Vô Thường
Chương 608 : Tẩu hỏa nhập ma
Ngày đăng: 21:44 21/04/20
Thời gian cách không lâu, hắn ta đương nhiên không quên! Lúc đó Đường Phong hung hăng chặn ngang hắn ta, nếu không phải tên tiểu tử này thừa dịp mình bị thương mà đâm mình hơn mười chỉ pháp, thì mình làm sao có thể bị đứt đoạn cương khí, dẫn đến không thể tiếp được một thương của Đường Đỉnh Thiên, một cánh tay đã bị đánh nát như phấn.
Mấy ngày qua, mỗi khi Chung Sơn nhớ đến cánh tay bị cụt mà đau đớn lẫn oán hận vô cùng. Hận không thể lột da xẻ thịt Đường Phong, hút máu ăn thịt! Hôm nay gặp mặt kẻ thù, đương nhiên là vô cùng tức giận.
Nói xong một câu, Chung Sơn lại hộc ra một vũng máu!
- Trưởng lão Chung Sơn hà tất phải tức giận? Tẩu hỏa nhập ma tối kỵ nhất là tâm tình bất ổn, tuy nhiên cũng thật là, ngài cũng đã xấp xỉ bảy mươi tuổi rồi, cũng nên xuống mồ an nghỉ đi, ở lại trên đời cũng chỉ lãng phí tài nguyên tu luyện, không bằng nhanh nhanh chết đi, để lại di sản cho người hữu dụng.
Đường Phong ra sức nói những lời độc ác khiến Chung Sơn tức giận sôi lên, nhưng cũng không thể làm gì được.
- Tẩu hỏa nhập ma?
Đường Điểm Điểm kinh ngạc.
Đường Phong cười nói:
- Nếu tỷ đang vận công trong lúc then chốt, có người ở trước mặt tỷ không ngừng chém đao vào cửa đá, tạo ra động tĩnh lớn như vậy, còn bị một đường đạo cực mạnh chém vào người, tỷ cũng sẽ tẩu hỏa nhập ma thôi.
Tình huống hiện giờ của Chung Sơn trong mắt Đường Phong, trong lòng vô cùng vui mừng.
Cương khí của hắn ta căn bản không khống chế được, vừa nói là bị thổ huyết, sắc mặt mệt mỏi, lúc xanh lúc đỏ, vô cùng đau đớn, rõ ràng là dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
Chẳng trách mình tạo ra tiếng động lớn như thế mà bên trong không hề có chút phản ứng gì, đoán chừng là Chung Sơn đang vận công ở thời điểm mấu chốt, dù nghe được âm thanh cũng không dám có phản ứng gì. Cuối cùng mình chém được cửa đá, một đường đao bổ xuống giữa thân thể hắn, trực tiếp cắt đứt việc vận công của hắn.
Nói như vậy, một người lúc đang tu luyện dù bị người ta cắt đứt cũng không có trở ngại gì. Nhưng một số trường hợp đặc biệt, căn bản không thể để bị quấy nhiễu, một khi bị quấy nhiễu có thể bị tẩu hỏa nhập ma. Tình huống Chung Sơn hiện tại chính là kiểu mẫu.
Cương khí đi ngược chiều, kinh mạch đau đớn, không ai có thể chịu đựng được. Lúc tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì kinh mạch bị hao tổn, thực lực giảm mạnh, nặng thì chết. Cho nên rất nhiều người khi tu luyện công pháp hoặc chữa thương sẽ lựa chọn những tĩnh thất không có người hoặc những nơi không ai tìm đến được.
Ví dụ như lần trước Đường Phong phục dùng Linh lung biến cương đan, thời cơ quan trọng cũng không thể bị người khác quầy nhiễu, nếu có chuyện gì khiến hắn phân tâm, không chỉ công hiệu của dược không thể hấp thu, mà còn liên quan đến tính mạng.
Sự thực quả đúng như Đường Phong đoán, Chung Sơn thật sự là tẩu hỏa nhập ma rồi.
Lần trước hắn ở trong thành Bạch Đế đã bị ăn thiệt thòi nhiều, các cao thủ Thiên Giai mang theo không chỉ hầu như tử thương không còn, ngay cả chính mình cũng bị một thương của Đường Đỉnh Thiên làm nát một cánh tay, kết quả không chỉ thù lớn chưa trả, còn tăng thêm oán mới. Lúc đó nếu không phải Chung Ảnh dựa vào tốc độ của bản thân dẫn hắn thoát đi, hắn căn bản không thể chạy thoát.
Lúc trở lại Chung gia, Chung Sơn liền đến đây ngồi chữa thương. Chỉ là chuyện này can hệ trọng đại, ngoại trừ năm vị cao thủ Linh Giai của Chung gia biết ra, còn không ai biết cả. Huống chi, thạch thất này từ bên ngoài không để đánh mở ra được, cho nên Chung Sơn yên tâm ở chỗ này.
Cả người Đường Phong lớn như vậy mà bị linh khí hệ thổ của Chung Sơn bao vậy, cứng rắn không gì sánh được, tốc độ cực nhanh, chỉ chớp mắt đã ầm đuổi tới trước mặt Đường Phong.
Không gian trong thạch thất quá nhỏ, Đường Phong căn bản không có nơi tránh né, rơi vào đường cùng chỉ có thể vận lực đạo toàn thân, quyền trái đánh ra nện lên thổ quyền.
"Bình" một tiếng, toàn bộ sơn động lung lay, Đường Phong cũng loạng choạng lui về sau vài bước, thổ quyền cực lớn cũng sụp đổ, toàn bộ trong thạch thất bụi đất bốn phía nổi lên, trong vòng ba thước không nhìn thấy vật gì!
Tập trung tinh thần vào vị trí của Chung Sơn, Đường Phong không chút nào ngừng, trường kiếm đảo qua, một luồng kiếm quang sắc bén bay đi ra ngoài.
- Lão thất phu, hôm nay ngươi trọng thương chưa lành, lại chỉ còn một cánh tay, thực lực so với toàn thịnh đã tiêu phân nửa rồi, lại tẩu hỏa nhập ma, thực lực lại mất đi phân nửa nửa! Lấy ba thành thực lực, mà muốn chống lại ta ư, bản công tử khuyên ngươi nhanh chóng nạp mạng, đi cùng tổ tiên tiên liệt Chung gia ngươi đi. Người Chung gia đã chết hết rồi, ngươi cần gì phải lay lắt hậu thế!
Đường Phong trên tay mạnh mẽ tàn bạo, ngoài miệng cũng không kém, lấy duệ kim khí thúc động kiếm thế, đem bao phủ Chung Sơn trong kiếm ảnh.
- Muốn lấy mạng lão phu, tiểu súc sinh ngươi còn chưa đủ tư cách, gọi Đường Ngạo đích thân tới lấy đi!
Chung Sơn cũng không dám tỏ ra yếu kém, tuy chỉ có một tay tự do hoạt động, nhưng bằng vào công lực và kinh nghiệm nhiều năm như vậy, dĩ nhiên cũng không yếu thế. Huống chi, hắn phòng thủ là chính, tiêu hao của bản thân cũng không quá nghiêm trọng. Trái lại Đường Phong, liên tục tấn công dũng mãnh, đối với cương khí và tiêu hao thân thể đều rất lớn.
- Lão thất phu!
Đường Phong lại đâm một kiếm, nhiều đóa kiếm hoa bao trùm lấy các đại yếu huyệt lớn trên người Chung Sơn:
- Nếu bản công tử không nhìn lầm, lúc tẩu hỏa nhập ma, hai chân của người không còn cảm giác đúng không?
Tuy rằng mới qua mấy chiêu nhưng Đường Phong lại phát hiện Chung Sơn vẫn khoanh chân ngồi một chỗ, cho dù là di chuyển, cũng là dùng một tay còn lại để chống xuống đất để di chuyển.
Loại tình huống này chỉ có thể chứng minh một việc, hai chân của Chung Sơn không thể cử động, bằng không vào lúc ngy cấp, hắn sao vẫn còn ngồi như vậy?
Lúc tẩu hỏa nhập ma, cương khí đi ngược chiều, kinh mạch đau nhức, rất dễ dẫn đến toàn thân bị liệt. Vận khí của Chung Sơn không được tốt lắm cũng không quá xấu, chỉ là bị liệt hai chân mà thôi.
Nghe Đường Phong nói thế, Chung Sơn tức thì phẫn nộ rồi! Hắn vốn là mất đi một tay, mà hiện tại hai chân không thể cử động, con người có bốn chi, bốn thì mất đi ba, loại chuyện này mà đặt trên người ai cũng không thể chấp nhận được. Huống chi là tẩu hỏa nhập ma kinh mạch toàn thân bị hao tổn nghiêm trọng. Chung Sơn tự biết dù mình có thể giết được tên tiểu tử kia, sau này thương thế hồi phục, công lực toàn thân chỉ sợ cũng không thể quay về thời kỳ đỉnh cao.
- Thiên đạo bất công, thiên đạo bất công.
Chung Sơn điên cuồng gào lên hai tiếng, tròng mắt đỏ ngầu, rõ ràng trong nháy mắt đã quên đấu pháp của mình là phòng thủ, trái lại công kích trở nên sắc bén.