Vô Thường
Chương 677 : Lôi đài chiến
Ngày đăng: 21:45 21/04/20
Thực lực của Đường Phong ra sao, Trang Tú Tú rõ ràng hơn ai hết, nữ nhân kia tuy cũng không yếu kém, nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của hắn.
Cảnh tượng này càng nhìn càng thấy chướng mắt! Lúc đầu Đường Phong đối đãi với nàng cũng đâu có hạ thủ lưu tình đến thế! Trên ngọn cô phong, thiếu chút nữa còn đánh nàng rơi xuống núi luôn rồi. Cho nên khi so sánh với nữ nhân kia, trong lòng Trang Tú Tú bỗng cảm thấy chua xót khổ sở.
Trong cơn tức giận, Trang Tú Tú liền gia nhập vào chiến trường, vốn đang hận không thể một kiếm đâm chết tên nam nhân kia, nhưng khi thật sự tham gia vào cuộc chiến thì không biết sao lại đỡ cho hắn một chiêu nữa chứ.
Trong nháy mắt, hai nữ nhân này lao vào đánh nhau thành một cục, cả hai đều là cao thủ Thiên Giai thượng phẩm, Trang Tú Tú có thiên tư bất phàm, tu luyện công pháp hàng đầu của Trang gia, sức chiến đấu há có thể khinh thường, nếu đổi lại là người khác thì chắc chắn chẳng bao lâu sau sẽ rơi vào thế hạ phong. Còn Dung thiếu nãi nãi cũng không hề thua kém, Thiên Huỳnh Công của Dung gia là công pháp nổi danh trên toàn bộ Linh Mạch Chi Địa, lại thêm Cương Tâm của nàng giống như được đo ni đóng giày chuyên dành cho Thiên Huỳnh Công, có thể phát huy mười hai thành uy lực của bộ công pháp này.
Thân hình hai người hết sức nhanh nhẹn, trường kiếm không biết giao nhau bao nhiêu lần rồi, kiếm khí tung hoành, cương khí va chạm nhau, tư thế cứ như là liều mạng với nhau vậy. Ngươi một chiêu ta một chiêu, đánh nhau hăng say đến cực điểm, đặc biệt hai người đều là mỹ nữ, trong lúc thân hình tung người lên càng khiến người ta có cảm giác hưởng thụ về thị giác khó tìm thấy được.
Cứ đánh mãi đánh mãi, hai người đột nhiên phát giác có chút gì đó không đúng, hai người liếc nhìn nhau một cái, đồng thời chém ra một kiếm rồi lập tức nhảy lui về sau.
Khi hai người quay lại nhìn về phía Đường Phong thì không khỏi ngạc nhiên, người có còn đấy nữa đâu? Không biết từ khi nào Đường Phong đã sớm như bôi mỡ dưới chân, chạy đâu mất không thấy bóng dáng.
- Người đâu?
Trang Tú Tú đảo một vòng, vẫn không phát hiện tung tích của Đường Phong, bất giác nghiến răng nghiến lợi, tức giận mắng một tiếng:
- Đồ vô sỉ!
Nàng vàn lần cũng không ngờ rằng mình chống đỡ kẻ địch giùm cho hắn, hắn không những không đến hỗ trợ, ngược lại còn nhân cơ hội chạy mất, hắn có còn là đàn ông không vậy?
Dung thiếu nãi nãi cũng ngây người, lần này nàng gọi Đường Phong ra, chính là để hỏi chuyện xảy ra hôm đó, vừa rồi nhất thời bị ma chướng, không biết sao lại một lòng muốn giết chết hắn. Nhưng đại chiến một hồi, toàn thân ra đầy mồ hôi, bây giờ bị gió lạnh thổi qua, đầu óc lập tức tỉnh táo trở lại rất nhiều.
Sự việc kia, mặc dù hắn có sai thì cũng không thể trách hắn, nói cho cùng, hắn cũng vì cứu mình nên mới xảy ra cớ sự này, muốn trách thì chỉ có thể tự trách tâm mình không kiên định, sau khi thụ thương liền bị hung thú lợi dụng sơ hở, làm mê mẩn tâm trí.
Thế nhưng... Hiện tại nàng nên làm gì đây? Tấm thân băng thanh ngọc khiết này đã bị vấy bẩn rồi.
Tuyết trắng sau khi tưới dầu lên thì còn có thể rửa sạch được nữa sao? Cho dù có tan chảy ra thì cũng sẽ lưu lại vết tích.
Nhất thời trong lòng Dung thiếu nãi nãi thấy nhói đau, thanh trường kiếm đang nắm trên tay cũng rơi xuống đất.
Nếu ba người của Đường gia gặp nhau trong trận đầu thì hiển nhiên sẽ mất đi một người trong đó đó, điều này chẳng có lợi gì trong bảng xếp hạng gia tộc cả.
Đến khi nhìn thấy rõ con số trên thẻ bài, Đường Điểm Điểm mới vỗ vỗ ngực với vẻ mặt còn sợ hãi:
- Số mười ba.
Ba người được phân ra ở ba lôi đài thì còn gì bằng nữa.
Đường Phong không lo lắng cho Đường Long, hắn tuy không được tính là cao nhất hàng đầu tại Linh Mạch Chi Địa, nhưng cũng không phải hạng kém cỏi, người bình thường không phải đối thủ của hắn. Còn về phần Đường Tử Thư, chỉ mới thăng bậc lên Thiên Giai thượng phẩm không bao lâu, nhưng trong khoảng thời gian này vẫn luôn dùng linh thạch tu luyện, thực lực ổn định rất nhanh, tuy không bằng Đường Long nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu, nếu vận khí không quá xui xẻo thì tiến vào vòng hai hẳn là không có vấn đề gì.
Người duy nhất mà Đường Phong lo lắng chính là Lục tỷ. Nàng chỉ mới đạt cảnh giới Thiên Giai trung phẩm, mặc dù trong tay có Thiên binh Hoan Ca Kiếm, nhưng nếu là gặp phải cao thủ Thiên Giai thượng phẩm thì e rằng cũng chẳng có gì tốt đẹp.
Hay nói cách khác, lục tỷ có thể nói là nhân vật yếu nhất trong hạng mục tỷ thí lần ba này.
Quay đầu nhìn về phía lôi đài số mười ba, sự lo lắng của Đường Phong liền được thả lỏng đi nhiều. Trên lôi đài số mười ba, lúc này đã có một đại hán vạm vỡ đi lên, gã đại hán này phanh hở ngực, mặt mày đầy râu ria, đứng trên kia nắm chặt nắm đấm, nhìn xung quanh tìm đối thủ của mình, miệng không ngớt kêu la on sòm. Điều khiến Đường Phong yên tâm chính là gã đại hán này chỉ có thực lực Thiên Giai trung phẩm, so với Đường Điểm Điểm thì kẻ tám lạng người nửa cân.
Điều này cũng khó trách, trong số gần trăm đệ tử tham dự hạng mục tỷ thí thứ ba, ngoại trừ Đường Phong là Thiên Giai hạ phẩm ra, còn lại đều là Thiên Giai trung phẩm và Thiên Giai thượng phẩm, trong đó số lượng Thiên Giai trung phẩm nhiều nhất.
- Lục tỷ, đó chính là đối thủ của tỷ.
Đường Phong chỉ chỉ về hướng lôi đài số mười ba, Đường Điểm Điểm nhìn theo hướng hắn chỉ, thân hình không khỏi run lên, toàn thân nổi da gà.
- Nhiều lông như vậy, buồn nôn muốn chết!
Đường Điểm Điểm hờn dỗi không ngớt.
Đường Tuấn cười khà khà:
- Lên hạ gục hắn nào.