Vô Thường
Chương 490 : Hàn thiếu hảo, hẹn gặp lại hàn thiếu (thượng,hạ)
Ngày đăng: 21:43 21/04/20
Bất quá, nếu đã biết thứ này có thể chữa trị kinh mạch cho Bạch Tiểu Lại. Đường Phong sẽ bỏ qua sao? Cơ hội tu luyện trong Bạch Đế Bí Cảnh tuy khó có được, nhưng nếu có thể tìm được Xích Tâm Linh Quả chữa trị kinh mạch cho Bạch Tiểu Lại, Đường Phong sẽ tình nguyện bỏ qua cơ hội tu luyện ở đây.
Một tháng, thời gian chỉ có một thàng, cũng không biết có thể tìm được thứ này hay không.
Sinh trưởng ở Hồng hồ, những lời này chính là manh mối, điều này có chút quái dị, nhưng Đường Phong lại nghĩ không ra. Mặc kệ như thế nào, đây chính là manh mối duy nhất. Hồng hồ, chẳng lẽ là một hồ nước màu đỏ?
Thời điểm hắn suy tư, Đường Phong ngẩn đầu nhìn lên, xuyên qua tầng lá thưa thớt, nhìn thấy một điểm đen nhỏ đang nhanh chóng lớn dần, hướng về phía mình bay tới.
- Là nó?
Đường Phong giận dữ.
Vừa rồi tao ngộ Linh Khí Phong Bạo, con Bằng Ưng kia chạy mất bóng dáng, hiện tại Linh Khí Phong Bạo qua đi, nó lại tìm được chính mình, hơn nũa nhìn phương hướng nó bay tới, rõ ràng là đã xác định được vị trí của mình.
Tại sao nó tìm được mình? Cho dù mắt ứng có lợi hại, cũng không thể sắc bén như thế a? Nhìn huyết dịch toàn thân của mình đã khô lại, Đường Phong cũng sáng tỏ.
Chắc là mùi máu tươi của mình đã làm lộ vị trí. Tuy mùi vị rất nhạt, nhưng khứu giác của linh thú rất linh mẫn.
Là mình sơ sẩy, Đường Phong vốn tưởng Bằng Ưng đã bỏ đi, chỉ lo khôi phục, cũng không để ý tình huống trên người mình.
Bất quá con Bằng Ưng này nhiều lần tìm mình phiền phức, Đường Phong không thể nuốt trôi cục giận này.
Thiếu gia không phát uy, ngươi lại cho rằng ta là mèo bệnh, Lục giai thượng phẩm phi hành linh thú tuy khó giải quyết, nhưng nếu Đường Phong bất kể hậu quả thi triển ra sát chiêu, muốn bắt nó không phải việc khó. Chỉ cần nhảy được lên lưng nó, nó sẽ không thể công kích mình, chỉ có thể để mặc mình tùy ý công kích.
Thời điểm Bằng Ưng bay tới không gây ra chút động tĩnh nào, đoán chừng nó cũng cho rằng Đường Phong không phát hiện ra mình, chuẩn bị đánh lén một kích trí mạng.
Đã như vậy, thiếu gia liền tương kế tựu kế, thời điểm ngươi bay xuống là ngày chết của nó.
Hạ quyết tâm, Đường Phong làm như không biết, vẫn tiếp tục ngồi trên cành cây chờ đợi.
Thời điểm đang âm thầm tụ lực, cách đó không xa truyền đến một cổ cương khí chấn động, lập tức có ba đạo nhân ảnh thoáng hiện, trực tiếp xuất hiện trước mặt Đường Phong.
Đường Phong lúc này cũng giật mình. Ba người này chính là Hàn Hàng Trần cùng hai tên Hàn gia trưởng lão, bọn chúng tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh Đường Phong cũng không kỳ quái, chỉ là ba người bọn chúng làm sao có thể tìm được mình? Bản thân mình không phải ngọn đèn chiếu sáng ở cách xa trăm dặm cũng có thể phát ra ánh hào quang, nếu Bằng Ưng mượn nhờ máu tươi xác định vị trí của mình, ba người này có năng lực gì?
Giờ phút này Hàn Hàng Trần dương dương đắc ý nhìn Đường Phong ngồi trên cành cây, vẻ mặt ngang ngược cùng thống hận, cười dữ tợn một tiếng:
- Tìm được ngươi rồi.
Trước khi chết hắn vẫn không quên lẩm bẩm câu này, chẳng khác gì nhập ma, Đường Phong không khỏi lắc đầu thở dài.
- Tiểu Trần nhi!
Hai tên Hàn gia trưởng lão giống như bị Linh Khí Phong Bạo trùng kích, hộ thân cương khí của bản thân run lên kịch liệt,tuy thân trong hiểm cảnh, nhưng vẫn không quên tra xét sự sống chết của Hàn Hàng Trần.
Hàn Hàng Trần là ngươi sẽ đảm nhiệm vị trí gia chủ Hàn gia, nếu hắn chết, hai người bọn họ khó thoát khỏi liên quan.
Đáng tiếc Bằng Ưng sao có thể cho bọn họ như nguyện, lần trước Phong linh khí cắt lên người Đường Phong, cũng cắt thân thể hắn huyết nhục mơ hồ, chứ đừng nói là hai tên trưởng lão già sắp chết này. Luận cảnh giới, bọn hắn cao hơn Đường Phong mấy cấp bậc, nhưng luận tố chất thân thể, bọn hắn thua xa Đường Phong.
Hộ thân cương khí kiên trì một chút, liền bị Bằng Ưng công phá, quần áo trên người bị cắt nát bấy, lộ ra thân thể, máu tươi phun xối xả, rất là khó coi.
Cho tới bây giờ hai tên Hàn gia trưởng lão còn chưa biết là thứ gì công kích bọn họ, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một con phi hành linh thú cực lớn trên không trung, gáy vang một tiếng, khí thế tuyệt luân.
- Đi!
Một người trong đó quát lên, trước mặt phi hành linh thú, dù họ là Thiên giai trung phẩm cũng không chiếm được chỗ tốt.
- Chạy đi đâu.
Đường Phong cười lạnh một tiếng, hai người này phải đền tội vì dám làm Bạch Tiểu Lại bị thương, vốn Đường Phong đã suy nghĩ tìm cơ hội giết bọn họ, không nghĩ tới bọn họ lại truy đuổi hắn vào tận Bạch Đế Bí Cảnh, nếu lúc này để bọn họ chạy thoát, muốn giết rất khó.
Hai tên Hàn gia trưởng lão thấy đường lui đã bị Đường Phong phong tỏa, không khỏi giận dữ, một người trong đó nói:
- Cút ngay!
Vừa nói, hắn vừa xuất một quyền, đánh vào mặt của Đường Phong, chỉ là một Địa giai thượng phẩm, hắn cũng không e ngại. Đường Phong cũng không đón đỡ, thối lui về phía sau, hai tay vung lên, vô số chuôi phi đao lóe lên, hướng hai người bay tới.
Hai người cảm thấy phi đao trước mặt chất chứa lực đạo cùng cương khí khổng lồ, chấn động không thôi, trong nội tâm nghi hoặc, chỉ là một Địa giai thượng phẩm làm sao có thể bộc phát ra lực đạo lớn như thế chứ? Thân thể nhanh chóng lui về phía sau, tránh né phi đao đang bay tới.
Đường Phong khí định thần nhàn, đứng nguyên tại chỗ phóng ám khí, hai tay huy động, trái một phát, phải một phát, làm cho hai người tránh lên né dưới liên tục, đã thế Bằng Ưng ở trên không trung cũng bức tới.
Bằng Ưng ngửi được hương vị máu tươi, càng ngày càng cuồng bạo, thấy hai tên Hàn gia trưởng lão nhảy tới nhảy lui giống như đang chọc tức nó, vội vàng thu cánh, bổ nhào xuống hai người.
Cảm giác được kình phong sau lưng đánh úp xuống, đối với lần tập kích này hai tên Hàn gia trưởng lão không dám chậm trễ chút nào, đối mặt với ám khí dày đặc do Đường Phong ném tới không đứt đoạn chút nào, hai người bọn họ đã bỏ qua phòng ngự sau lưng, bây giờ một người một thú liên thủ công kích. Dưới nguy cơ như vậy, chỉ có thể động thân hướng về phía trước, hạ quyết tâm cho dù bị ám khí của Đường Phong bắn trúng, cũng không để cho con phi hành linh thú kia bắt được.