Vô Thường

Chương 406 : Giải thưởng

Ngày đăng: 21:42 21/04/20


Có Tiếu thúc mang theo, tốc độ của Đường Phong so với tự thân phải nhanh hơn gấp bội, nhưng dù như thế, cũng đi mất trọn vẹn ba ngày thời gian, mới đến được địa phương cách Đại Tuyết Cung gần trăm dặm.



Đến đây, Tiếu thúc cũng không dám xâm nhập sâu hơn nữa.



- Phong thiếu, quãng đường còn lại phải dựa vào ngươi rồi. Lão Thang ta tuy rằng hơn mười năm không xuất hiện, nhưng cũng khó mà cam đoan có người nào nhận ra không nữa.



Phía trước có một thành trì, chính là thế lực của Đại Tuyết Cung, nếu ngươi muốn lẻn vào Đại Tuyết Cung, không ngại ra tay từ chỗ đó. Theo ta được biết, mỗi tháng Đại Tuyết Cung đều vận chuyển đến tòa thành kia đại lượng vật tư.



- Tốt.



Đường Phong gật gật đầu, trên đường đi hắn đã nghĩ phải làm thế nào mới lẻn vào Đại Tuyết Cung được, biện pháp tốt nhất tất nhiên là dùng Dĩ Giả Loạn Chân biến thành một đệ tử của Đại Tuyết Cung, như vậy có thể nghênh ngang mà đi vào. Nhưng cách đó trước tiên nhất định phải giết một đệ tử Đại Tuyết Cung, ở loại địa phương này muốn lén lút giết một đệ tử Đại Tuyết Cung, đâu phải là chuyện đơn giản.



Bất quá có Tiếu thúc cung cấp manh mối này, Đường Phong lập tức suy tính ra một phương án không tệ.



- Một đường cẩn thận.



Thang Phi Tiếu cực kỳ nghiêm túc dặn dò một tiếng.



Đường Phong khoát khoát tay, không quay đầu lại mà hướng đến phương vị của tòa thành trì kia đi tới.



Nơi này là phía Nam của Lý Đường đế quốc, non xanh nước biếc, phong cảnh hữu tình, ngay cả không khí cũng trong lành hơn không ít, căn bản không phải địa phương như Ô Long bảo có thể sánh bằng.



Tại Ô Long bảo, trừ mặt trời chói chang cùng gió biển tanh tưởi ra, cũng chỉ còn lại biển cả vô biên vô hạn cùng bãi cát mềm mại, tuy đây là hai hoàn cảnh hoàn toàn khác nhau, nhưng Đường Phong không thể nghi ngờ càng thích cái thứ hai hơn.



Ven đường cây cối xanh um tươi tốt, ngọn gió thổi qua, tạo nên một mảng hải dương màu lục, còn có vô số loại cây không biết tên thỏa chí mọc tùy ý, không khí chảy xuôi một hương thơm nhàn nhạt, ong bướm khẽ dập dìu, ở đây quả thật thư thái như được đến tiên cảnh nhân gian.



Thật không biết nha đầu Phi Tiểu Nhã kia làm sao có thể chịu được quanh năm sống bên bờ biến, chỗ đó muốn bao nhiêu cằn cỗi thì có bấy nhiêu, sao bằng được với phong cảnh như thơ như vẽ ở phương Nam này được?



Đường Phong cảm thấy nếu bảo chủ đại nhân ở lại phía Nam một thời gian ngắn, làn da của nàng khẳng định sẽ trắng nõn mềm mại như mỡ dê vậy, bảo chủ đại nhân có dáng người bốc lửa, bộ dáng cũng thuộc hàng nhất lưu, duy chỉ có làn da là rất không hợp quan niệm thẩm mỹ của Đường Phong, bất quá cũng không sao, chỉ cần kế hoạch lần này thành công, nàng có thể trở thành Đại Tuyết Cung cung chủ, từ nay về sau có thể ở chỗ này rồi.



Nghĩ như vậy, Đường Phong lại đột nhiên không nhịn được rùng mình một cái, thầm nghĩ thiếu gia ta quan tâm nàng nhiều như vậy làm gì? Nữ nhân điên kia vốn bám lấy mình không buông, nếu làn da nàng trở nên trắng nõn, vậy thiếu gia ta sao có thể cản được mị lực của nàng nữa?



Lắc đầu xua đi suy nghĩ vẩn vơ này, Đường Phong tay khẽ vịn chòi hóng mát, mắt hướng phía trước quan sát, chừng hơn mười dặm có một tòa thành trì nguy nga, sừng sững đập vào mắt, đây chính là toàn thành Tiếu thúc nói ban nãy.
- Nếu như ta toàn lực che dấu khí tức, cho dù ngươi có đứng trước mặt hắn, Bá Đạo cũng không có khả năng cảm ứng được ta.



- Vậy là tốt rồi.



Đường Phong nhịn không được thả lỏng một hơi, bất quá nếu làm như vậy, sự khó khắn trong việc tìm kiếm tinh hồn cho Linh Khiếp Nhan cũng tăng lên vài phần, nếu tinh hồn khác tận lực che giấu khí tức bản thân, Đường Phong đi đâu mà tìm đây, cho dù có chạm mặt, có thể cũng vì không biết mà bỏ qua.



Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, lập tức điếm tiểu nhị bưng món ngon rượu ngon đến.



- Khách quan, đồ ăn và rượu của ngài đến rồi đây.



Điếm tiểu nhị cười tủm tỉm, đem rượu và thức ăn đặt lên bàn cung kính nói:



- Ngài dùng chậm rãi, có gì cần cứ việc phân phó tiểu nhân.



- Khoan đi đã.



Đường Phong đang muốn tìm người nghe ngóng một chút sự tình Đại Tuyết Cung.



- Ngài còn gì phân phó sao?



- Là thế này, ta lần này đến Định Khang thành, chính là muốn gia nhập Đại Tuyết Cung, nhưng chưa quen cuộc sống nơi đây, không biết phải làm sao, tiểu nhị ca có thể giúp đỡ một chút không?



Đường Phong khách khí hỏi thăm.



- Muốn gia nhập Đại Tuyết Cung?



Điếm tiểu nhị lông mày khẽ nhíu, nhìn Đường Phong trên dưới một lượt, chần chờ nói:



- Vị khách quan này, Đại Tuyết Cung là thế lực lớn thứ hai của Lý Đường ta, người muốn gia nhập nhiều vô số kể, nhưng có thể thành công lại như phượng mao lân giác, hơn nữa, Đại Tuyết Cung không tuyển nhận nhân sĩ giang hồ đã ngoài mười tuổi, bọn họ đều là tìm kiếm một số cô nhi nhỏ tuối, bắt đầu bồi dưỡng từ nhỏ.



Bồi dưỡng cô nhi, chẳng những có thể cam đoan những người này trung thành với Đại Tuyết Cung, cũng có thể bảo chứng được trình độ của bọn hắn được đạt đến mức lớn nhất.