Vô Thường

Chương 626 : Xe đến trước núi ắt có đường

Ngày đăng: 21:44 21/04/20


Đường Phong dùng Cuồng Lôi Đao hung hăng chém tới phía trước, không dùng cương khí, chỉ dựa vào sức mạnh điên cuồng của mình, đánh một chưởng

mạnh vào tay nó.



Một tiếng rống đầy phẫn nộ của con thú vang lên

một cách muộn màng. Đường Phong cũng trúng phải một chưởng bị bắn ngược

ra sau chấn động mà lảo đảo lùi lại vài bước. Trên tay Hùng Bãi đã bị

mất một mảng da. Một đao trên đã đã xẻ một miệng thịt không lớn không

nhỏ.



Hiển nhiên, Hùng Bãi bị đau đớn mà càng thêm hung ác, lỗ mũi hồng hộc phun ra khí nóng, tức giận, trong miệng không ngớt rít gào,

với khoảng cách ba bước mà chỉ cần hai bước đã vọt tới đứng vững trước

mặt Đường Phong. Thân hình con vật khi đứng thẳng lên có chút đồ sộ. Nó

dùng hai chân trước mạnh mẽ đập mấy lần xuống hai bên trái phải cua

Đường Phong, động tác nhanh tới mức không nhìn thấy rõ được, móng vuốt

bén nhọn mà lóe ra hàn quang có thể ngang với thiên binh thiên tướng,

muốn hắn phải bỏ mạng.



Đường Phong biến sắc, vội vàng nâng Cuồng

Lôi Đao lên ngăn lại! Tuy rằng Cuồng Lôi Đao chặn được được sự tấn công

của bàn chân trước nhưng bàn chân đó vẫn tạo ra tiếng xé gió, khiến

Đường Phong có cảm giác có chút không ổn.



Phốc phốc phốc. . .

Những âm thanh liên tiếp vang lên, Đường Phong chỉ cảm thấy có lực đạo

vô hình vừa chạm qua vài vị trí ở miệng, bụng và ở trên cổ, cúi đầu nhìn lại, thì thấy chiếc áo mình mặc đã có vài đường rách lớn, giống như bị

vũ khí sắc bén tạo ra vậy. Bất Phôi Giáp vì vậy mà lộ ra bên trong lớp

quần áo.



Kình khí! Hùng Bãi này tấn công, mà lại có kình khí vô

hình! Linh thú cấp 6 quả nhiên là không dễ chọc tới. Bây giờ hắn đã hiểu được sử dụng nội lực của bản thân trong chiến đấu ra sao, sử dụng linh

khí của trời đất thế nào để khống chế địch. Nếu không phải linh thú có

trí lực quá thấp, thì với ưu thế tuyệt đối của loài thú, một linh thú

cấp 6 có ưu thế tuyệt đối chiến thắng một cao thủ Thiên Giai!



Ngày thường, lúc Đường Phong ở thời kỳ sức lực còn sung mãn, đụng độ với

linh thú cũng không cảm thấy chúng nó khó đối phó là mấy, thế nhưng hiện tại do không thể sử dụng cương khí, không thể sử dụng lực cương tâm,

trong nháy mắt liền cảm thụ được sự mạnh mẽ của linh thú cấp 6.



Một cú đánh không có kết quả, Hùng Bãi lại như quả núi lớn xông tới, căn

bản khiến hắn không kịp thu chiêu. Hai cánh tay Đường Phong đều có cảm

giác hơi tê dại, đối mặt với sự tức giận của một linh thú cấp 6, cũng

chỉ có thể nghiêng người tạm thời tránh né, lắc mình nhảy sang bên cạnh, để đối phương đánh vào khoảng không.



Điều này cũng rất khó làm!

Với tình trạng bản thân mình hiện tại, mặc dù dùng dồn hết sức lực, cũng rất khó có thể gây ra thương tổn lớn đối với linh thú có lớp da dầy như vậy. Lại nói, không chỉ bản thân mình làm không tốt, bên Trang Tú Tú

cũng sẽ kết thúc trong bi kịch. Lát nữa, con súc sinh kia sau khi đuổi

theo, giải quyết xong Trang Tú Tú, rồi quay lại, mình sẽ phải đối mặt

với hai đối thủ khó chơi, thì lại càng không thể đùa giỡn được nữa.


Hùng Bãi trúng độc hiển nhiên cho Đường Phong cơ hội tốt nhất để ra tay.



Bước nhanh tới bên cạnh chỗ Hùng Bãi đang choáng váng đầu óc, trên tay cầm

Độc Ảnh Kiếmxuất ra một màn kiếm ảnh. Hùng Bãi cảm giác thấy nguy hiểm

tới gần, còn muốn chống đối, nhưng Đường Phong sao có thể lại cho nó cơ

hội?



Tránh thoát khỏi đòn công kích của Hùng Bãi, đồng thời, độc

ảnh trường kiếm thuận lợi đến cực điểm đâm vào con ngươi trong con mắt

còn sót lại của nó. Lúc này Đường Phong dùng toàn lực, đâm thẳng trường

kiếm ngập nửa thước vào trong đầu Hùng Bãi.



Trong nháy mắt, Hùng

Bãi vừa rồi còn định phản kích, lúc trường kiếm đâm sâu vào đầu, động

tác liền cứng đơ dừng lại, thân thể khổng lồ lập tức ngã thẳng xuống

đất, đập tan một phiến đá đất cát bay lên.



Đường Phong thu kiếm, vội vàng không ngừng chạy về hướng Trang Tú Tú đã chạy trốn.



Theo hướng của Trang Tú Tú rời đi, có thể dễ dàng tìm thấy dấu vết. Dọc theo đường đi, tất cả cây cối đều bị một con Hùng Bãi khác đụng phải mà đổ

nghiêng ngả xuống đất, theo dấu vết những ... cây cối bị bẻ gẫy này mà

đi, tuyệt đối có thể tìm được tung tích của Trang Tú Tú.



Sau một

hồi truy đuổi, Đường Phong liền nghe được tiếng Hùng Bãi gầm nhẹ, thỉnh

thoảng lẫn trong tiếng tay áo lay động, còn có tiếng thở gấp ồ ồ cia

Trang Tú Tú!



Từ ngoài nghe tiếng thở và tiếng bước chân, rõ ràng

nàng không thể chống đỡ được bao lâu nữa. Vừa rồi Đường Phong với con

Hùng Bãi lúc này thiếu chút nữa phải chịu thua, huống chi là nàng?



Lại đuổi nhanh về phía trước thêm một lát, cuối cùng Đường Phong cũng là

phát hiện tung tích của một người một thú này! Lúc này, Trang Tú Tú đứng phía sau con Hùng Bãi trong một đám cây cối. Bất quá cây cối bị gãy đổ, phạm vi không gian mà nàng có thể an toàn càng lúc càng bị giới hạn.

Hơn nữa, một cánh tay của nàng rõ ràng đã bị thương nặng, buông thòng

bên người không thể nhúc nhích, chỉ có thể dùng tay trái để cầm kiếm,

thường thường ra tay đánh bất ngờ để ứng phó với Hùng Bãi.



Trên

khuôn mặt nàng tràn đầy mồ hôi, mái tóc của nàng đều rối loạn vô cùng,

quần áo ướt đẫm, máu đỏ cũng tràn ra qua khóe miệng của nàng.



Cho tới bây giờ, Trang Tú Tú chưa từng trải qua một trận chiến ác liệt như

vậy. Thân thể của nàng dù đã được rèn luyện hằng ngày nhưng không thể

vận dụng cương khí, lại có vẻ kém hơn Đường Phong, nhưng trực tiếp đối

mặt với một con linh thú cấp 6 mạnh mẽ như vậy vẫn có thể kiên trì đến

bây giờ hoàn toàn là nhờ dựa vào địa hình.