Vô Thường
Chương 79 : Mai phục
Ngày đăng: 21:39 21/04/20
Trương gia tuy lớn hơn Liễu gia một chút, bất quá cũng không hơn bao nhiêu.
Tìm chỗ nấp một hồi để thăm dò tần suất tuần tra của gia tướng Trương gia, Đường Phong đang muốn cử động đột nhiên liền ngừng lại, quay đầu nhìn xung quanh.
Vừa rồi trong nháy mắt hắn cảm nhận được có người đang theo dõi mình, bất quá lúc mình nhìn quanh tìm kiếm thì cảm giác này lại biến mất.
Đường Phong không biết có phải mình bị ảo giác hay không, ngừng lại một lát liền chạy ra ngoài.
Chờ Đường Phong đi rồi, một thân ảnh khéo léo mới chậm rãi hiện ra cách đó không xa, trong lòng hừ lạnh một tiếng:
- Tính cảnh giác đúng là quá cao.
Nàng vừa rồi bất quá chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái, thiếu chút nữa đã bị hắn phát hiện.
Đường Phong như con mèo vụng trộm di chuyển qua lại trên địa bàn Trương gia, tuyệt đối không tới những chỗ có quá nhiều người, cũng tuyệt đối không được tới trung tâm. bởi vì hắn biết Trương gia hiện tại có một cao thủ Thiên giai tọa trấn, mình chỉ cần sơ hở một chút thôi thì có thể bị phát hiện ngay.
Thiên giai cao thủ, Đường Phong bây giờ vẫn không thể trêu vào.
Mục tiêu của hắn lần này không phải tìm người, mà là tìm xe ngựa! Tìm cỗ xe ngựa xa hoa của Biên Nam Phong.
Hao phí đúng nửa canh giờ, Đường Phong vòng qua vòng lại hơn phân nửa Trương gia, lúc này mới đột nhiên nghe được hai tiếng ngựa kêu rất nhỏ.
Đi theo hướng phát ra tiếng kêu một hồi, rốt cuộc thì chuồng ngựa của Trương gia cũng xuất hiện trước mắt.
Bốn thớt bảo mã trắng như tuyết của Biên Nam Phong đã bị nhốt trong chuồng, cúi đầu ăn cỏ, lâu lâu lại phát ra vài tiếng khịt mũi.
Cỗ xa phòng xa hoa kia cũng đỗ một bên, chỉ có điều bùn dơ lần trước đã được aột sạch.
Mình đoán quả nhiên không sai, đám người Cự Kiếm Môn tối nay quả thật nghỉ ở Trương gia.
Đường Phong giống như kẻ trộm, rón ra rón rén đi tới chỗ xa phòng, nhẹ nhàng nhấc màn lên chui vào.
không gian bên trong rất rộng lớn, phía dưới lót thảm lông làm bằng da thú trân quý, bên trong có giường, trên giường có chăn đệm mềm mại như nhung, còn có hương thơm thoang thoảng.
Đường Phong mở miệng hỏi, xem ra cảm giác của Thiên giai cường giả quá khủng bố rồi, Đường Phong tự cho hành động của mình thần không biết quỷ không hay, nào ngờ mình vừa rời khỏi Yên Liễu các đã bị Bạch Tiểu Lại phát hiện.
- Rốt cuộc là ngươi muốn làm gì?
Bạch Tiểu Lại hỏi ngược lại.
Đường Phong im lặng một hồi rồi thành thật trả lời:
- Giết người.
Bạch Tiểu Lại nhướng mày:
- ngươi muốn giết đám người Cự Kiếm Môn kia sao? ngươi đúng là gan to bằng trời, ngươi không biết thực lực của mỗi người bọn họ đều cao hơn ngươi sao?
- Ta cũng không ngu ngốc tới mức đó!
Đường Phong cười khẽ nói:
- Ta đương nhiên sẽ không đánh trực diện với chúng.
Bạch Tiểu Lại nhớ tới ám khí xuất quỷ nhập thần của Đường Phong, Đường Phong trước mặt nàng sử dụng ám khí tổng cộng hai lần, một lần là công đánh Diệp Trầm Thu, một lần là đối phó với đám chặn đường giết người.
Loại ám khí thần kỳ quỷ dị kia quả thật khiến người ta khó lòng phòng bị, nhưng muốn dựa vào nó để giết đám người Cự Kiếm Môn thì khó mà được.
Bạch Tiểu Lại cắn nhẹ môi kiên định nói:
- Ta giúp ngươi.
Đường Phong ngạc nhiên hỏi:
- Cô cũng không cần hỏi tại sao ta phải giết họ sao?