Vô Thường
Chương 398 : Tại sao lại có thể như vậy?
Ngày đăng: 21:42 21/04/20
- Thật là dọa chết ta!
Ánh mắt Bảo chủ đại nhân tràn đầy thân thiết. Nàng tỉnh lại trước Đường Phong cả nửa ngày. Đêm qua, sau khi Đường Phong hôn mê, nàng còn tưởng rằng chính mình có lỗi, trong lòng vô cùng hổ thẹn, lúc tỉnh lại liền nhào tới bên người Đường Phong khóc cả buổi, náo loạn khắp cả Ô Long Bảo. Đến bây giờ hai mắt sưng vù như quả đào mật.
- Không có việc gì là tốt rồi! Không có việc gì là tốt rồi!
Hai đại sát thần cũng không yên tâm.
- Ta ngủ bao lâu rồi?
Đường Phong lên tiếng hỏi.
- Không lâu! Mới qua một đêm.
Tuyết Nữ đặt Đường Phong trở lại giường, đẩy hắn nằm thẳng xuống:
- Hiện tại con không nên suy nghĩ lung tung. Nghỉ ngơi nhiều một chút.
- Được rồi! Ta còn có mấy người bằng hữu, ngày hôm qua bên bờ biển có một người trong số họ bị thương rất nặng…
- Bọn Thiết Đồ và Bàng Dược Vương đều đã an toàn trở về. Mấy người kia cũng không có gì đe dọa tính mạng, chỉ cần điều dưỡng một thời gian là có thể hồi phục lại.
Không đợi Đường Phong hỏi hết, Sở Văn Hiên đã lên tiếng đáp.
Nghe nói thế Đường Phong mới yên lòng. Trong số mấy người kia, thụ thương nghiêm trọng nhất chính là Cừu Thiên Biến. Xương ngực bị gãy, cần phải tĩnh dưỡng ít nhất một hai tháng, còn có đôi tay nhỏ bé của Hà Hương Ngưng bị phong đao cắt đến mức máu thịt lẫn lộn, cũng không biết sau này có ảnh hưởng gì lớn tới nàng hay không.
- Tinh hồn thôn phệ chủ đạo khác nhau, cuối cùng sẽ tạo thành tính cách khác nhau.
Linh Khiếp Nhan ngẩn ra, lập tức cười khổ một tiếng. Nàng tất nhiên hiểu rõ đạo lý này. Tuy nói rằng bất kể ai bị ai thôn phệ, cuối cùng đều là Linh Khiếp Nhan, nhưng lúc này Linh Khiếp Nhan không bao giờ muốn rời xa Đường Phong, biến thành một bộ phận của tinh hồn khác.
- Thật là bá đạo mà! Nàng đã muốn cái gì, vĩnh viễn sẽ không buông tha.
Ngữ khí Linh Khiếp Nhan tràn ngập lo lắng:
- Phong ca ca, ca ca ném Bất Phôi Giáp đi được không?
- Nàng đang nói chuyện quỷ quái gì vậy?
Đường Phong đưa tay nắm lấy má Linh Khiếp Nhan, dùng sức véo hai bên. Hai mắt tiểu nha đầu nước mắt lưng tròng:
- Ta biết nàng lo lắng ta không phải đối thủ của Âu Dương Vũ, Không sai, thực lực của ta hiện tại quả thực còn quá thấp. Nhưng nếu so với thực lực của hắn khi còn trẻ, ta có thể đánh chết hắn. Thực lực cũng không phải vấn đề lớn nhất. Lẽ nào nàng quên rằng khi chúng ta mới bắt đầu thôn phệ lạnh lùng, ta bất quá mới chỉ là một Huyền Giai. Lúc đó lạnh lùng nhập vào Tiểu Thiên, ta cũng vẫn không phải là đối thủ của nàng. Nhưng kết quả cuối cùng thế nào? Còn không phải bị ta đánh ại sao? Thế giới này không thiếu kỳ tích, cho nên cũng không thiếu những chuyện loạn thất bát tao.
Đường Phong vừa nói vừa búng nhẹ lên trán Linh Khiếp Nhan.
Tiểu nha đầu đưa tay bịt trán, cong môi lui về phía sau vài bước.
- Nàng đã nhận ta làm chủ nhân, vậy mọi chuyện phải nghe theo ta.
Đường Phong thản nhiên cười cười.