Vô Thường

Chương 322 : Hái nấm (thượng, ha)

Ngày đăng: 21:41 21/04/20


Đường Phong tỉ mỉ nhìn kỹ, phát hiện nơi này chỉ có sáu liệt diễm cô mà thôi.



Hơi dò xét thò người ra phía bên phải nhìn lên, muốn tìm được địa phương nào đó có thể mượn lực được, vừa nhìn một chút, Đường Phong không khỏi nở nụ cười.



Bởi vì cách vị trí của chính mình hiện tại không tới một trượng có một lỗ thủng tương đối lớn, nhìn qua hẳn là do con người tạo thành, nhưng thông qua vết tích có thể suy đoán được, lỗ thủng này đã hình thành không hề thiếu năm tháng rồi.



Phỏng chừng thời điểm Tạ Tuyết Thần năm đó tới nơi này cũng giống như chính mình, bị cuồng phong thổi lên trên cao, sau đó lại làm ra động tác giống y hệt như chính mình, trực tiếp đánh ra một lỗ thủng lớn tạm thời đứng vững gót chân.



Đường Phong chưa bao giờ gặp qua Tạ Tuyết Thần, cũng không biết hắn lớn lên có bộ dáng như thế nào. Thế nhưng người bị Tiếu thúc và Đoạn thúc coi là cừu địch, đồng thời còn làm ra chuyện giết chết sư phụ, đoạt quyền soán vị, hiển nhiên là thủ đoạn cực kỳ độc ác, vì vậy Đường Phong đối với hắn ngay cả một điểm hảo cảm cũng không có.



Dù vậy, lúc này Đường Phong dĩ nhiên không nhịn được tuôn ra một loại cảm giác đồng cảm.



Có thể dưới loại tình huống nguy hiểm, trong nháy mắt đánh ra một lỗ thủng lớn đủ cho một người đứng thẳng trên vách động, điều này không chỉ cần suy tính khống chế lực tạo vô cùng tốt, cũng có thể khảo nghiệm năng lực phán đoán và tốc độ phản ứng của một người.



Loại sự tình như thế này không phải người nào cũng có thể làm được, cho dù có người đầu óc tương đối nhanh nhạy, nhưng nếu không có thực lực tương ứng, chỉ sợ cũng không thể sống sót được trong loại hiểm cảnh như thế này, kết quả cuối cùng chỉ là rơi xuống.



Đường Phong làm được rồi, Tạ Tuyết Thần trước đó cũng làm được rồi, Đường Phong không biết thời điểm Tạ Tuyết Thần tới đây có cường đại giống như chính mình hiện tại hay không, thế nhưng cho dù cảnh giới của hắn lúc đó có vượt qua chính mình hiện tại, nhưng thân thể tuyệt đối không thể cường hãn bằng mình. Có thể nói, so sánh tổng hợp lại tố chất ngang cấp nhau, Đường Phong tự vấn chính mình tuyệt đối không thua kém bất cứ người nào, đây không phải tự đại, mà là tự tin.



Thân thể đứng bên trong lỗ thủng, Đường Phong nhìn bốn phía, sau một hồi quan sát, Đường Phong khẽ đưa tay, năm ngón tay dùng lực, cương khí cường liệt bùng phát, cho dù là vách núi lửa cứng rắn vô cùng cũng bị Đường Phong tạo thành năm lỗ thủng hình ngón tay, nhẹ nhàng thử một chút, phát hiện tương đối vững chắc.



Lại hơi giật giật tại chỗ, điều chỉnh góc độ và phương vị cẩn thận, Đường Phong co hai chân, mũi chân đạp trên mặt đất, đồng thời cánh tay đâm vào vách huyệt động dùng sức, kéo thân thể bay lên, toàn thân giống như mũi tên rời khỏi dây cung thẳng tắp vọt đi.



Một lần bắn ra này, Đường Phong có thể lao đi được mấy chục trượng, chỉ trong thời gian nháy mắt đã đạt tới vị trí sơn động nhỏ. Nháy mắt khi thân thể và sơn động nhỏ ngang bằng nhau, một chân của Đường Phong đạp mạnh, trực tiếp đá và vách sơn động, mượn lực lượng bắn ngược, Đường Phong nhẹ nhàng bay ngang.



Lực lượng của một cước này vừa chuẩn, không chỉ trung hòa tốc độ bay lên, càng giúp Đường Phong tại không trung xoay một đường vòng cung tuyệt đẹp, sau khi lăn trở mình mấy vòng mới vững vàng tiến vào trong sơn động nhỏ.



Toàn bộ động tác sinh động giống như nước chảy mây trôi, hành văn liền mạch lưu loát, không có một chút cảm giác lạc lõng và ngưng trệ. Cũng chỉ có loại người tài cao mật lớn giống như Đường Phong mới dám tại hoàn cảnh nguy hiểm như thế này chơi trò hoa dạng.




Lòng bàn tay dĩ nhiên sinh ra mấy vết phổng rộp, da của ngón tay út cũng tổn tại một tảng lớn, lộ ra da thịt màu phấn hồng.



Đây chính là thân thể đã trải qua vô số lần năng lượng khổng lồ rèn luyện, nếu như tính thêm lần rèn luyện tại băng hỏa ba mươi sáu phòng, hiện tại đã trải qua lần rèn luyện thứ ba, mà lúc này dưới tình huống vận chuyển cương khí hộ thân, cư nhiên không thể chống đỡ được nhiệt độ của một cây nấm?



Đường Phong hầu như không thể tin được trước mắt chính mình, thế nhưng sự thực chính là như vậy, thân thể chính mình vẫn luôn luôn kiêu ngạo bị một cây nấm làm bị thương!



Liệt diễm cô, không chỉ bản thân cái tên có liệt diễm, hoàn cảnh sinh trưởng cũng chính là liệt diễm, ngay cả sự tồn tại của bản thân cũng là liệt diễm khó ngăn cản, liệt diễm cô tuyệt đối là thiên tài địa bảo cực kỳ trân quý. Đường Phong chưa bao giờ nghe nói qua bất cứ loại dược liệu nào lại tản mát ra nhiệt độ như thế này.



- Phong ca ca, thế nào?



Linh Khiếp Nhan thân thiết hỏi.



- Không có gì đáng ngại!



Đường Phong nắm tay lại, cho dù trong nháy mắt vừa rồi có một tia hỏa kình xâm nhập vào trong cơ thể, thế nhưng tuyệt đối không tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào đối với chính mình, chỉ cần tiến hành hóa giải một chút là được.



Đã có kinh nghiệm, liệt diễm cô đã có nhiệt độ cường đại tới như vậy, cho dù là thân thể của chính mình cũng không thể chống đối, Đường Phong tự nhiên không dám lại tiếp tục dùng tay thu thập rồi.



Lấy thiên binh Toái Binh siết chặt trong lòng bàn tay, Đường Phong nhìn chuẩn bị trí liệt diễm cô thứ hai, lại một lần nữa bắn ra ngoài như lần đầu tiên, toàn thân vô cùng tinh thuẩn rơi vào vị trí ngay bên cạnh liệt diễm cô, trong nháy mắt khi lực đạo bị giảm xóc, Đường Phong hũy vũ thiên binh Toái Tinh, tất cả đều đào móc, toàn bộ liệt diễm cô ngay cả gốc cũng bị đào ra, trực tiếp thu vào trong không gian mị ảnh.



Lúc trở lại điểm dừng chân, Đường Phong cúi đầu nhìn thiên binh, thân chủy Toái Tinh nguyên bản ngăm đen lúc này dĩ nhiên chảy xuôi một cỗ quang mang màu hồng, trên thân chủy cuồn cuộn không ngớt, theo đó toàn bộ chủy thủ đều trở nên nóng bỏng.



Hỏa kình này cư nhiên bá đạo tới như vậy, ngay cả thiên binh cũng không thể chống đỡ được, thực sự nằm ngoài suy đoán của mọi người, bất quá tuy rằng cỗ hỏa kình này xâm nhập vào Toái Tinh, nhưng cũng không hề tạo thành bất cứ thương tổn nào, vì vậy không cần phải để ý tới nó.



-o0o-