Vô Thường

Chương 624 : Độc vương thương bất khải

Ngày đăng: 21:44 21/04/20


Có nhà nghĩa là có người ở, trước khi biết rõ chủ nhân căn nhà này là

ai, Đường Phong không thể không cẩn thận. Chỉ là hắn và Trang Tú Tú đều

không nghĩ ra, dưới Vân Hải Chi nhai tại sao lại có người sinh sống?



Lén bảo Trang Tú Tú đề phòng, Đường Phong nhẹ nhàng đi tới gần căn nhà. thả ra cảm giác về phía căn nhà, phát hiện trong không có sự sống.



- Ta đi lên trước, cô chờ ở đây.



Đường Phong nhẹ giọng nói với Trang Tú Tú, liền nắm lấy sợi dây thừng mà ở

trên căn nhà thả xuống, dùng sức, toàn thân bay lên trên.



Sợi dây thừng này hẳn là do chủ nhân căn nhà cố ư làm ra để thuận tiện lên xuống, bây giờ làm cho Đường Phong dễ dàng đi lên.



Khẽ mở ra cửa phòng đang khép hờ, một đám bụi bặm tạt vào mặt, làm cho

Đường Phong không kìm được ho vài tiếng, quay lại nói với Trang Tú Tú:



- Lên đây đi, không có ai.



Đúng là không có người nào, nhiều bụi bặm như vậy, chỉ nhìn là đã biết đã lâu không có người ra vào nơi này.



Xem ra thật lâu trước kia chủ nhân căn nhà sống ở đây, hiện giờ chắc cũng đã chết rồi.



Đợi Trang Tú Tú đi lên, Đường Phong mới đi hẳn vào trong, vừa mới tiến lên

một bước, chợt nghe thấy dưới chân kêu lên những tiếng răc rắc nhỏ, bỗng truyện đến từng tiếng rít.



Có bẫy? Đường Phong không ngờ tới lại có nười đặt bẫy ở trong này, đợi khi hắn kịp phản ứng thì mười cây châm bé như sợi lông đã ghim vào người hắn, làm Đường Phong dở khóc dở cười.



Suốt ngày đánh nhạn, cuối cùng bị nhạn mổ! Đường Phong cũng không nghĩ tới

bản thân mình có một ngày sẽ bị loại ám khí phi châm này đả thương. Cho

tới bây giờ cũng chỉ có hắn dùng phi châm bắn thương kẻ khác.



Cũng may người chế tạo ra cơ quan này thực sự không thông thạo về máy móc,

cho nên lực đạo của phi châm cũng không quá mạnh, hơn nữa do hàng ngày

Đường Phong đều rèn luyện không tồi, phi châm chỉ mới ngập chưa tới nửa

tấc liền bị ngăn lại.



Một màn vừa rồi đã làm cho Trang Tú Tú đang ở phía sau phải hoảng sợ.



Đường Phong đưa tay rút phi châm từ trên người mình ra, quanh lông mày lại

nhịn không được mà nhăn lại, bởi vì hắn phát hiện trên phi châm này dĩ

nhiên có một màu sắc kì lạ, cúi đầu xuống nhìn vào vị trí vết thương, đã thấy xuất hiện một mảng màu tím, giống như mực phẩm ai đó vừa vẽ lên.



Những ... phi châm này, rõ ràng có kịch độc!



Chẳng qua, vị trí mà Đường Phong bị phi châm cắm vào tuy rằng thoạt nhìn có

vẻ rất đáng sợ, nhưng bản thân cũng không cần lo ngại, chỉ là cảm thấy

nơi đó hơi ngứa một chút mà thôi.



Lại quay trở về hướng trong

phòng, nhìn thoáng qua, Đường Phong phát hiện ít nhất có ba cơ quan, chủ nhân của gian nhà này hẳn là một người vô cùng cẩn thận dè dặt, bằng

không cũng sẽ không để lại nhiều cơ quan như vậy trong một ngôi nhà gỗ

nhỏ hẹp như thế này.



- Trước hết đừng tiến đến!



Đường


Đường Phong lại thực sự không buồn ngủ, liền lợi dụng ánh trăng lật xem quyển bách độc công mà ban ngày thu được.



Quyển này thực sự là một công pháp rất lợi hại, lợi dụng hàng ngàn hàng vạn

độc vật, lấy độc luyện công, khi luyện thành công, không chỉ bản thân

thành người kịch độc, hơn nữa công lực so với người bình thường muốn

hùng mạnh hơn nhiều. Sau khi vận công, độc tố lan tràn, khiến cho đối

thủ ngang hàng căn bản đánh không lại với người tu luyện bách độc công.

Ưu điểm lớn nhất đó là hiệu quả cực nhanh! Chỉ có thể cung cấp được đủ

độc vật, công lực sẽ tăng rất nhanh. Năm ấy Độc Vương Thương Bất Khải

chỉ dùng thời gian mười năm đã tu luyện tới cảnh giới Linh Giai rồi.



Chỉ bất quá, mọi việc có lợi cũng có hại. Lợi dụng hàng nghìn hàng vạn độc

vật tu luyện cố nhiên là một đường tắt, cũng gây thương tổn không nhỏ

tới bản thân mình. Vào mỗi đêm trăng khuyết, âm khí quá nặng, độc tố

trong cơ thể sẽ phát tác, làm cho thống khổ, công lực vô cũng có khả

năng mất hết, biến thành kẻ vô dụng.



Hơn nữa tuổi thọ của người

tu luyện Bách Độc Công cũng sẽ không quá dài, so với cao thủ ngang hàng, tuổi thọ rút ngắn còn lại chưa đến phân nửa.



Bộ công pháp này có chỗ thiếu xót rất lớn. Nhìn ra được điểm này, Đường Phong cũng không còn hứng thú gì đối với nó nữa.



Tiếp tục đọc phía sau, phát hiện một vài phương pháp chế tạo độc dược, mấy

thứ này ngược lại có thể giúp Đường Phong lấy được ích không nhỏ.



Hắn vốn cho rằng độc dược không có tác dụng quan trọng gì đối với vấn đề

tăng công lực, nhưng Độc Vương Thương Bất Khải lại nghiên cứu ra những

... độc dược này đúng lúc bổ sung vào chỗ thiếu khuyết, khiến hắn thấy

được mùi ngon.



Không hổ danh là Độc Vương, đối với độc dược người này đã hiểu và vận dụng tới một trình độ không thể tưởng tượng nổi.

Trong quyển bách độc công, tất cả mọi vật đều có thể thành trở độc dược, chỉ khác là ngươi định làm như thế nào mà thôi.



Lại lật thêm một trang nữa, đã thấy trên trang sách không ghi chép về độc dược, mà trên có ghi bốn chữ lớn:



- Ngươi trúng độc rồi!



Trong lòng Đường Phong chợt cảm thấy lo lắng, lại liếc mắt cẩn thận nhìn lại, đúng là bốn chữ này, không có lầm. Hắn không khỏi kinh ngạc bật cười,

nghĩ thầm vị độc vương này trái lại rất hay nói đùa. Nếu hắn là độc

vương, bản thân vừa người độc, thì trên quyển bách độc công khẳng định

là có độc, mặc dù ông ta không đề cập tới, Đường Phong cũng biết việc

này.



Đổi là người khác khẳng định là sẽ bị trúng độc, bất quá Đường Phong bách độc bất xâm, nên không e ngại mà thôi.



Lại lật thêm một trang, trên có ghi đầy chữ nhỏ, Đường Phong tập chung nhìn lại, đã thấy phía trên ghi:



- Mặc kệ ngươi là ai, mặc kệ công lực của ngươi ra sao, có thể tìm được

quyển Bách Độc Công, thì rõ ràng ngươi cũng giống như lão phu bị nhốt

dưới Vân Hải Chi nhai. Hơn nữa, lão phu muốn nói cho ngươi hai tin tức.

Tin tức xấu là ngươi thực sự trúng độc. Lão phu đã tiêu hao hết sức lực

cuối cùng luyện thành độc dược cho dù là cao thủ Linh Giai cũng không có cách gì chống lại, trừ phi ngươi có thể đạt tới cảnh giới Linh Giai

thượng phẩm.