Vô Thường
Chương 627 : Cho ta một lời giải thích
Ngày đăng: 21:44 21/04/20
Cuộc chiến đấu với cường độ cao lại khẩn trương, khiến tâm tình của nàng không có cách nào duy trì được bình tĩnh. Vừa rồi, nhất thời suýt bị
Hùng Bãi chụp được, nàng chỉ cảm thấy nửa người chết lặng, cánh tay phải bị gãy. Hiện tại nàng hoàn toàn sa cơ lờ vận, nhiều lắm chỉ có thể kiên trì thêm mười phút thì lại bị Hùng Bãi đuổi theo.
Mặc dù là như
vậy, nàng cũng không kêu đau một tiếng, mặt cũng chưa hề biến sắc, mồ
hôi rơi đầy, trên mặt chỉ có sự nghị lực và chuyên chú. Nàng biết nếu
mình thư giãn chỉ một lúc, có khả năng sẽ chết, hôm nay nhiều kéo dài
một phút, thì mình có thể có hi vọng sống sót lớn hơn một chút!
Con súc sinh kia đang đuổi theo mình đột nhiên ngừng lại, quay người khó
chịu rống lên một tiếng. Trang Tú Tú chỉ cảm thấy hình như có người ở
bên cạnh tai mình aò mạnh, tiếng vù vù truyền đến. Trước mắt chợt thấy
hoa lên, trong đầu chợt cảm thấy mê man. Chờ đến lúc nàng lấy lại tinh
thần, đã thấy con Hùng Bãi kia đã tới gần trong gang tấc, giơ móng vuốt
thật lớn của nó lên hướng về phía mình mà chụp tới.
Phải chết
sao? Rốt cuộc mđã tin nhầm người hay sao. Hắn không đến cứu mình, hay có tâm nhưng không có lực? Trong nháy mắt, trong đầu Trang Tú Tú hiện lên
vô số ý niệm, chỉ có thể không cam lòng đứng ở nơi đó, không thể chống
đỡ lại được, không thể né tránh được.
Ngay lúc bàn chân của Hùng
Bãi sắp sửa chụp tới thì trong chớp mắt, truyền đến một tiếng xé gió.
Ngay sau đó, có một hơi thở quen thuộc tới bên cạnh, toàn thân bị kéo
gật sang một bên
Hơi thở này... Là mùi trên kiện quần áo mà mình
vẫn thường ôm mỗi tối! Mùi này làm cho nàng cảm thấy mềm lòng, khiến cho nàng vừa chán ghét đã lại cảm thấy ấm áp.
Xoay lại... Chỉ thấy
bên mình xuất hiện một khuôn mặt kiên nghị mà tuấn lãng, toàn thân mình
đều bị hắn ôm trong vào ngực. Hừ, chưa từng có người nam nhân nào dám ôm mình như vậy. Thực sự là to gan lớn mật, không biết sống chết!
Mang theo Trang Tú Tú bay như tên bắn suốt vài chục trượng, khó khăn lắm
thoát ly khỏi phạm vi công kích của Hùng Bãi, vẫn chăm chú nhìn con Hùng Bãi kia, Đường Phong mở miệng hỏi:
- Nàng thế nào?
Trang Tú Tú đưa ánh mắt rời khỏi khuôn mặt của Đường Phong, thản nhiên nói:
- Bị thương, cánh tay phải bị gãy.
- Xin lỗi, con súc sinh kia quá mạnh mẽ, có chút ngoài dự đoán, nên có hơi chậm trễ một chút.
Đường Phong thở nhẹ một hơi, bất quá cuối cùng cũng chạy qua đây. Nếu như châm môt bước, Trang Tú Tú có lẽ thưc sư đã chết.
- Nếu như ta chết rồi, thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Trang Tú Tú thoáng cay độc nói tiếp một câu.
Đường Phong nhếch miệng cười cười, thả Trang Tú Tú xuống, nhẹ giọng hỏi:
Hoàn đan màu vàng đất là nô thú đan, chỉ cần cho linh thú chưa biến hóa ăn
hoàn đan, là có thể khiến linh thú nghe theo hiệu lệnh của chính mình,
mặc cho bản thân sai khiến. Loại đan dược gì đó là sau khi Độc vương rơi xuống Vân Hải Chi nhai mới nghiên cứu ra, phải mất hai năm sau khi thu
thập vô số thảo dược mới luyện thành. Đáng tiếc sau cùng Độc vương lại
không thể áp chế được độc công trong người, còn chưa kịp sử dụng được
đan dược này đã phải đi đời nhà ma. Cuối cũng chỉ có thể cất ở chỗ này
làm cho Đường Phong được hưởng lợi.
Một loại đan dược kỳ lạ như
vậy, trước đây Đường Phong cũng từng nghe nói qua về một vài loại đan
dược đặc biệt dành cho linh thú, sau khi ăn xong sẽ khai thông và hỗ trợ cho mối quan hệ giữa chủ nhân và linh thú thêm sâu sắc hơn. Trước khi
Vạn Thú Môn bị diệt có một loại ngự thú đan cũng tương tự như vậy, chỉ
có điều hiệu quả không bá đạo như nô thú đan.
Nếu có thể chế
luyện ra một số lượng lớn loại đan dược này, tuyệt đối có thể nhanh
chóng trở thành vũ trang cho một tông môn! Linh thú dưới biến hóa kỳ đều không thể chống lại tác dụng của nô thú đan, nói cách khác mặc kệ là
linh thú cấp 5 hay là linh thú cấp 6, một khi ăn phải đan dược này, thì
hoàn toàn trở thành nô bộc cho con người.
Đáng tiếc là loại đan
dược này có độc tính rất mạnh, nếu một linh thú ăn loại đan dược này,
chỉ ba ngày sau sẽ chết! Đan dược được Độc vương luyện ra, làm gì có khả năng không có độc?
Trong lá thư kia, Thương Bất Khải cũng kể lại phương pháp sử dụng nô thú đan. về phần một đoạn gì đó có hình dáng
giống như nhánh cây khô trong bình ngọc kia, cũng một loại dược vật. Đó
là Long Tiên Hương, cái này ngược lại không phải dùng để ăn, mà là có
thể đốt.
Khi đốt Long Tiên Hương, mùi của nó sẽ lan tòa trong
phạm vi ba mươi dặm, loại mùi này đối với người không có bất cứ ảnh
hưởng gì nhưng đối với linh thú lại có lực hấp dẫn tương đối mãnh liệt,
hơn nữa có có hiệu quả khiến linh thú điên cuồng.
Lần này, cuối
cùng Thương Bất Khải cũng làm được một chuyện tốt, hắn sợ bản thân mình
chế luyện hai dược vật này sau một thời gian dài không ai sử dụng sẽ bị
hư hòng, nên cố ý viết lại trong phong thư để lại cách thức chế tạo, để
người nào có thể tìm thấy phong thư này có thể tự mình hái thuốc chế
luyện ra đan dược.
Chỉ có điều, Đường Phong suy đi tính lại, vẫn cảm thấy hai dược vật này không có tác dụng gì.
về nô thú đan thì không cần phải nói, tuy rằng có thể sai khiến được một
con linh thú biến hóa trong khoảng thời gian ngắn, nhưng chỉ có ba ngày
mà thôi, điển hình dùng quá sẽ bị chết. Cho nên ngoại trừ một vài trường hợp đặc biệt ra, quả thực là vô bổ. Mà Long Tiên Hương đại khái cũng sẽ không ai sử dụng, hấp dẫn linh thú trong vòng ba mươi dặm qua đây, nếu
linh thú tới là một vài con linh thú có thực lực nhỏ yếu thì còn tốt,
vạn nhất có một hai con linh thú mạnh, quả thực chính là hành vi tự tìm
lấy cái chết.