Vô Thường

Chương 662 : Không được loạn động

Ngày đăng: 21:45 21/04/20


Ầm một tiếng, cảm giác nặng nề trong nháy mắt bị đánh vỡ, dù vậy, bằng vào lực đạo của Đường Phong, khi đánh tan một kiếm này cũng cảm thấy có chút tê dại ở cánh tay, Đường Phong và Trang Tú Tú đồng thời thoái lui mấy bước, vội vàng ổn định lại thân hình.



Không đợi Đường Phong khôi phục lại tinh thần, Trang Tú Tú lại bổ đến, lực lượng cương tâm bùng phát ra, thân hình như chim yến, nhân kiếm hợp nhất, hóa thành một tia sáng, chiếu thẳng vào vị trí lồng ngực của Đường Phong.



Nữ tử này thực sự muốn liều mạng với mình sao? Đường Phong căn bản không thấy chút đùa giỡn nào trên gương mặt nghiêm túc của nàng, mãi đến lúc này Đường Phong mới hiểu rõ rằng nàng thật sự muốn giết mình.



Quả thực là tối độc phụ nhân tâm! Đường Phong vẫn còn nhớ đến tình cảnh sống chung nhau trong hai tháng trời ngày đó, nhưng này nữ tử này lại không để ý chút nào.



Diện tích trên ngọn cô phong quả thực quá nhỏ, đối mặt với chiêu kiếm này, Đường Phong căn bản không có chỗ để tránh né, đành phải bấm bụng tiếp chiêu, trong lòng bắt đầu tức giận nữ nhân này không biết tốt xấu, bất giác muốn giáo huấn nàng ta một trận.



Hai người lại lần nữa chạm trán, trường kiếm choảng nhau, tiếng ma sát chói tai vang lên không ngớt, không ai muốn nhường ai, toàn lực thôi thúc cương khí ngạnh kháng đối phương.



Trong mắt của Trang Tú Tú tràn ngập sự oán hận và sát cơ, nàng nhìn chầm chầm vào mắt Đường Phong.



Khóe miệng Đường Phong giật một cái, thân hình hơi nghiên về phía trước, nhẹ giọng nói:



- Còn nhớ mùi vị nhộng bôi mật ong ngày đó không?



Trang Tú Tú đang toàn lực thôi thúc cương khí, nghe xong những lời này, sắc mặt liền trắng bệch, một tay đưa lên bụm miệng lại theo phải xạ có điều kiện, trong cổ họng vang lên hai tiếng nôn khan.



Ha ha ha ha, tiểu nương bì, thiếu gia ta biết ngay đây là tử huyệt của ngươi mà! Đường Phong nhịn không được muốn bật cười.




- Nha đầu ngốc nhà ngươi, mau buông tay ra.



Vừa nói xong, Đường Phong có cảm giác trong miệng đang ngậm một núm nho nhỏ nhô lên, khiến cho Trang Tú Tú rung lên từng cơn như mắc chứng co giật vậy.



Xấu hổ chết được!



- Nghe lời ta, buông tay chân nàng ra, ta không để cho nàng rớt xuống dưới đâu.



Đường Phong cố gắng giữ cho giọng mình bình tĩnh một chút, rồi hướng dẫn từng động tác cho cô gái ngốc nghếch kia.



Trang Tú Tú máy móc gật đầu như gà mổ thóc.



Đợi một lúc sau, Đường Phong mới cảm thấy lực đạo của hai cánh tay đang níu lấy đầu mình buông lỏng ra dần dần, hai chân đang kẹp lấy eo mình cũng buông lỏng ra.



Hắn trở tay nắm lấy áo của Trang Tú Tú, nhấc nàng về phía trước, Đường Phong rốt cuộc cũng thoát được nữ tử này, không khỏi há miệng hít mấy hơi thật sâu, sau đó vứt nàng xuống đất.



Đường Phong vừa buông tay, Trang Tú Tú liền mềm nhũn ngã ra đất, mặt mày ửng đỏ, hai hàng nước mắt không ngừng tuôn ra, ánh mắt vô cùng mông lung.



Đường Phong quay đầu nhìn nàng một cái, rồi vội vàng quay nhìn sang chỗ khác.