Vô Thường
Chương 794 : Giang hồ nhi nữ tình, sinh tử một giấc mộng
Ngày đăng: 21:46 21/04/20
Ta sẽ đợi người anh hùng có thể bảo vệ ta.
Cứu vớt linh hồn đã quá ô uế của ta.
Dùng máu tươi của ta nhuộm hồng bầu trời.
Để hoàn thành mộng đẹp trong tim!
Linh mạch Bạch hổ dùng đầu cọ nhẹ an ủi Chung Lộ, Chung Lộ càng khóc to hơn.
Giang hồ nhi nữ tình, sinh tử nhất tràng mộng.
Tương nhu dĩ mạt, bất như tương vong vu giang hồ!
(Câu này nguyên văn để chỉ tình yêu của gái giang hồ, sớm đến sớm đi, trôi qua như giấc mộng, thà để thân này bỏ xác nơi giang hồ còn hơn được *** vớt giúp đỡ trong lúc khó khăn hoạn nạn để rồi trái tim càng đau đớn hơn.)
Ra khỏi sơn động, Đường Phong đề khí vươn người, giống như chim yến lao nhanh hướng Vân Hải Chi Nhai bay lên. Hắn không dám quay đầu lại, chỉ sợ chính mình không nhịn được sẽ trở lại trong sơn động.
Một lát sau, Đường Phong mới đến bên cạnh vách núi, thân thể mềm nhũn, trong lúc đang rơi xuống thiếu chút té ngã.
Ba ngày vừa qua, quan hệ nhiều lần, dẫn đến cương khí và thể lực không theo kịp. Xác định rõ phương hướng Đường Gia bảo, Đường Phong vội vàng lên đường.
Hắn nhìn một ngôi mộ thật lớn trước mặt, tâm trạng ngứa ngáy khó chịu, xắn tay áo lên!
Hắn lại muốn đào mộ người khác lên! Trước đây Huyết Vụ Thành xâm lấn, cao thủ Linh Giai tử thương rất nhiều, Linh Giai đã chết của Huyết Vụ Thành tự nhiên không ai hậu táng, nhưng để tránh phát sinh ôn dịch, đệ tử của Đường Gia Bảo liền thu thập thi thể của bọn họ để cùng một chỗ, mai táng tại đây.
Đường Phong cũng biết việc này, vốn là hắn nghĩ vào ban đêm sẽ đến đây đào, nhưng lại bị Thượng tiền bối mang đi Vân Hải Chi Nhai, mãi cho đến hôm nay mới trở về.
Hơn hai tháng, các ngươi cần phải cố gắng một chút, nghìn vạn lần đừng vội thối rữa mới được! Đường phong một mặt cầu khấn, một mặt lẳng lặng chờ đợi.
Loại hành động vô đạo đức như đào mộ, hắn đương nhiên sẽ không dùng chính tay mình đi làm, bị thiên lôi đánh cũng sợ. Tại Khổ Thủy Thành đào phần mộ của Thương Hàng Đình, hắn lôi Chu Chính ra làm tay sai, hiện tại cũng đang chờ tay sai đến.
Một đoạn thời gian không lâu sau, sáu thân ảnh giống như quỷ mị đột nhiên xuất hiện bên cạnh Đường Phong, vô thanh vô tức, nếu đổi thành người ngoài vào chỉ sợ muốn bị dọa chết khiếp, nhưng khi Đường Phong thấy bọn họ, không khỏi cảm thấy vô cùng thân thiết.
Hơn hai tháng không gặp, từ Nhất Hào tới Lục Hào vẫn bộ dáng cũ, toàn thân mặc quần áo màu đen, hù chết người cũng không đền mạng.
Đang lúc Đường Phong muốn đi đào mộ, hắn liền hạ mệnh lệnh cho Nhất Hào đến Lục Hào, để cho bọn họ chạy tới nơi này. Tuy rằng cự ly mấy dặm đường, nhưng Dược Thi vẫn chấp hành chính xác mệnh lệnh của Đường Phong, không thể không nói, đây cũng là một phát hiện ngoài ý muốn.
Thật sự Đường Phong không biết, mối liên hệ giữa mình và Dược Thi dĩ nhiên có thể vượt qua cự ly lớn như vậy. Không biết cực hạn có thể được bao xa, khi nào có cơ hội nhất định phải thử một chút.
Đường Phong ra lệnh một tiếng, sáu Dược Thi hành động như gió, dùng hai tay khô cào xới, nhất thời bụi bặm bay loạn, tràng diện vô cùng náo nhiệt.