Vô Thường
Chương 611 : Tổn thất thê thảm
Ngày đăng: 21:44 21/04/20
Đường Phong cười cười với y, biết nhị ca này chỉ là nói nhăng cuội, nên không thèm để ý, chỉ nói:
- Nếu đã ra hết rồi vậy nhanh về đi thôi. Một số đệ tử Đường gia đã rút
lui rồi, trên đường cẩn thận một ít, nghìn vạn lần đừng để bị bắt gặp.
- Ừ.
Mấy người gật đầu, lợi dụng bóng đêm xuất phát về hướng Đường gia bảo.
Hai canh giờ sau, bốn người trở lại đại trạch Đường gia, lúc này sắc trời đã sáng, lén lút tiến vào trong viện, Đường Phong nói:
- Mấy người trước tiên theo ta quay về sảnh Tuyền Cư một chuyến, người
Đường gia đoán chừng còn phải một canh giờ nữa mới có thể quay về Bảo,
thừa dịp lúc này hãy phân chia đồ đoạt được một chút đi.
Mọi người nghe xong hai mắt sáng ngời, nhanh chóng gật đầu.
Tiến vào trong Thính Tuyền Cư, Đường Long và Đường Tử Thư tháo hai gói đồ
lớn ra, lập tức những dược liệu rực rỡ đủ loại đập vào mắt mọi người.
Dược liệu ở đây không cái nào là không vô cùng trân quý. Có một số tuy rằng
có thể mua được ở bên ngoài nhưng chưa lâu năm. Mà có một có dù có tiền
cũng không mua được thứ tốt. Với nhãn lực và kiến thức của Đường Phong,
đương nhiên cũng biết mức độ quý báu của những dược liệu này.
Hai người Đường Long và Đường Tử Thư ra tay cũng đủ độc, trộm đi hết toàn
bộ thuốc quý đáng giá trong vài mẫu dược viên, một số ít dược liệu còn
chưa trưởng thành chẳng đáng tiền cũng bị phá hủy tận gốc rễ, chỉ riêng
chiêu ấy thôi cũng đã khiến cho Chung gia bị hao tổn nghiêm trọng. Muốn
xây dựng lại vài mẫu dược viên đó không có hơn mười hai mươi năm thì
hoàn toàn là không thể. Mà một số ít dược liệu quý giá bất kể thế nào
cũng rất khó trồng.
- Đều ở đây hết.
Đường Tử Thư kích động nói, ngẩng đầu lên nhìn Đường Phong hỏi:
- Thập Thất đệ, các ngươi tìm được cái gì rồi?
Đường Phong gật đầu, cho tay vào ngực lấy ra một khối linh thạch. Hai mắt Đường Long và Đường Tử Thư sáng ngời, kêu lên:
- Linh thạch!
Còn chưa nói hết, Đường Phong lại lấy ra thêm một khối, khối thứ ba, khối thứ tư...
Đường Long và Đường Tử Thư cùng há hốc mồm, con ngươi ngây dại ra. Duy nhất
chỉ có Đường Điểm Điểm là bộ dạng tỏ ra chẳng thấy lạ, ngồi ngay ngắn ở
bên cạnh, nhưng hơi thở gấp gáp đã hoàn toàn bán đứng nội tâm kích động
của nàng.
Vài người thân là đệ tử tinh anh trẻ tuổi một đời của
Đường gia, đương nhiên đã tiếp xúc qua linh thạch. Thế nhưng Đường gia
mười năm mới có một hai trăm khối như vậy mà thôi, mà những linh thạch
này hầu hết là đều cấp cho Đường Ngạo Đường Duệ cùng với những cao thủ
Thiên Giai đỉnh cao trùng kích tới Linh Giai sử dụng. Luân phiên đến
trên tay bọn họ, một năm một khối cũng tốt lắm rồi. Còn những đệ tử trẻ
tuổi khác của Đường gia, căn bản thấy đều chưa từng thấy qua.
Thế nhưng hiện giờ, trước mặt bọn họ, bình bình tròn tròn bày ra ít nhất có hơn bốn mươi khối linh thạch! Nhiều linh thạch như vậy đặt cùng một
chỗ, Đường Tử Thư chưa từng thấy qua, Đường Long cũng chưa từng thấy
qua, tròng mắt hai người đều có chút đỏ ngầu.
trong cuộc đại chiến với Đường gia nhưng cũng không bằng lần này.
Đệ tử gia tộc tử vong hơn ba trăm, trong đó Thiên Giai chết hơn bảy mươi
người, Thiên Giai thượng phẩm thì có mười người! Tổn thất như vậy tại
trong linh mạch chi địa, ngoại trừ hai nhà Trang Bố có thể tiếp nhận ra, bất luận gia tộc khác đều không thể tiếp nhận, Chung gia cũng không
thể!
Chỉ một đêm, một đêm mà thôi!
Tuy rằng những tổn thất này thảm trọng, nhưng cũng không đến mức khiến Chung Bố Sở tức giận đến như vậy. Khiến cho hắn ta để tâm chính là tổn thất trước mắt.
Một số đệ tử Chung gia đã làm thông thông đạo sơn động bị sập, mang mấy thi thể máu thịt lẫn lộn từ bên trong ra, tất cả đều là thi thể của đệ tử
tham gia đại tỉ thí gia tộc trong ba tháng tới.
Bọn họ đã chết,
ba tháng sau Chung gia lấy ai tham chiến? Chung Bố Sở chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, thân thể già nua khẽ lảo đảo.
Ngay khi đệ tử Chung
gia mang thi thể cuối cùng từ trong ra thì là lúc Chung Bố Sở không kìm
được nữa, hộc ra một ngụm máu tươi, lảo đảo vài bước, suýt nữa thì ngã!
Đó là một thi thể không đầu, nhưng từ cách ăn mặc và thể trạng xem xét, rõ ràng là Chung Sơn mấy tháng trước đã đi vào cấm địa bế quan chữa
thương!
Toàn bộ người Chung gia đều trầm mặc. Một cao thủ Linh
Giai của Chung gia tại cấm địa lại bị người ta chém đầu, sĩ nhục như vậy thật không ai chịu đựng được.
- Đường gia! Ta muốn các ngươi chết không được yên lành!
Chung Bố Sở ngửa mặt lên trời gào, âm thanh tang thương phẫn nộ vang vọng toàn bộ Chung Linh cốc.
Đêm qua, không chỉ có toàn bộ người Chung gia trắng đêm không ngủ, thì ngay cả Đường gia cũng như vậy.
Bốn vị Linh Giai Đường gia mang theo hai trăm Thiên giai đi vào Chung linh
cốc báo thù. Chuyện này rất nhiều người biết, sự việc liên quan đến lợi
ích cùng sự an nguy của người thân gia tộc, bọn họ làm sao mà yên lòng
đi ngủ được?
Trời còn chưa sáng, trước cửa chính nhà lớn của
Đường gia đã tụ tập vô số người mong mỏi chờ đợi. Theo thời gian trôi
qua, càng lúc càng nhiều người tới đây tụ tập. Cũng may bốn người Đường
Phong trở về sớm hơn một chút, hơn nữa lại lén lút đi vào từ cửa sau,
bằng không chắc chắn sẽ bị những người đó chắn kín.
Người tuy
nhiều nhưng lại vô cùng yên lặng. Thần sắc trên mặt mọi người đều lộ vẻ
sốt ruột. Bọn họ biết đệ tử Đường gia lần này mạo hiểm đi vào trong
Chung Linh cốc là nguy hiểm đến tính mạng, hai trăm người đi vào, không
biết có bao nhiêu người trở về mà không bị tổn hao gì.
Chờ đợi
đến giờ Thìn, bốn vị Linh giai Đường gia mang theo một đội nhân mã cuồn
cuộn xuất hiện trong tầm mắt mọi người, những người Đường gia đang chờ
đợi này đều hoan hô, nghẹn ngào.
Bởi vì đệ tử Đường gia trở về
này tuy rằng hầu hết người nào cũng bị thương, hai tay người nào cũng
dính đầy máu tươi, thậm chí có mấy người còn mất cánh tay, gãy chân,
được người khác khênh về, nhưng số người trở về dù sao cũng vượt qua
mong muốn của mọi người.