Vô Thường
Chương 580 : Gặp lại đường đỉnh thiên
Ngày đăng: 21:44 21/04/20
- Tiểu đệ chớ trách, thật sự chuyện Ngũ thúc trở về gia tộc là đại sự, hơn nữa Ngũ thúc không nói trong thế tục có thân nhân. Tất cả là do đại ca đường đột, đại ca bồi tội với ngươi.
Đường gia đại thiếu cũng rất dứt khoát, biết rõ mình sai nên vội vàng xin lỗi.
- Ta không trách ngươi, ngươi vì lợi ích gia tộc mà cân nhắc.
Đại thiếu cởi mở cười cười:
- Điều này cũng đúng. Đại ca tên là Đường Tuấn, là thủ tịch trong hàng tam đại đệ tử Đường gia, không biết ta nên gọi đệ là gì?
- Đường Phong.
- Tốt, tốt, Phong đệ, người như gió, công phu như gió!
Đường Tuấn khen, khoa trương đến mức mặt Đường Phong hồng lên.
- Ngũ thúc cùng Ngũ thẩm biết ngươi đã tới, nhất định sẽ rất cao hứng, đi, ta mang ngươi trở về gia tộc.
Đường Tuấn nói một tiếng, dẫn Đường Phong đi đến nơi ở của Đường gia. Có hắn dẫn đường, cho nên không có người đi tới tìm phiền toái, trên đường đi có vô số người chào hỏi Đường Tuấn, hắn luôn mỉm cười đáp trả, gật đầu với mỗi người, Đường Phong nhìn thấy cũng cảm thấy tự ti mặc cảm.
Thời điểm Đường Phong ở Thiên Tú cũng rất được hoan nghênh, nhưng mỗi lần nhìn thấy các vị sư tỷ sư muội, Đường Phong chạy trốn còn nhanh hơn thỏ, đám nữ hài muốn đuổi theo còn không kịp, nếu so sánh, Đường Phong cảm giác thật không biết làm người a. Kỳ thật, các sư tỷ sư muội cũng rất đáng yêu...
Không bao lâu, hai người đi tới nơi ở của Đường gia. Tấm biển trên cửa chính ghi hai chữ Đường phủ, nhìn thấy trước mặt là một hàng kiến trúc to lớn, sâu trong đại viện, phong cách cổ xưa tĩnh nhã, nội tình của Đường gia không tính là quá mỏng.
Hai đệ tử thủ vệ thần sắc cung kính hành lễ với Đường Tuấn, ánh mắt có chút nghi hoặc đảo lên người Đường Phong, nhưng không dám mở miệng hỏi.
- Đã tới!
Đường Tuấn dẫn Đường Phong tiến vào trong Đường phủ, vừa đi vừa nhẹ giọng hỏi:
- Phong đệ, lần này tới Đường Gia Bảo là có chuyện gì không?
Đường Phong sững sờ, chợt đáp:
- Cũng không có chuyện gì, lần này ta đến là để thăm phụ mẫu thôi.
Đường Tuấn ah một tiếng, thấy thần sắc cửa hắn cổ quái, bước chân dừng lại, Đường Phong hỏi:
- Tại sao đại ca lại hỏi vậy?
Đường Tuấn chậm rãi lắc đầu:
- Không có gì, trong khoảng thời gian này không được yên ổn, thời điểm Phong đệ sinh hoạt sẽ có chút va chạm với một ít huynh đệ, điều này không cần để ý đến họ.
Đây là ý gì? Đường Phong có chút buồn bực, mình lên tiếng hỏi, Đường Tuấn lại trả lời qua loa, khiến cho Đường Phong nghi hoặc.
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, thời điểm đi tới một đoạn đường rẽ, gặp phải một nam nhân mặc hoàng bào, nam nhân hoàng bào này khoảng chừng ba mươi tuổi, tuổi không kém Đường Tuấn bao nhiêu, chỉ là không có phong độ nhẹ nhàng như Đường Tuấn, ngược lại lộ ra vẻ âm lãnh.
Ánh mắt Đường Phong và hắn chạm nhau, trong nội tâm lập tức xuất hiện một cảm giác chán ghét.
Diệp Dĩ Khô có chút lo lắng.
- Người trở về Đường gia lúc này, ta không biết là thời điểm tốt hay là thời điểm xấu đây.
- Có chuyện gì?
Đường Phong nghi hoặc hỏi thăm:
- Thời điểm ta trở về đụng phải Đường Long, hắn nói ta trở về vào thời điểm này đúng là thời điểm tốt.
- Ngươi gặp Đường Long?
Đường Đỉnh Thiên mỉm cười một tiếng.
- Đứa nhỏ này lớn lên chẳng có đức hạnh gì, giống hệt phụ thân của hắn...
Đường Đỉnh Thiên cười hắc một tiếng, không nói thêm lời nào, chỉ có Đường Phong trước sau vẫn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Hai mươi năm trước, Đường gia ngẫu có được Khấp Huyết Thần Thương, người Chung gia muốn cướp đoạt, hai nhà đại chiến, Đường gia không địch lại, không thể không tìm một người trẻ tuổi trong hàng đệ tử mang Khấp Huyết Thần Thương tiến vào thế tục né tránh.
Một đời trẻ tuổi lúc ấy, chính là Đường Đỉnh Thiên, chính là lão Ngũ trong hàng nam tự Đường gia, Đường Đỉnh Thiên là nhỏ nhất, cho nên là lão Ngũ, trên hắn còn bốn người. Phụ thân Đường Tuấn Đường Liệt Thiên là lão Đại, phụ thân Đường Long Đường Phá Thiên là lão Tam, còn có lão Nhị Đường Phệ Thiên, lão Tứ Đường Chiến Thiên.
Thực lực năm huynh đệ lúc ấy sàn sàn nhau, chênh lệch không lớn, tuyển ai là vấn đề rất khó. Hơn nữa, mang theo Khấp Huyết Thương đi thế tục tránh né đã là chuyện nguy hiểm lại may mắn.
Mặc dù sẽ lọt vào đuổi giết của Chung gia, nhưng thế tục lớn như vậy, chỉ cần tâm nhãn linh hoạt một chút, chưa hẳn không thể thoát thân. Huống chi, còn có thể đạt được Khấp Huyết Thương thừa nhận, thu phục được thanh thần binh này.
Cho nên lúc ấy, cho dù Đường gia Ngũ huynh đệ biết chuyện này dù không sống tốt, nhưng ai cũng muốn làm chuyện này, chỉ là cố kỵ tình nghĩa huynh đệ, không có ai nói ra mà thôi.
Cuối cùng vẫn là hai vị lão tổ Đường gia, hai vị Linh giai cao thủ này làm ra quyết định, để cho Đường Đỉnh Thiên có niên kỷ nhỏ nhất làm chuyện này.
Đường Đỉnh Thiên mang theo Khấp Huyết Thương tiến vào thế tục, bị người Chung gia phái ra đuổi giết một hai năm, cuối cùng dựa vào cơ trí cùng thực lực của mình mà biến nguy thành an. Trong Linh Mạch Chi Địa, Đường gia đại chiến một phen với Chung gia, trong Tứ huynh đệ, lão Đại Đường Liệt Thiên vì bảo vệ những người khác trọng thương bỏ mình, ba người còn lại bị trọng thương.
Sau cơn đại chiến, Đường gia thiệt hại rất nặng, Chung gia cũng không khá giả gì. Ân oán của hai nhà đã tác động đến cả vận mệnh của linh mạch chi địa nên cuối cùng Bố gia và Trang gia phải ra mặt để giảng hòa cho hai nhà, lúc này mới chịu thu binh lại.
Lại nói tiếp, cho đến giờ ngoại trừ một ít cao tầng của Đường gia và Chung gia, cũng không nhiều người biết được hai gia tộc này năm đó vì sao lại đánh nhau.
Trong hai mươi năm này, Đường gia thu mình lại để cố gắng phát triển, khôi phục lại nguyên khí gia tộc.
Đoạn thời gian trước, Đường Đỉnh Thiên trở về ngoài ý muốn khiến cho cả cao tầng Đường gia mừng rỡ liên tục. Bởi vì Đường Đỉnh Thiên chẳng những trở về, hơn nữa còn dùng thân phận của Linh giai cao thủ trở về, lại mang về cả Khấp Huyết Thần Thương đã nhận chủ, nếu so với lúc rời đi thì chênh lệch một trời một vực.
Huống chi, vợ của hắn Diệp Dĩ Khô cũng là Linh giai cao thủ, trên tay cũng có thần binh! Lần này, Đường gia một lúc liền nhiều thêm hai vị Linh giai, hai thanh thần binh! Thực lực của Đường gia được nâng lên một tầm cao mới, cũng phải gấp đôi so với trước kia. Chung gia cũng chỉ có sáu vị thôi, Chung Sơn thì bị đánh trọng thương vẫn còn đang dưỡng thương, hơn nữa trên tay cũng không có thần binh. Nếu so ra thì mặc dù Linh giai cao thủ của Chung gia nhiều hơn một hai vị nhưng Đường gia cũng có thể chống lại được
Nếu không vì gia tộc đại chiến mười năm một lần đã gần sát đến nơi, hai vị lão tổ của Đường gia thậm chí đã nhịn không được muốn tuyên chiến với Chung gia để trả lại mối thù hai mười năm về trước rồi!
Chỉ có điều gia tộc đại chiến mười năm một lần quá trọng yếu, khiến Đường gia không thể không bỏ ý niệm mê người này đi được.
Nơi Linh mạch chi địa này, gia tộc Linh giai có không ít, nhưng là linh mạch chỉ có một đầu, linh thạch được sản xuất ra làm sao để phân phối cũng là một vấn đề lớn. Cũng không biết vào bao nhiêu năm trước, những gia tộc này cùng thương thảo ra một phương án, đó chính là thông qua gia tộc đại chiến, dùng thực lực để quyết định xem nên phân phối linh thạch thế nào.