Vô Thường
Chương 615 : Chúng ta muốn mua thùy hàn kiếm
Ngày đăng: 21:44 21/04/20
Trang Tú Tú năm hai mươi mốt tuổi đã đạt tới cảnh giới Thiên Giai thượng phẩm, có thể nói là một người trẻ tuổi có tư chất xuất sắc nhất toàn bộ linh mạch chi địa. Cũng bởi vì có thành tích không tầm thường cho nên
nữ tử này khá kiêu ngạo, nàng cho rằng toàn bộ người trẻ tuổi tại Linh
Mạch ngoài nàng ra, tất cả đều là phế vật.
Nhân tài mới xuất hiện của Trang gia này, nhất là người qua đường, nhìn thấy nàng thì đi đường vòng, bởi vì nàng có câu cửa miệng rất nổi tiếng: Ngươi có đúng là nam
nhân không, thật là vô năng!
Lần lượt nam đệ tử trẻ tuổi của
Trang gia bị nàng làm nhục, tất cả đều xấu hổ vô cùng. Người nào cũng
muốn vượt hơn nàng nhưng lại hữu tâm vô lực.
Tuy rằng nàng kiêu ngạo nhưng lại có năng lực, hơn nữa được gia chủ thương yêu, Trang Tú Tú sống tại Trang gia như một nữ vương.
Tên tuổi của đại tiểu thư Trang gia vang dội cả linh mạch chi địa, Chung
gia với Trang gia lại có quan hệ đồng minh, muốn không nhận ra bọn họ
cũng khó.
Nàng là cao thủ trẻ tuổi nên đương nhiên là người được
chọn tham gia đại tỉ thí gia tộc. Những người được chọn tham chiến của
gia tộc khác lúc này đây chỉ có thể ẩn trong gia tộc tận lực khổ luyện,
sợ ra bên ngoài bị người ta ám sát, nhưng Trang Tú Tú lại không cần. Bởi vì không ai dám động đến đệ tử Trang gia và Bố gia.
Chỉ là, nàng từ xa chạy tới Đường gia bảo bên này làm cái gì? Đường Phong lập tức
cẩn trọng suy nghĩ. Lúc này bên cạnh Trang Tú Tú còn có hai người trẻ
tuổi, chắc cũng là nhân tài của Trang gia mới xuất hiện, thực lực hẳn là cảnh giới Thiên Giai trung phẩm.
Hai người đó kè kè đi theo sát phía sau Trang Tú Tú giống như nô lệ.
Ba người bước nhanh tới trước mặt Đường Phong và Âu Dương Vũ. Trang Tú Tú
nhìn lướt qua Đường Phong, trong đôi mắt sắc bén toát lên sự khinh
thường, rồi nàng lại nhìn sang Âu Dương Vũ, ánh mắt có chút nghi hoặc
nhưng cũng không để tâm nhiều.
Âu Dương Vũ thân là cao thủ Linh Giai, nàng hẳn nhìn là biết.
- Các ngươi là đệ tử Đường gia?
Trang Tú Tú nghếch cằm mượt mà hỏi Đường Phong, tuy là câu hỏi, nhưng lại dùng ngữ khí khẳng định.
Đường Phong gật đầu:
- Ta là...
- Được rồi.
Trang Tú Tú không đợi Đường Phong nói hết, ngón tay đã chỉ về hướng Đường gia bảo, nói:
- Ta muốn vào Đường Gia bảo, ngươi dẫn đường.
Đương nhiên câu nói này không để cho người khác phản bác, giống như là Đường Phong chính là nô bộc của nàng.
Phong độ của nữ vương Trang gia, giờ khắc này Đường Phong rốt cuộc lĩnh giáo.
Nhướng mày, sắc mặt Đường Phong không vui, nói:
- Hiện nay Đường Gia bảo toàn thành giới nghiêm, không cho phép đệ tử nhà khác đi vào.
- Nếu không phải thế, ta còn cần ngươi dẫn đường sao?
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Trang Tú Tú lộ ra vẻ tức giận. Trước đó nàng đã
đi qua Đường Gia bảo một lần nhưng lại bị đệ tử canh giữ của Đường gia
bảo ngăn cản, từ trước tới giờ Trang Tú Tú không coi ai ra gì, bị mấy đệ tử Đường gia chỉ có cảnh giới Địa Giai ngăn cản, phẫn nộ suýt động thủ, cũng may hai nam nhân trẻ tuổi Trang gia đi theo nàng còn có lý trí,
Âu Dương Vũ cũng không để ý tới nàng nữa, mà chuyển ánh mắt nhìn sang Đường Phong, nghiêm nghị nói:
- Đường công tử, hôm nay không có nữ tử xinh đẹp kia tương trợ, công tử
không phải là đối thủ của ta, hãy đưa vật ta cần cho ta, Âu Dương sẽ đi
ngay, công tử cũng biết ta không muốn lấy tính mạng của công tử!
Đường Phong cười nói:
- Âu Dương tiên sinh cứ nhất định muốn lấy, muốn bản thiếu gia chắp tay dâng lên, thật quá si tâm vọng tưởng!
Bất luận là Đường Phong hay là Âu Dương Vũ đều muốn đoạt hai phần tinh hồn
của Linh Khiếp Nhan đang nắm giữ trong tay đối phương. Nhưng Linh Khiếp
Nhanh đi theo Đường Phong lâu như vậy, quan hệ tình cảm giữa hai người
từ lâu đã không giống bình thường, Đường Phong làm sao đơn giản giao
Linh Khiếp Nhan cho người khác? Nói cách khác, Âu Dương Vũ cũng sẽ không làm vậy.
- Nếu đã như thế, vậy thì đắc tội rồi!
Âu Dương
Vũ tra kiếm vào vỏ. Y là một cao thủ Linh Giai, đối phó với một Thiên
Giai hạ phẩm như Đường Phong còn sử dụng thần binh, vậy thắng cũng không võ rồi.
Cũng không thấy y có động tác gì, toàn thân di chuyển
vọt đến trước mặt Đường Phong ba thước, ngón tay điểm về trước, dùng
ngón tay vận kiếm, trên đầu ngón tay bắn ra ba luồng kiếm quang ba tấc
lạnh thấu xương đâm thẳng vào cổ Đường Phong. Một chỉ này nếu đâm trúng, trên cổ Đường Phong nhất định sẽ thủng một lỗ.
Âu Dương Vũ vừa tấn công vừa vân đạm phong khinh cười cười:
- Tạo nghệ chỉ pháp của Đường công tử không tầm thường. Nếm thử một chỉ này của Âu Dương mỗ thế nào?
Đường Phong nào dám đón đỡ. Tuy rằng hiện tại tố chất thân thể của hắn đã khá vượt trội, đã có thể nói là tồn tại nghịch thiên. Thế nhưng một đòn của cao thủ Linh Giai há có thể khinh thường, hắn vội vàng nghiêng đầu né
tránh một chỉ của Âu Dương Vũ.
"Phụt" một tiếng, một luồng kiếm
quang sắc từ đầu ngón tay của Âu Dương Vũ bắn ra cực nhanh xé rách không gian phía sau Đường Phong thành một đường dài hơn mười trượng.
Lúc né tránh một kích này, Đường Phong không chút ngừng lại, nhanh chóng
rút ra trường kiếm Độc Ảnh, trên thân kiếm lóe sáng kim quang, toàn thân khẽ nghiêng, lật tay đâm một kiếm hướng về một chỉ của Âu Dương Vũ.
Kiếm ra, sắc bén bức người cắt mặt đất to lớn thành mảnh vụn.
Thần sắc Âu Dương Vũ nghiêm trọng, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, ngón tay hơi đi
xuống đâm chệch ra ngoài một đoạn, nhẹ nhàng điểm trúng trên thân Độc
Ảnh kiếm.
"Đinh" một tiếng giòn vang.
Đường Phong chỉ cảm
thấy một lực mạnh từ trên thân kiếm truyền đến chấn động làm hắn suýt
thì không trụ được, toàn thân bị đẩy khụy xuống, thế kiếm tự sụp đổ. Âu
Dương Vũ thừa cơ tiến đến trước mặt Đường Phong. Ngay lúc Đường Phong
kinh ngạc chưa kịp nhìn kỹ thì ngón tay đã điểm vào ngực hắn.
Sau một khắc, Âu Dương Vũ dường như nhìn thấy khóe miệng của Đường Phong
đột nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị rất mờ nhạt. Một đường quyền đột
nhiên từ đối diện đi lên đón đầu.
Âu Dương Vũ nhướng mày, cũng
không né tránh, kiếm quang trên ngón tay càng linh động như lưỡi rắn
phun ra nuốt vào không ngớt, đâm vào trên thiết quyền của Đường Phong.