Vô Thường
Chương 579 : Đường gia đại thiếu
Ngày đăng: 21:44 21/04/20
Đường Phong kinh ngạc đứng nhìn, ở cửa thành có mấy người tu luyện cảnh giác nhìn hắn, bời vì trong khoảng thời gian này không yên ổn, chỉ cần là người xa lạ sẽ bị chú ý. Mấy người tu luyện này chính là người Đường gia, được phân công đến gác thành này, nhìn xem có ai khả nghi trà trộn vào trong Đường Gia Bảo hay không.
Mà biểu hiện của Đường Phong lúc này, thật sự quá khả nghi, muốn người ta không hoài nghi cũng khó.
Đường Gia Bảo, chỉ là tên tòa thành trấn này thôi, chỗ Đường gia chính thức, phải đặt trong thành trong trấn, muốn tiến vào Đường gia, phải qua thành môn.
Đường Phong điều chỉnh tâm tình, cất bước đi vào nội thành. Hắn đi chưa được vài bước, mấy tên đệ tử Đường gia tiến lên ngăn cản hắn, thực lực mấy người này không cao, đều là Địa giai, một đại hán cầm đầu mặt chữ quốc, cầm trong tay một thanh Cửu Nhĩ Bát Hoàn Đao, uy phong lẫm lẫm nhìn hắn.
- Bằng hữu từ đâu tới đây?
Đại hán mặt chữ quốc cau mày, nhìn Đường Phong tử trên xuống dưới, mở miệng hỏi
Tuy thực lực của hắn kém Đường Phong, nhưng nơi này là Đường Gia Bảo, hắn phụng mệnh gia chủ tới nơi này làm việc, cho nên không thể tỏ vẻ yếu thế. Huống chi, hắn không nhìn ra thực lực của Đường Phong, trong mắt hắn, Đường Phong chẳng qua là người bình thường không thể tu luyện, nhưng có điều chỉ linh động hơn mà thôi.
Đường Phong dừng bước, trầm ngâm nói:
- Từ bên ngoài đến.
Hắn thật sự không biết nên trả lời thế nào, chẳng lẽ nói mình từ thế tục Thiên Tú tông đến? Không nói mấy người kia đã nghe qua tên Thiên Tú chưa, cho dù nghe qua, cũng không cho mình đi vào.
Đại hán mặt chữ quốc cau mày, mặt có chút không vui nhìn Đường Phong, hiển bởi vì đáp án của Đường Phong cho hắn không làm hắn thỏa mãn, lại mở miệng hỏi:
- Bằng hữu muốn đi tới nơi đâu?
Đường Phong chậc chậc miệng, thành thật vô cùng, chỉ vào Đường gia Bảo nói:
- Tới nơi đây.
Hắn đến đây để tìm phụ mẫu, đương nhiên phải tiến vào Đường Gia Bảo.
- Bằng hữu là đệ tử nhà ai?
Tính tình đại hắn mặt chữ quốc không tệ, tuy trong lòng có chút căm tức, vẫn nhịn xuống không phát tác.
Đường Phong thở dài, lau trán nói:
- Ta nói ta là người Đường gia, các ngươi tin sao?
Đại hán mặt chữ quốc cười lạnh hai tiếng, đám người đệ tử Đường Phong đứng phía sau liếc Đường Phong. Đường gia đệ tử xác thực không ít, bọn họ không thể nhận biết hết mọi người, nhưng bộ dáng mỗi người họ đều nhớ trong lòng, trên ngực áo của đệ tử Đường gia, phải có tiêu chí ở đó, tiêu chí hình gốc cây, đây là dấu hiệu nhận biết.
Tuy áo mũ Đường Phong chỉnh tề, nhưng ở ngực áo không có dấu hiệu này, đại hán mặt chữ quốc làm sao tin hắn chứ?
- Ai, ta biết rõ các ngươi không tin.
Đường Phong bất đắc dĩ, tâm tư của hắn đến nơi này chỉ để tìm Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô, nhưng hắn quên hỏi cách chứng minh thân phận thế nào, nếu không thể chứng minh thân phận, không thể tiến vào Đường Gia Bảo, chẳng lẽ lúc này chính là thời điểm gia tộc so đấu? Những người này đều là đệ tử Đường gia, chẳng lẽ động tay động chân với người nhà? Tuy hiện giờ bọn họ ngăn hắn lại, nhưng đây là chức trách của họ. Huống chi, đại hán mặt chữ quốc này làm việc cẩn thận, không có đắc tội hắn.
- Vị huynh đệ kia.
Đường Phong nhìn đại hán mặt chữ quốc vẫy vẫy tay, hạ giọng nói:
- Ngươi cũng vậy.
Đường Phong cười mà không như không cười nói.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Đại thiếu trầm giọng hỏi.
- Vì sao ngươi biết Ngũ thúc của ta đã trở về gia tộc?
- Ta nói ta là đệ tử Đường gia, ngươi lại không tin, còn muốn ta giải thích cái gì?
Đường Phong rất bất đắc dĩ.
- Trong hàng đệ tử Đường gia chúng ta không có ngươi, mà mỗi đệ tử đại tới Thiên giai ta đều nhớ rõ.
- Ta từ thế tục đến, ta là nhi tử của Đường Đỉnh Thiên!
Thần sắc Đường gia đại thiếu khẽ giật mình, thất thanh nói:
- Ngươi nói ngươi là nhi tử của Ngũ thúc? Tín vật đâu?
- Tín vật chó má!
Đường Phong bị phiền chết, tên đại thiếu này lải nhải, giống hệt đàn bà, cũng quá mức cẩn thận.
- Không tín vật muốn ta tin ngươi thế nào được?
Ánh mắt đại thiếu ngưng tụ.
- Đúng.
Đường Phong mở miệng nói:
- Đi theo phụ thân ta hồi tộc còn có mẫu thân của ta Diệp Dĩ Khô, hai người bọn họ một người cầm Khấp Huyết Thương, một người cầm Thủy Hàn Kiếm.
Đại thiếu chau mày, nhìn chằm chằm vào Đường Phong, nhìn một lúc lâu mới yếu ớt hỏi:
- Ngươi thật sự là nhi tử Ngũ thúc?
- Lừa ngươi làm gì?
Mắt Đường Phong trợn trắng.
- Đúng là rồng đến nhà tôm, người một nhà mà lại không biết người một nhà.
Đại thiếu cười ha ha một tiếng, buông mệnh môn Đường Phong ra. Về chuyện Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô, cả gia tộc không có bao nhiêu người biết rõ, Đường Phong có thể biết rõ ràng như vậy, chắc chắn không sai.