Vô Thường

Chương 340 : Lưu manh

Ngày đăng: 21:41 21/04/20


Khi Phi Tiểu Nhã với đôi con mắt mông lung nước, xấu hổ đi về phía Đường Phong, Đường Phong lập tức cảm thấy nhiệt độ bên người đột nhiên tăng vọt.



Trên tay của nàng có một một bộ y phục đã giặt qua, không chỉ có áo khoác, còn có một chiếc áo lót nhỏ bé xinh xắn.



- Nàng sao lại mặc thành như vậy?



Đường Phong vô cùng buồn bực, hắn cũng là nam nhân a, không những vậy còn là tiểu tử khí huyết phương cương.



- Y phục bẩn rồi!



Phi Tiểu Nhã đương nhiên đáp, nhẹ cắn môi.



- Dù sao đi nữa không phải là ngươi chưa từng nhìn thấy qua.



Đường Phong thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, nữ nhân này là ngu ngốc hay là không ngu ngốc a. Hắn đột nhiên nghĩ tới thời điểm ở cùng một chỗ với nữ nhân này, chính mình luôn luôn bị vây trong thế hạ phong về mặt đạo nghĩa, ngẫm lại đại khái là nguyên nhân trong lòng chính mình có lỗi với nàng.



- Thương lượng với ngươi một chuyện!



Phi Tiểu Nhã bước tới trước mặt Đường Phong, khuôn mặt nhăn nhó nói.



- Chuyện gì?



Đường Phong đưa tay gãi gãi cái cằm đã có chút râu ria, hai mắt mất tự nhiên chuyển đi nơi khác.




Hắn tự nhiên biết Phi Tiểu Nhã tắm bên cạnh, vốn định tìm chút gì đó nấu ăn, thế nhưng đột nhiên cảm thụ được bên phía Phi Tiểu Nhã có ba động cương khí truyền tới, trước sau tổng cộng hai lần làm hắn không dám phớt lờ, còn tưởng rằng Phi Tiểu Nhã gặp phải công kích nào đó, vì vậy bật người chạy tới nhìn một chút, sau đó lập tức nhìn thấy một mỹ nhân đang đứng trong đáy dòng suối chảy, thẳng tắp nhìn chằm chằm chính mình.



Sắc mặt của nàng trong nháy mắt chính mình xuất hiện trở nên vui mừng, lại hỗn loạn khẩn trương, rất nhanh gương mặt cười trầm xuống, da mặt kéo dài.



Đây không phải ba điểm, đây không phải ba điểm! Rất không lý do, trong đầu Đường Phong liền hiện ra ý niệm này.



Sau một khắc Phi Tiểu Nhã đưa tay rút lên một hòn đá chỉ lớn chừng ngón tay cái, vung bàn tay nhỏ bé, hung hăng ném mạnh về phía Đường Phong, hàm răng cắn chặt, âm thanh vô cùng thanh thúy vang lên:



- Lưu manh!



Cao thủ Thiên giai không phải bình thường, sử dụng ám khí rất không tệ, tuy rằng chỉ là hòn đá nhỏ tùy ý có thể nhìn thấy, tuy rằng chỉ là công kích thẳng tắp đơn thuần, thế nhưng Đường Phong đứng cách đó không xa muốn tránh cũng không thể tránh, phạm vi công kích của hòn đá nhỏ này đã hoàn toàn phong kín đường lui trên dưới, để hắn kìm lòng không được sinh ra một loại cảm giác bị tách rời khỏi thiên địa hiện tại, hòn đá nhỏ kia phảng phất giống như biến thành một đại thế giới ập về phía hắn.



Càng thêm ẩn chứa lực đạo của cao thủ Thiên giai, trước mắt Đường Phong hoàn toàn xoay chuyển.



Đương nhiên, tất cả đều là lời thừa, chỉ là ý niệm cấp tốc vận chuyển qua trong đầu Đường Phong, cho chính mình một lý do mà thôi. Phi Tiểu Nhã căn bản không hề có bất cứ ý tứ tổn thưởng hắn, nếu như hắn thực sự muốn tránh né, hoàn toàn có thể tránh né được, thế nhưng Đường Phong căn bản không dám tránh.



Hòn đá nhỏ mang theo tiếng xé gió trực tiếp đánh vào trán Đường Phong, chàng thiếu niên này trong nháy mắt hét lên một tiếng thảm thiết.



- A!



Phi Tiểu Nhã vừa xuất thủ đã hối hận rồi chỉ bất quá là phản ứng xuất phát từ bản năng của nữ nhân mà thôi, là rụt rè đang quấy phá, thử nghĩ một chút, một nữ hài tử đang trong lúc tắm rửa đột nhiên nhìn thấy một nam nhân, chỉ cần có một điểm tâm tình thẹn thùng khẳng định sẽ xuất hiện loại phản ứng như thế này. Phi Tiểu Nhã cũng không phải là nữ nhân phong tao, tuy rằng nàng muốn đánh chủ ý trộm đi trái tim của tiểu tặc kia, thế nhưng dù sao quan hệ giữa hai người còn chưa tiến triển tới mức độ xích lõa đối diện với nhau.