Vô Thường
Chương 616 : Trang tú tú chấn động
Ngày đăng: 21:44 21/04/20
"Đinh" một tiếng, âm thanh như vũ khí va chạm vào nhau vang lên, Đường
Phong dưới nhất chỉ của đối phương lập tức bắn ngược ra ngoài, trên nắm
tay đỏ thẫm. Thân thể bay ra ngoài chục trượng, đang ở giữa không trung
khẽ lộn một cái, rơi xuống, liên tục thối lui vài bước mới đứng vững
thân hình được.
Mà Âu Dương Vũ rõ ràng cũng phải lui ra sau mấy
bước, thân thể khẽ run lên trụ chân lại. Kiếm quang trên đầu ngón tay
kia đã hoàn toàn tan biến, ngón tay vận kiếm ức chế không được run lên.
Giao phong ngắn ngủi, nhìn như Âu Dương Phong đang chiếm lợi thế, nhưng thực thế Đường Phong cũng không thua, Thiên Giai hạ phẩm có thể đánh hai
chiêu với một cao thủ Linh Giai mà không ngã, chỉ có một Đường Phong mà
thôi.
- Lực đạo của Đường công tử thật mạnh!
Đôi mắt Âu
Dương Vũ sáng lên tia kỳ lạ, hắn hoàn toàn không ngờ khí lực Thiên Gia
hạ phẩm như Đường Phong lại mạnh đến vậy. Ngay cả một Linh Giai như hắn
mà cũng suýt không chịu nổi, thật sự không hiểu rốt cuộc đối phương tu
luyện như nào.
- Âu Dương tiên sinh quá khen rồi...
Đường
Phong lãnh đạm mở miệng. Kinh mạch và đan điền từng đợt từng đợt đau đớn như kim châm, đây là triệu chứng của việc sử dụng Duệ kim khí, nhưng
Đường Phong không để tâm, trái lại trong nội tâm rất kích động, bởi vì
trong thời gian ngắn ngủi, Cương tâm và Duệ kim khí rõ ràng càng thêm
hòa hợp không ít.
So chiêu với cao thủ Linh Giai, hiệu quả quả nhiên rất rõ rệt.
Đang khi nói chuyện, Đường Phong đã vọt tới trước mặt Âu Dương Vũ, trường
kiếm Độc Ảnh vạch ra vài đóa kiếm hoa, bao trùm lấy yếu huyệt trên người Âu Dương Vũ. Âu Dương Vũ vân dạm phong khinh cười nói:
Trận chiến này có chút buồn cười. Âu Dương
Vũ không chút sứt mẻ chỉ đứng một chỗ, kiếm quang trên đầu ngón tay càng không ngừng vạch từng đường vòng lớn nhỏ đuổi theo, vờn quanh quấn lấy, tầng tầng lớp lớp hoàn toàn vây khốn kiếm thế của Đường Phong. Đưa mắt
nhìn tổng thể, hùng tráng đến cực điểm, mà Đường Phong lại giống như con khỉ nhảy lên nhảy xuống, dốc hết toàn lực cũng không thể đột phá ra
khỏi võng kiếm của Âu Dương Vũ.
Thế nhưng tuy rằng như vậy, thần
sắc trên mặt Âu Dương Vũ càng lúc càng nghiêm trọng, ngược lại là Đường
Phong càng lúc càng bình ổn, thần sắc trên mặt vui mừng liên tục, phảng
phất giống như nhặt được trên đường một túi tiền, mà trong túi tiền này
là một tiền tài cực lớn.
Trang Tú Tú vẫn đứng bên ngoài trận chiến quan sát đến ngây người.
Thực lực của Âu Dương Vũ như nào, nàng vừa nãy đã lĩnh giáo rồi. Thế nhưng
đệ tử Đường gia này, rõ ràng lại có thể cầm cự lâu đến vậy, hơn nữa càng đánh càng hăng. Tuy rằng vài lần suýt nữa bị thua nhưng tại thời khắc
mấu chốt hắn ta lại có thể hóa hiểm thành lành được. Hơn nữa theo thời
gian trôi, kim quang trên người hắn ta càng ngày càng mãnh liệt, lực sát thương giữa chiêu thức thu phát tăng lên rõ rệt.
Hắn ta chẳng
phải là Thiên Giai hạ phẩm sao? Sao lại có thể đạt được như thế? Mà tên
cao thủ Linh Giai này hết nước rồi? Không đúng, cao thủ Linh Giai này
đích xác chưa dùng hết toàn lực. Nhưng Trang Tú Tú tự thấy dù bản thân
ra trận chỉ sợ cũng không có được trình độ này. Nhiều lắm là chống đỡ
được được năm chiêu của cao thủ Linh Giai thì sẽ bị thua.
Tốc độ của hắn ta, lực đạo của hắn ta, quả thực không phải ai cũng có được.
Trong nháy mắt Trang Tú Tú cảm thấy trong lòng dường như bị sụp đổ. Trong
toàn bộ đệ tử trẻ tuổi linh mạch chi địa, cho tới bây giờ nàng đều cho
rằng mình là lợi hại nhất, những đệ tử trẻ tuổi khác chỉ là phế vật.
Không chỉ có các đệ tử trẻ tuổi, thậm chí ngay cả một số lão gia sống
trên tám mươi năm cũng vậy!
Tuổi lớn như vậy rồi mà chưa thăng cấp lên Linh Giai, thật là nhục nhã, còn sống làm gì cho lãng phí Linh thạch và linh khí?