn, ngực nở, đùi thon, eo nhỏ, mông đầy, mắt sáng, răng trắng, môi hồng, tóc đen, chân ngọc... Đường Phong hoàn toàn không hề nghĩ tới ở cái chỗ này lại có thể gặp phải một đại mỹ nữ sống sờ sờ như vậy, nhất thời chỉ cảm thấy đầu óc hơi bị quá tải.
Trong lòng ngập tràn cảm giác phạm tội, nhưng cũng có chút mừng thầm.
Mỹ nhân này từ trong biển đi ra chắc cũng không ngờ đến trên bờ cát còn có một tên nam nhân đang đứng, nàng đưa tay lau nước biển trên mặt một cái, sau đó thả lỏng người mà duỗi thẳng lưng ong, thân thể hoàn mỹ đến vô cùng cứ thế duỗi ra.
Nhưng ngay một khắc đó, động tác của nàng bỗng khựng lại, hai mắt trợn trừng nhìn về phía Đường Phong, bốn ánh mắt chạm nhau, Đường Phong như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, trong mắt mỹ nhân kia đã bắt đầu hiện lên một tia thần sắc giận dữ rồi!
- Tốt lắm!
nữ nhân kia hừ lạnh một tiếng.
- Lần sau còn người nào không thông báo đã đám xông vào viện của ta, kết quả cùng như hắn! Lôi hắn ra ngoài.
-Dạ!
Hai nữ đệ tử đứng lên, đem pho tượng tinh thạch từ từ lôi ra ngoài.
Mấy người còn lại cũng không biết hôm nay lại có kẻ nào dám chọc Bảo chủ tức giận, chỉ có thể cẩn thận từng ly từng tí mà đứng đó.
- Có phải các ngươi cảm thấy ta tàn nhẫn lắm đúng không?
nữ nhân kia cười dài nhìn đám nữ đệ tử, không một người dám nói dạ, tất cả đều lắc đầu.
- Dối trá!
nữ nhân cười lạnh nói:
- Tàn nhẫn chính là tàn nhẫn, nếu có một ngày các ngươi ở vào vị trí của ta thì các ngươi cũng có thể làm như vậy! Bởi vì lúc đó các ngươi đang ở vị trí của Ô Long Bảo bảo chủ! Bởi vì nơi này là môi trường nuôi cấy sát thủ, lúc nào các ngươi cũng phải chuẩn bị tốt tinh thần bị giết!
ngừng một chút, nữ nhân này lấy ngọn phi đao của Đường Phong ra, tiện tay ném cho một nữ tỳ gần đó nói:
- Đi Diêm Thành tra tìm một người cho ta, một người đàn ông, thoạt nhìn mười năm mười sáu tuổi, cao ráo.. .có vẻ cũng rất tuấn tú!
Nói tới đây, miệng của nữ nhân đột nhiên nhếch lên thành một nụ cười, bây giờ nghĩ lại một chút, tiểu tử kia đúng thật là rất dễ nhìn. Thu lại nụ cười trên mặt, khuôn mặt nàng lại lạnh như băng nói:
- Phi đao này chính là vũ khí của hắn, tìm được hắn thì dẫn hắn tới trước mặt ta!
- Vâng!
Đường Phong hiện tại đang ở một gò núi nhỏ bên ngoài Diêm Thành, trong lòng hắn phù phù nhảy loạn. Hắn cảm thấy mình thật là quá oan uổng đi, tự dưng lại đụng phải một nữ nhân hung thần ác sát, xuất thủ tàn nhẫn như vậy.
Thế giới bên ngoài, quả nhiên là rất hung tàn.