Vô Thường
Chương 321 : Đầu cùng (thượng,ha)
Ngày đăng: 21:41 21/04/20
Nếu không phải là dừng lại trong khoảng thời gian này, Đường Phong dám khẳng định, chính mình có thể sớm nửa tháng, thậm chí càng sớm hơn tới được nơi này.
Phòng thứ ba mươi sáu, đầu cùng nơi này, chất lượng lẫn mật độ linh khí vượt quá sức tưởng tượng của Đường Phong. Linh khí ở đây không chỉ ngưng kết tới mức mắt thường có thể nhìn thấy được, thậm chí có chút đặc thù chuyển động theo trạng thái cố định rồi, chúng không hề biểu hiện đặc thù từng dải từng dải trôi theo dòng chảy như ban đầu, mà là hội tụ thành một đoàn khổng lồ, che trời che đất, thời điểm hỏa linh khí trôi xuống, Đường Phong thậm chí cảm giác được thân thể của chính mình bị linh khí vô cùng khổng lồ áp bách tới nặng trịch. Thời điểm băng linh khí từ dưới đất trào lên trên, Đường Phong có cảm giác như chính mình bị nhấc bay lên cao.
Đây không phải là ảo giác, mà là do linh khí ngưng tụ quá mức nồng đậm, biến thành thực chất, tạo thành lực lượng lúc đẩy hắn lên, lúc ép hắn xuống.
Không chỉ như vậy, mỗi khi hai loại linh khí này giao với nhau, Đường Phong thậm chí có thể nghe được cách đó không xa truyền tới tiếng gió thổi gào thét, tiếng ô ô không dứt, khiến tim hắn phải đập nhanh hơn.
Sắp tu luyện được thời gian bốn tháng rồi, Đường Phong hiện tại đã là cảnh giới Địa giai trung phẩm đỉnh phong, bởi vì tại thời điểm tu luyện, Đường Phong không nhịn được dùng linh khí khổng lồ kia rèn luyện thân thể chính mình. Linh khí tu luyện thu được không hề hoàn toàn chuyển hóa thành cương khí cảnh giới, cho nên mới chỉ có trình độ hiện tại.
Bất quá Đường Phong không hề hối hận, cường độ thân thể cao mang tới chỗ tốt rất lớn, trong các cuộc chiến đấu trước đó đã biểu hiện rất rõ ràng. Hơn nữa linh khí để rèn luyện thân thể nơi này đều vô cùng tinh thuần, về mặt chất lượng so với linh khí đan hai lần rèn luyện thân thể không biết tốt hơn bao nhiêu lần, hiệu quả rèn luyện tự nhiên không thể kém hơn.
Tiếp theo muốn tìm được linh khí khổng lồ và tinh thuần để rèn luyện thể không biết đến bao giờ, Đường Phong tự nhiên không chịu lãng phí cơ hội như vậy.
Tĩnh tọa trong phòng thứ ba mươi sáu, mỗi một lần hô hấp, linh khí cực lớn tới không thể tưởng tượng dũng mãnh tiến vào trong thân thể chính mình, cho dù là ngày đầu tiên tiến vào trong băng hỏa phòng thứ ba mươi sáu, thế nhưng Đường Phong vẫn giống như trước đây, không chịu khổ sở dày vò, bị lăn qua lăn lại hầu như sống chết một đường.
Bởi vì thân thể được rèn luyện càng lúc càng trở nên cường đại hơn, sức chống đỡ của thân thể bay lên thẳng tắp, khó chịu khẳng định là có, dù sao Đường Phong không có khả năng hoàn toàn không có cảm giác, thế nhưng chỉ cần chống lại được băng hỏa lưỡng trọng kình ăn mòn, đợi khi hai loại linh khí này thay thế nhau, cảm giác khó chịu trong nháy mắt biến thành thư sướng, lỗ chân lông toàn thân phảng phất như thư giãn rộng mở.
Khi tu luyện trong đầu cùng băng hỏa ba mươi sáu phòng trong năm ngày, cảm giác khó chịu ban đầu dần dần biến mất không còn, hẳn là nguyên nhân do thân thể đã thích ứng được nơi này.
Vốn định tiếp tục tu luyện như vậy, dù sao đã chạy tới đầu cùng rồi, tiếp tục đi về phía trước sẽ không còn thạch thất nào để chính mình sử dụng. Thế nhưng Đường Phong thực sự bị tiếng gió thổi ô ô câu dẫn lòng hiếu kỳ tìm hiểu.
Mỗi khi hai loại linh khí thay thế nhau, tiếng gió thổi gào thét ô ô này sẽ xuất hiện, nghe tổng thể giống như tình huống gió thổi qua đường ống, hơn nữa đường ống này còn vuông góc với ngọn núi lửa ngay dưới chân, Đường Phong có thể từ trong âm thanh phán đoán ra được điểm này.
Lẽ nào bên trong ngọn núi lửa còn có một không gian nào đó?
Dưới sự hiếu kỳ, Đường Phong không nhịn được đình chỉ tu luyện, quyết định đi xuống dưới kiểm tra một chút, dò xét tình huống, thuận tiện nhìn xem có thể tìm được liệt diễm cô Mang chấp sự muốn chính mình tìm kiếm hay không.
Đang thời điểm phiền muộn không ngớt, thanh âm của Linh Khiếp Nhan đột nhiên truyền tới:
- Phong ca ca, mau nhìn lên trên.
Đường Phong ngẩng đầu nhìn lên trên cao, trước mắt không khỏi sáng ngời, tại vị trí cách chính mình không sai biệt lắm khoảng năm trượng có một sơn động nhỏ từ vách sơn động to lớn hiện tại kéo dài ra, cũng giống như chi nhánh của cây đại thụ, sơn động nhỏ này đại khái dài vài chục trượng, trên đỉnh không sai biệt lắm đã chạm vào vị trí cột trụ nham thạch nóng chảy.
Không chỉ như vậy, dưới đáy sơn đạo này, cách một đoạn lại có một điểm đỏ đậm, thậm chí còn tản mát một chút ánh sáng huỳnh quang, đẹp tới dị thường, lại có điểm quỷ dị, nhìn hình dáng giống như cây nấm.
Thứ này đại khái chỉ có kích cỡ chừng nắm tay trẻ con, nếu như không nhìn kỹ mà nói, thực sự không thể phát hiện ra được. Hơn nũa lúc này mấy điểm đỏ này còn đang không ngừng hấp thu linh khí liệt diễm đỏ hồng, một cỗ linh khí nồng đậm hội tụ xung quanh mấy điểm đỏ, lập tức bị nhanh chóng hấp thu không còn một mảnh, tại thời điểm hấp thu, mấy thứ này hơi phồng lên, chậm rãi biến thành kích cỡ nguyên bản, phảng phất như con người đang hô hấp.
- Liệt diễm cô?
Đường Phong không khỏi nói.
- Hẳn chính là nó rồi!
Linh Khiếp Nhan đáp.
Tại địa phương như thế này xuất hiện thứ giống như cây nấm, ngoại trừ liệt diễm cô ra, chỉ sợ không còn bất cứ thứ gì khác nữa.
Thực sự là đạp phá thiết hài vô mịch sứ, đai lai toàn bất phí công phu.
Đường Phong còn đang suy nghĩ Mang chấp sự lừa dối chính mình, hiện tại xem ra Mang chấp sự ngược lại không phải hoàn toàn là đang dối gạt người. Bên trên đầu cùng băng hỏa ba mươi sáu phòng xác thực có liệt diễm cô tồn tại, chỉ là không có bất cứ đường nào có thể đi rồi, hơn nữa là do cơ duyên xảo hợp mới bị chính mình phát hiện ra, thực sự muốn chính mình tìm đến, Đường Phong nghĩ rất có khả năng tìm không được.
-o0o-