Vô Thường
Chương 491 : Linh thảo thần dược nhiều vô cùng (thượng,hạ)
Ngày đăng: 21:43 21/04/20
So sánh cả hai, bọn họ cảm thấy ám khí của Đường Phong uy hiếp nhỏ hơn.
Sự thật đúng là như thế, một chuôi phi đao bắn trúng phần bụng của hắn, chỉ đâm vào thịt được ba phần, bảy phần còn lại đã bị cương khí của hắn ngăn cản, chút thương thế này, chỉ được xem là vết thương nhẹ mà thôi.
Đang muốn quay đầu lại phản kích Bằng Ưng, thân ảnh Đường Phong đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, xuất Tịch Diệt Chỉ đâm vào vị trí đan điền của hắn.
Lấy thực lực của Đường Phong bây giờ, uy lực của Tịch Diệt Chỉ không phải quá mạnh, cũng không mạnh hơn khi thi triển ở Nhất Đao Môn, dù sao lúc ấy hắn sử dụng Mượn Xác Hoàn Hồn để thi triển, thực lực đạt tới Thiên giai thượng phẩm.
Dù là vậy, quấy nhiễu cương khí vận chuyển của hắn một chút cũng có thể.
Tên Hàn gia trưởng lão này giơ tay hạ chưởng, phẫn nộ đánh về đỉnh đầu của Đường Phong, miệng nói:
- Ta muốn giết ngươi.
Lúc cương khí vận hành, hắn cảm giác cương khí trong thể nội bị ngăn cản, chưởng lực đánh về phía Đường Phong cứng đờ, thừa dịp hắn sơ hở, Đường Phong đâm một kiếm xuyên qua lồng ngực của hắn.
Mà bên kia, chẳng biết tại sao Bằng Ưng lại buông tha tập kích tên trưởng lão bị Đường Phong giết, chuyển hướng sang tên trưởng lão còn lại, hắn bất ngờ không kịp đề phòng, một trảo chộp vào đầu lâu, đầu lâu vỡ nát.
Uy lực một trảo của Lục giai thượng phẩm linh thú, rất mạnh.
Ba người Hàn gia, khổ sở đuổi theo Đường Phong tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh, trước sau chỉ một canh giờ, đều chôn xác tại đây, chỉ có thể nói tự tìm chết, vậy thì chết không có gì đáng tiếc.
Một Thiên giai hạ phẩm, hai Thiên giai trung phẩm, nếu chỉ chống lại Đường Phong, lấy thể lực hiện giờ của Đường Phong không thể nào giết hết bọn họ, duy chỉ thể thi triển đòn sát thủ mới có thể dễ dàng thắng bọn họ.
Nhưng trùng hợp chính là, Bằng Ưng vô thanh vô tức đánh lén, Lục giai thượng phẩm linh thú đánh lén há có thể khinh thường? Dùng lông vũ lấy tính mạng của Hàn Hàng Trần, lại bị Đường Phong quấy rối một hồi, một người khác liền chết dưới trảo của Bằng Ưng.
Một người cuối cùng bị Đường Phong giết chết, làm được như vậy có thể nói là nhờ Bằng Ưng.
Nếu ba người này liên thủ, vô luận là chống lại Đường Phong hay Bằng Ưng, đều đứng ở thế bất bại. Bằng Ưng tuy là Lục giai thượng phẩm linh thú, có linh trí đơn giản, làm sao có thể là địch thủ của nhân loại đa mưu túc trí cơ chứ? Chỉ cần ba người Hàn gia có đủ thời gian, muốn giết nó không phải việc khó, điều kiện tiên quyết là nó không chạy trốn. Nhưng ba người này đều có thù với Đường Phong, liền tập trung tinh thần đối phó Đường Phong, đến khi Bằng Ưng đánh lén mới cảnh giác, đáng tiếc là đã muộn.
Đánh chết ba người này không phí bao nhiêu khí lực của Đường Phong, cũng thay Bạch Tiểu Lại báo thù, trong lòng rất khoan khoái dễ chịu.
- Đúng rồi, ngươi mang cho Mạc nha đầu dùng đi. Bên trong Đoạt Thiên Tái Sinh Quả chất chứa sinh cơ khổng lồ, có thể rèn luyện cương tâm thực vật hệ, tăng chất lượng của cương tâm lên. Nếu là thế, về sau Mạc nha đầu dùng cương tâm luyện chế đan dược, nhất định sẽ cao hơn một cấp bậc.
Đường Phong nghe vậy trong lòng vui vẻ, vội vàng đem Đoạt Thiên Tái Sinh Quả vào Mị Ảnh không gian, Mạc Lưu Tô tinh thông luyện dược, nếu quả thật có thể giúp nàng gia tăng chất lượng cương tâm, như vậy có thể trợ giúp nàng trên con đường luyện dược đi được xa hơn.
Mấy ngày nay đi về phía trước, Đường Phong có thu hoạch xa xỉ, tuy đệ tử Bạch Đế thành mỗi năm tiến vào trong rừng tìm kiếm dược liệu một lần, nhưng nhân thủ mỗi lần tiến vào không nhiều lắm, lại thêm nơi này quá mức khổng lồ, địa phương bọn họ thăm dò cũng không quá lớn, tự nhiên sẽ có nơi bị bỏ sót.
Mấy ngày nay Đường Phong tìm được nhiều thứ tốt, có thể nghĩ tích lũy bao nhiêu năm nay của Bạch Đế thành lớn bao nhiêu. Cũng khó trách Hàn gia đỏ mắt, muốn độc bá Bạch Đế thành.
Vị trí hắn xâm nhập đã tương đối sâu, nếu không phải Đường Phong muốn tìm Xích Tâm Linh Quả cho Bạch Tiểu Lại thì đã không vào sâu như vậy. Đến nơi này, chỉ sợ người của Bạch Đế thành cũng ít đặt chân đến.
Bất quá mấu chốt chính là Xích Tâm Linh Quả vẫn không thấy bóng dáng, Đường Phong có chút nóng lòng.
Mấy ngày nay hắn đã đụng phải một ít linh thú thực lực mạnh mẽ, trước khi vào hắn đã được nhắc nhở, đẳng cấp thấp nhất cũng là Ngũ giai linh thú, may mắn chúng không biết bay như Bằng Ưng, Đường Phong cũng không muốn tìm phiền toái, chỉ đánh nghi binh một hồi liền rời đi. Đường Phong đối với chúng mà nói, cũng là một miếng thịt khó ăn, cho nên cũng không muốn lãng phí khí lực đối phó.
Những linh thú này đều đã có linh trí nhất định, chỉ cần Đường Phong không nguy hại đến lợi ích và tính mạng của chúng, chúng sẽ không lựa chọn đối đầu sống chết với Đường Phong.
Nói thực ra, từ khi tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh, Đường Phong có cảm giác như mình đã tiến vào một thiên địa mới, thậm chí chưa bao giờ nghĩ đến có những đồ vật và sự tình mà mình trước kia chưa từng gặp qua, bây giờ từng chuyện từng chuyện xuất hiện trước mặt mình.
Lại nói mình đắc thủ những linh thảo thần dược kia, nếu không phải mắt mũi của Linh Khiếp Nhan tinh chuẩn, Đường Phong làm sao biết nơi nào có Băng Nguyên Quả sinh trưởng ba trăm năm mới nở hoa kết quá một lần? Thực vật sinh trưởng thời gian dài như thế sao chưa biến thành yêu tinh? Bất quá loại địa phương như Bạch Đế Bí Cảnh có thể tồn tại, xuất hiện Băng Nguyên Quả như thế này cũng không là gì.
Một mặt tìm kiếm Xích Tâm Linh Quả, một mặt thu thập một ít linh thảo thần dược, mấy ngày này hắn thu thập được rất nhiều. Nếu đem những thứ này cho Mạc Lưu Tô luyện chế đan dược, sẽ phát huy tác dụng rất lớn. Bất quá cứ tìm kiếm không có phương hướng thế này, Đường Phong cảm thấy vô lực, cố tình muốn tìm người hỏi thăm, nhưng trong Bạch Đế Bí Cảnh lại không một bóng người.
Tại đây chẳng phải có linh thú Hóa Hình trong truyền thuyết, nhưng Đường Phong không hi vọng đụng phải loại này, nếu quả thực đụng phải linh thú Hóa Hình, dù cho hắn có thi triển đòn sát thủ chỉ sợ cũng không thể toàn thân trở ra.
Linh thú Hóa Hình, tương đương với Linh giai cao thủ.
Một ngày này, Đường Phong đang đi, bỗng nhiên có cảm giác không thích hợp, bời vì một ngày một đêm này không đụng phải bất kỳ con linh thú nào.
Từ khi tiến vào phiến rừng rậm này, trên cơ bản mỗi ngày đều đụng một hai con linh thú, bất kể Ngũ giai Lục giai, chỉ cần ngửi được khí tức của Đường Phong, chúng sẽ chạy đến làm phiền, thế nhưng hôm nay lại có chút quỷ dị, một ngày một đêm vô sự, không có một con yêu thú nào chạy đến.