Vô Thường

Chương 836 : Hỏa linh khí

Ngày đăng: 21:46 21/04/20


Chỗ đó có cái gì?



Trong nội tâm Đường Phong có chút chờ mong, bước chân dùng sức cũng nhiều hơn, không đến nửa canh giờ đã chạy đến địa phương hắc sắc hỏa diễm hạ xuống.



Phóng nhãn nhìn quanh, Đường Phong lại há hốc mồm.



Chỉ thấy phạm vi to lớn phía trước, liệt diễm thiêu đốt hừng hực, ánh lửa trùng thiên, không khí vặn vẹo, nhiệt độ nóng bỏng đến mức dùng cảnh giới Linh giai trung phẩm hiện giờ của Đường Phong cũng không cách này ngăn cản, cố gắng híp mắt nhìn về phía trước, dưới hoàn cảnh như nơi đây, chỉ nhìn thấy phía trước một ít bóng mờ, không cách nào nhìn thấy rõ ràng.



Thả thần thức ra muốn xem xét một phen, sắc mặt Đường Phong tái nhợt đi.



Thả thần thức ra lập tức bị đốt cháy, nếu không phải hắn phát hiện nhanh vội vàng thu thần thức lại, chỉ sợ đã bị tổn thương không nhẹ.



Nhiệt độ ở đây cũng làm cho thần thức bị đốt cháy, quả thực có thể nói là rợn người.



Phía trước tràn ngập hỏa diễm, bốn phía là một bức tường lửa, Đường Phong có thể nhìn thấy rất ít, quần áo toàn thân khét lẹt, tóc cũng bị cuốn lại, nếu không có cương khí hộ thể, chỉ sợ y phục và tóc cũng đã bốc cháy.



Điều này phải nói thế nào cho phải?



Tuy đã đến nơi, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn bảo bối trước mặt mà không thể động thủ lấy đi, trong nội tâm Đường Phong rất khó chịu.



Bi kịch nhất chính là, ngay cả bảo bối có hình dạng gì Đường Phong cũng không biết.



Nhưng có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy, giá trị của bảo bối này không thể đo lường được.



Sẽ không phải là Thần binh chứ?



Hiện tại Đường Phong chỉ nghĩ tới khả năng này. Trước đây Tứ Nương đề cập đến Thần binh cảnh báo, nếu nói là Thần binh làm ra động tĩnh lớn như thế này thì cũng có thể giải thích, nhưng khoảng cách từ nơi này tới nơi Tứ Nương tu luyện có chút xa.



Ngọn lửa nóng bỏng vạn phần, Đường Phong khẽ cắn môi, làm ra quyết định. Dù không thể đem bảo bối trước mặt đi, nhưng cũng phải nhìn một cái mới được. Hơn nữa trạng thái hiện tại hắn không thể duy trì lâu hơn, ở chỗ này lâu hơn một chút, liền tiêu hao cương khí một chút, một khi cương khí bản thân tiêu hao hết thì hắn không cách nào rời đi.



Nó có hình dạng gì!




Tánh mạng lâm nguy, Đường Phong xuất toàn bộ khí lực có từ khi còn bú sữa mẹ đến bây giờ, toàn bộ phát ra.



Mắt thấy Hỏa linh khí sắp bao trùm chính mình, dưới tình thế cấp bách Đường Phong vận hộ thân cương khí, cố gắng ngăn cản một hồi, đúng vào lúc này, một âm thanh trầm đục từ xa truyền đến.



Âm thanh trầm đục này hơn hẳn bất kỳ âm thanh nào so với lúc trước truyền đến, rất có lực, thời điểm nó truyền đến, thậm chí Đường Phong cảm giác màng nhĩ của mình bị run lên.



Cảm giác khô nóng đầy trời lập tức biến mất không thấy, Hỏa linh khí ở đằng sau giống như bị cái gì đó hấp dẫn, mạnh mẽ quay trở về.



Bước chân Đường Phong dừng lại, quay đầu nhìn lại cổ dị tượng này, tốc độ quay về của Hỏa linh khí còn nhanh hơn lúc lan tới, những nơi nó đi qua, đem tất cả các đám lửa trên đường hấp thu sạch sẽ, những ngọn lửa trên mặt đất cũng dập tắt.



Dưới cảm thụ của thần thức, trong cả phiến thiên địa này hình như đã không còn Hỏa linh khí.



Chần chờ trong thời gian ngắn qua đi, Đường Phong lập tức xoay người, đuổi theo Hỏa linh khí.



Đây tuyệt đối là cơ hội! Hắn muốn biết trong biển lửa kia rốt cuộc che dấu bảo bối gì, mình có thể lấy đi hay không, chỉ sợ đây chính là cơ hội duy nhất.



Dị tượng hiện giờ, làm cho Đường Phong có tám phần nắm chắc suy đoán lúc trước của mình là đúng. Thời điểm biển lửa khuếch tán đến một trình độ nhất định sẽ biến mất không thấy nữa, mà khí chứng kiến cảnh trước mặt, đúng là dấu hiệu biển lửa biến mất, biển lửa biến mất, chính là thời cơ tốt nhất để động thủ.



Đoạn đường đuổi theo qua đi, Đường Phong không cần lo lắng những đạo hỏa diễm trên mặt đất cản đường. Bởi vì những thứ này đã biến mất toàn bộ, hóa thành Hỏa linh khí tụ tập lại.



Thân hình như điện, dọc theo đường lưu lại một đạo tàn ảnh thật dài, đang biến mất từng chút, sau đó lại hiện ra, không dừng lại chút nào. Khoảng cách hơn mười dặm, tốc độ của cảnh giới Linh giai trung phẩm của Đường Phong toàn lực bộc phát, chỉ mất thời gian nửa chén trà là đến.



Nhẹ nhàng thở ra một cái, Đường Phong vội vàng tìm kiếm địa điểm lúc trước.



Toàn bộ Hỏa linh khí đã biến mất, kể cả phạm vi biển lửa mười dặm cũng biến mất, hiện tại cả phiến thiên địa trống rỗng, chỉ còn lại những khe rãnh trên mặt đất trước mặt.



Một đoạn cây khô đen kịt xuất hiện trong tầm mặt Đường Phong, thân hình Đường Phong lóe lên liền xuất hiện trước mặt nó.



Chính là nó! Đường Phong áp chế kích động trong lòng, ba ngày trước đã nhìn thoáng qua nó, Đường Phong nhìn thấy chính là đoạn cây khô này, nó bị đốt cháy biến thành đen kịt, giống như than củi, không có bất kỳ nhánh nào, giống như một khúc cây màu đen, nhưng khúc cây màu đen này lại vững vàng cắm trên mặt đất, thừa nhận vô tận hắc sắc hỏa diễm mà không hề hấn gì.