Vô Thường
Chương 293 : Chuyện tốt, chuyện xấu (thượng_ha)
Ngày đăng: 21:41 21/04/20
Phi Tiểu Nhã nói:
- Vốn là ta để cho ngươi chiếu cố hắn một hồi, đừng để hắn gặp phải chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng.
Độc nhãn quái nhân cười khổ nói:
- Sao ngài không nói rõ ra, hại cái thân già này của thuộc hạ gặp tai bay vạ gió. Ngày mai ta sẽ khôi phục lại đinh mức huấn luyện của hắn như những ngày hôm trước.
- Không!
Phi Tiểu Nhã nghiêm túc lắc đầu:
- Trong vòng một canh giờ hắn rõ ràng có thể chạy được sáu vòng, xem ra cực hạn của hắn còn chưa bị bức bách ra. Ngươi lần này tuy rằng hiểu nhầm ý tứ của ta, nhưng cũng là một chuyện tốt.
- Cái này! Thế là vẫn tiếp tục?.
Độc nhãn quái nhân hỏi ý kiến, nói.
- Tiếp tục, bảo trì cường độ như hôm nay.
Phi Tiểu Nhã nhẹ gật đầu:
- Ta muốn nhìn xem,trong vòng một canh giờ hắn có thể hay không, chạy được mười vòng. Mặt khác ngươi cẩn thận quan sát hắn, nếu cảm thấy có cái gì nguy hiểm đến tính mạng, thì không để cho hắn tiếp tục nữa.
- Thuộc hạ đã biết.
Độc nhãn quái nhân gật đầu nói
- Đường Môn...
Phi Tiểu Nhã lẩm bẩm nói, tên tiểu tặc này đến tột cùng có thể kích phát được bao nhiêu tiềm lực, cần thời gian bao lâu mới có thể chính thức trở thành Thiên giai cao thủ, chỉ khi nào đạt đến Thiên giai, ngươi mới có tư cách cùng bản bảo chủ ngang hàng nhau mà nói chuyện. Độc nhãn quái nhân lấm la lấm lét, nhìn Phi Tiểu Nhã, khẽ nói:
- Bảo chủ đại nhân, thuộc hạ có lời này không biết là có nên nói ra hay không, tên tiểu tử Đường Môn này tuy rằng rất tuấn tú, nhưng cũng chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi a. Bảo chủ đại nhân nếu mà cùng hắn đúng một chỗ.... thoạt nhìn giống như là tỷ đệ. Hơn nữa hắn chẳng qua chỉ là một tên Huyền giai nho nhỏ, là một tên đệ tử của Ô Long Bảo, cùng ngài quả thực là.. là ....
- Ngươi có ý tứ gì?
Phi Tiểu Nhã sắc mặt bất thiện quay đầu nhìn hắn một cái.
- Khục khục.... là thuộc hạ nhiều lời.
Độc nhãn quái nhân ngượng ngùng nói.
- Sự tình của nhân gia, cần ngươi quản hả!
- Vậy cũng là chuyện tốt?
Đương nhiên là tốt rồi, đợi nàng biết được hết thảy, sẽ khiến nàng vô cùng đau khổ, từ đó có thể chặt đứt tình cảm với Đường Môn, có thể trở thành một người vô tình, vô dục. Đến lúc đó , nàng mới chính thức có thể chưởng quản Đại Tuyết Cung, thử thách này nhất định nàng phải trải qua. Dù sao nàng cũng chỉ là một nữ tử, nếu không có tình cảm nhân sinh sẽ không hoàn chỉnh được.
- Nếu như cảm tình của nàng với Đường Môn quá sâu đậm thì sao?
Đái chấp sự âm hiểm cười, nhún nhún vai nói:
- Vậy thì xong rồi, Đại Tuyết Cung từ nay giải tán, Lý Đường đế quốc chỉ còn hai thế lực lớn, ta và ngươi sẽ bị vô số người truy sát!
Mặc dù hắn nói tỉnh bơ, nhưng độc nhãn quái nhân có thể hiểu được, việc bảo chủ đại nhân có vượt qua được thử thách này hay không có liên quan trực tiếp đến sinh tử tồn vong của mấy ngàn nhân mạng trong Đại Tuyết Cung này. Bảo chủ a, ngài ngàn vạn lần phải kiên trì lên, chẳng qua chỉ là một tên nam nhân lớn nên có chút tuấn tú mà thôi,chứ hắn có khác nam nhân khác chỗ nào đâu, chờ sau này ngài tiếp quản toàn bộ Đại Tuyết Cung, muốn nam nhân như thế nào chẳng lẽ còn không có, mỗi ngày một người cũng được,hay mỗi ngày nhiều người cũng xong,thử hỏi ai dám cản ngài,nhưng mà bây giờ ngài ngàn vạn lần đừng "chết" trong tay tên tiểu tử Đường Môn này a.
- Đúng rồi, chấp sự!
Đang nghĩ vớ vẩn Độc nhãn quái nhân chợt nhớ tới một chuyện:
- Sao ngài lại biết rõ tin tức về tên tiểu tử Đường Môn này như vậy? Chẳng lẽ hai người trước kia đã từng quen biết?
Đái chấp sự cười nói:
- Ta nói hắn chính là đệ tử của ta ngươi có tin hay không?
Độc nhãn quái nhân trầm mặt nói:
- Chấp sự chuyện này không buồn cười chút nào!
Hắc hắc...! Đái chấp sự âm u cười một tiếng, xoay người chậm rãi biến mất trong bóng đêm, chăm chú nhìn vào bóng lưng của hắn, độc nhãn quái nhân cuối cùng chỉ có thể chậm rãi lắc đầu. Toàn bộ Ô Long Bảo, chân chính quan tâm đến bảo chủ đại nhân cũng không có nhiều người, mọi người chủ yếu cảm thấy nàng đáng sợ. Mặc dù bản thân hắn trước mặt nha đầu kia cũng khúm núm, nơm nớp lo sợ đấy, nhưng trong nội tâm của độc nhãn quái nhân, vẫn chỉ coi nàng là một tiểu cô nương chưa trưởng thành, dù sao chũng chỉ là một nữ tử a.
Tương lai của Ô Long Bảo ra sao? Đại Tuyết Cung đi vào con đường nào? Bảo chủ đại nhân, van cầu ngài suy nghĩ cho kỹ đừng “trầm mê” a
Ô Long Bảo giai đoạn ma quỷ huấn luyện thứ nhất kéo dài trong suốt thời gian hai tháng. Trong hai tháng này, gần hai trăm người đã chết mất hơn ba mươi người. Lúc đầu người chết tương đối nhiều, nhưng càng về sau số người chết đi càng ngày càng ít. Bởi vì những người còn lại đã dần dần thích ứng với tiết tấu huấn luyện.
Đường Phong cùng Không Dư Hận mỗi ngày vẫn bị ngược đãi thảm thương.
Ba trăm dặm lộ trình buổi sáng, sau nửa tháng huấn luyện, ngoại trừ Không Dư Hận, Đường Phong cùng Cừu Thiên Biến hoàn thành ra, rốt cuộc không có ai có thể đạt đến trình độ này. Cho dù là một tên đạt đến Huyền giai tầng thứ tư, bắt hắn trong vòng một giờ chạy được ba trăm dặm, hắn cũng không thể làm được.
Tận cho đến lúc này, tất cả mọi người mới phát hiện ra bản thân mình bất tri bất giác mỗi ngày đều đã tiến bộ thêm, mỗi ngày lại càng thêm trưởng thành. Cho dù là Thu Tuyệt Âm cùng Hà Hương Ngưng vốn là nữ lưu thân thể yếu ớt, cũng có thể trong vòng một canh giờ chạy được bốn vòng. Biết rõ bản thân đang ngày càng tiến bộ, mọi người càng thêm nhiệt tình huấn luyện, bắt đầu từ ngày đó, oán hận cùng với nguyền rủa bên trong nội tâm mọi người đã hoàn toàn biến mất, mà chuyển thành nhiệt huyết cùng với nỗ lực
Mấy người kia có thể làm được, mình không có lý do gì không làm được. Đều là Huyền giai, bản thân mình không thể thua kém ai được, cơ hồ trong lòng mỗi người đều có ý nghĩ như vậy. Trước kia cần trường tiên của đám hắc y nhân thúc ép mọi người mới liều mạng huấn luyện, nhưng bây giờ chính là chủ động liều mạng tu luyện, hiệu quả trước sau chênh lệch vô cùng bất đồng. Trước kia bị thúc ép, bây giờ là tự nguyện, vô luận tâm tình hay thân thể đều cảm thấy mười phần thoải mái.
-o0o-