Vô Thường

Chương 649 : Tọa sơn quan hổ đấu

Ngày đăng: 21:44 21/04/20


Thu được đồng tiền, Đường Phong tiếp tục tìm kiếm nơi ẩn thân, chuẩn bị dưỡng sức, chờ mấy ngày sau lại đại chiến một hồi.



Trong Vân Liên Sơn, tinh thần đệ tử các gia tộc lớn khác rất khẩn trương, mỗi phút đều phải đề phòng động tĩnh và kẻ địch ở phạm vi xung quanh, hoặc bị người ngầm mưu tính, hoặc là ngầm mưu tính với người khác. Gần như mỗi một phút đều phát sinh ra các cuộc chiến, đã có rất nhiều người chết oan chết uổng. Phần lớn những người này đều là người Thiên Giai hạ phẩm có thực lực thấp không làm được việc gì, rốt cuộc họ tồn tại giống như bia đỡ đạn.



Trong đó cũng có không ít người có ý nghĩ giống như Đường Phong, dự tính ẩn thân, chờ thêm mấy ngày mới hạ thủ. Tuy cách nghĩ của bọn họ không tồi, nhưng tình hình của bọn họ lại không giống Đường Phong.



Mảnh tàng bảo đồ đặt ở trên người bọn họ, chính là một thứ phát tán ra như mùi cá nướng, luôn luôn hấp dẫn sự chú ý của những người khác. Mà Đường Phong lại khác, có không gian mị ảnh tồn tại, mảnh tàng bảo đồ được đặt ở bên trong, căn bản không có truyền ra chút linh khí nào.



Thoáng cái đã hơn năm ngày. Nhiều ngày nay, Đường Phong ngoại trừ trốn ở trên cây nhập định tu luyện, thì nghiên cứu vũ khí, kỹ năng và sức mạnh cương tâm của mình.



Hắn vẫn rất muốn tu luyện Tịch Diệt Chỉ, nhưng đáng tiếc thiếu mất nửa bộ tâm pháp dưới, khiến hắn đành chịu không biết làm thế nào được. Mà sức mạnh cương tâm là duệ kim lực, từ khi ra khỏi Vân Hải Chi Nhai cũng không có tiến bộ gì nhiều. Còn cổ duệ kim còn sót lại tại cương tâm không thể dung hợp hoàn toàn với lực cương tâm, khiến hiện tại hắn chỉ mới khẽ dùng duệ kim lực, đan điền chợt mơ hồ thấy đau. Nhưng cũng được đỡ hơn rất nhiều so với đau đớn ban đầu, cái loại đau đớn ấy tưởng chừng không thể chịu đựng được.



Đường Phong không muốn gây phiền phức cho người khác, nhưng cuối cùng vẫn có người sẽ tới trêu chọc đến hắn. Năm ngày nà, hầu như mỗi một ngày Đường Phong đều gặp phải một vài đối thủ, đoạt lấy mảnh tàng bảo đồvà thẻ bài trên người bọn họ đến. Gặp người cũng biết điều, thì việc lưu bọn họ một mạng cũng không gì là đáng trách. Nhưng nếu biểu hiện của họ giống với hai người huynh đệ Lý gia, không biết tốt xấu như vậy, Đường Phong cũng không ngại đưa bọn họ một đoạn đường. Cảnh giới Thiên Giai hạ phẩm vốn dễ làm cho người khác coi thường, hơn nữa Đường Phong có thủ đoạn sấm sét, hiện tại các đối thủ chỉ đánh được với hắn không quá mười chiêu.




Lần trước cùng đi với đám Đường Long tới Chung Linh cốc gây rối, Đường Phong cũng không gặp nàng. Căn cứ vào điều tra trước đó biết được, lúc đó nàng làm việc bất lợi, bị Chung Bố Sở phạt đi tới sau núi diện bích. Nếu không phải như vậy, chỉ sợ đêm hôm đó nàng cũng sẽ giống những người khác hương tiêu ngọc vẫn.



Di chuyển qua một rừng cây, tất cả mọi việc trước mắt đều có thể nhìn rõ được.



Trong cuộc đang có hai người có không thể giao chiến, trên mặt đất đã có một tử thi, nhìn dáng dấp giống như bị trường tiên thắt cổ.



Một người mặc y phục màu đỏ như lửa, vóc người đầy đặn, dáng vẻ của một đại mỹ nữ, dùng hồng tiên ba trượng biến thành dây treo cổ, thắt cổ đối thủ mình thông qua các đốt ngón trường tiên. Người này chính là Chung Lộ, chỉ có điều hiện tại gặp nàng, nàng đã không còn ăn mặc bạo lộ giống như trước nữa. Tuy rằng y phục hiện tại tương đối kín đáo, nhưng giơ tay nhấc chân, vẫn lộ ra vẻ phong tình vạn chủng.



Vô Cực Mị Công vừa được thi triển ra, một cái nhăn, một nụ cười cũng lộ ra sự hấp dẫn, khiến đối thủ của nàng phải mềm lòng.



Cũng không biết đối thủ của nàng là đệ tử nhà ai, thực lực cũng đạt tới cảnh giới Thiên Giai thượng phẩm. Tuy cảnh giới của hắn tương đồng với Chung Lộ, nhưng sức chiến đấu thực sự lại kém hơn một bậc. Hơn nữa, tâm thần cũng không kiên định, thường xuyên bị nụ cười và sự quyến rũ của Chung Lộ khiến phân tâm, dĩ nhiên chiêu thức càng lúc càng lực bất tòng tâm.