Vô Thường
Chương 835 : Hắc sắc hỏa diễm
Ngày đăng: 21:46 21/04/20
Không khí càng ngày càng nóng, giống như thân thể đang ở trong thế giới của Hỏa linh khí, dù tâm Đường Phong trong sáng như gương, cũng không dằn được cảm giác táo bạo trong lòng, đầu Hung Ngạc thì không cần phải nói, Hung Ngạc vốn là linh thú Thủy thuộc tính, cùng Hỏa thuộc tính ở vào thế bất lưỡng lập, lần này mang Đường Phong tới nơi này là điều bất đắc dĩ, bằng không lúc bình thường nó sẽ không tới gần địa phương nguy
hiểm này.
Cái miệng to lớn đầy máu đang không ngừng ra sức tiến về phía trước như đang chạy trốn, Đường Phong không ra lệnh nó không dám dừng lại.
Đi về phía trước khoảng năm mươi dặm, tốc độ Hung Ngạc chậm lại, Đường Phong phát hiện làn da cứng rắn của nó bị nướng đến mức miệng vết thương vỡ ra rơi xuống mặt đất, giống như bị đốt cháy!
Không biết là đồ vật gì, lại có thể làm cho mặt đất khô nứt và đầy hỏa diễm cháy mãi không dứt thế này, thân thể to lớn của Hung Ngạc di chuyển qua những hỏa diễm này, thân thể của nó phát ra tiếng xoẹt xoẹt xoẹt.
Nóng quá ah! Trán Đường Phong đổ mồ hôi, dù hiện tại hắn đã vận chuyển Vô Thường Quyết, cũng không cách nào ngăn cản nổi nhiệt độ nóng bỏng này, bộ pháp của Hung Ngạc dừng lại, giương cái miệng lớn dính máu lắc lư, nói cái gì cũng không muốn đi về phía trước.
Tuy nó là linh thú Thất giai thượng phẩm, thực lực bất phàm, nhưng trước đó đã đại chiến với Đường Phong một phen, huyết dịch toàn thân bị Độc Ảnh kiếm hấp thu bảy tám phần, lại đi tới khu vực nguy hiểm có thuộc tính trái ngược hoàn toàn với nó, nếu cứ tiến về phía trước chỉ sợ nó sẽ mất mạng.
Đường Phong thấy vậy, cũng không cưỡng cầu nó nữa. Phía trước rốt cuộc có bảo bối gì, hắn tự mình đi thăm dò là được, Hung Ngạc đã đưa mình đi tới nơi này, chỉ sợ là muốn dùng thứ bảo bối ở trước mặt để trao đổi với tính mạng của nó, điều này thì Đường Phong hiểu được.
- Mặc kệ ngươi có nghe hiểu hay không, sau khi trở lại đầm lầy, không được đi ra địa phương ngoài trăm dặm quấy rầy người ở đó, nếu ta phát hiện, sẽ lấy tính mạng của ngươi!
Đường Phong đứng trước mặt Hung Ngạc, trịnh trọng nói.
- Vù vù...
Một chuỗi cảm giác mạnh mẽ khác thường từ đằng xa truyền đến, Đường Phong nghe tiếng nhìn lại, không khỏi giật mình.
Chỉ thấy trên bầu trời xích hồng, chẳng biết vì sao đột nhiên xuất hiện một đạo hắc sắc hỏa diễm, ngọn lửa kia chập chờn như rồng, nhanh như thiểm điện hạ xuống chân trời, trực tiếp làm địa phương ở phía xa xa kia biến mất không thấy gì nữa.
Tại nơi đạo hắc sắc hỏa diễm đánh xuống, Đường Phong cảm giác được nhiệt độ chung quanh tăng lên không ít.
Những ngọn lửa nhỏ chung quanh đã đáng sợ như thế huống chi đạo hắc sắc hỏa diễm như rồng rực rỡ kia, Đường Phong đoán chừng nếu là hắn bị hắc sắc hỏa diễm đốt phải, dù là cảnh giới Linh giai trung phẩm chỉ sợ cũng bị đốt thành tro bụi.
Bất quá đây là một dị tượng, rốt cuộc Đường Phong cũng minh bạch vì sao địa phương này lại cổ quái như vậy. Từ trên trời hạ xuống hắc sắc hỏa diễm, chỉ sợ chính là đạo hắc sắc hỏa diễm này, mới khiến cho nơi đây nóng như thế, dị thường như thế.
Tiếp tục đi tới, tuy biết rõ phía trước có nguy hiểm rất lớn, nhưng Đường Phong không chần chờ chút nào, phải nói là chạy tới, nếu không thể biết rõ nơi đây che giấu bảo bối gì, Đường Phong nhất định sẽ hối hận.
Từ trước đến nay nguy hiểm và kỳ ngộ luôn đi chung với nhau, chống đỡ chết là gan lớn, chết đói chết là nhát gan.
Nhưng vị trí đạo hắc sắc hỏa diễm đáp xuống cách mình không quá xa, đại khái chỉ khoảng mười dặm, điều này làm cho Đường Phong có được mục tiêu, không như lúc trước đi tới mà không có mục tiêu gì.