Vô Thường

Chương 907 : Tiểu lưu manh

Ngày đăng: 21:47 21/04/20


Nhưng hôm nay, kiếm linh của Viêm Nhật Kiếm lại tự chủ xuất hiện.



Sau khi kiếm linh Hỏa Phượng xuất hiện, cúi đầu nhìn về phía Hắc Phượng, một lớn một nhỏ, một vàng một tối, hai thành viên của Phượng chi nhất tộc không biết đang làm cái gì, chỉ nhìn lẫn nhau, qua thật lâu, trong đôi mắt của kiếm linh Hỏa Phượng lộ ra thần sắc vui mừng, Hắc Phượng cũng lộ ra vẻ vui mừng, liên tục kêu to.



Giống như lúc đột nhiên xuất hiện vừa rồi, kiếm linh Hỏa Phượng cũng đột nhiên biến mất, Viêm Nhật Kiếm cũng an tĩnh lại, không phát ra kiếm minh nữa.



Trong lúc này Đường Phong vẫn chưa lấy lại được tinh thần, hắn cũng không biết Hắc Phượng xuất hiện lại dẫn đến sự biến hóa của Viêm Nhật Kiếm.



- Cảm giác này...



Tứ Nương nhíu đôi mi thanh tú.



- Lúc ở trong Bạch Đế Bí Cảnh ta đã cảm thụ qua một lần.



Nghe được lời này, Đường Phong bừng tỉnh đại ngộ, lần trước đi Bạch Đế thành đón Tứ Nương và tiểu Manh Manh trở về, Tứ Nương đã từng nói với hắn, trong Bạch Đế Bí Cảnh, Thần binh Viêm Nhật Kiếm đã cảnh báo.



Lúc ấy hắn còn tưởng rằng nơi đó có Thần binh, bây giờ nghĩ lại không phải là có một Thần binh khác tồn tại, mà là có một thành viên của Phượng chi nhất tộc sắp trọng sinh, cho nên mới làm cho kiếm linh Viêm Nhật Kiếm phát ra tin tức sai lầm.



- A Phong, đây là linh thú gì?



Lại tỷ đi tới, lén lút đánh giá Hắc Phượng, tao ngộ vừa rồi của Tiếu thúc mọi người đều thấy rõ, biết con tiểu quạ đen này không dễ chọc.



Không chỉ có Lại tỷ kỳ quái, tất cả ánh mắt của mọi người ở nơi này đều nhìn Đường Phong với vẻ mong chờ.



- Hắc Phượng!



Đối với những người này không cần thiết phải giấu diếm, Đường Phong nói chi tiết về nó.



- Hắc Phượng?



Lông mày Âu Dương Vũ nhíu lại.



- Nghe đồn Hắc Viêm của Hắc Phượng chính là thiên hạ tà hỏa?



Đường Phong gật đầu, hắn có chút bội phục kiến thức rộng rãi của Âu Dương Vũ, điểm này dù là hai đại sát thần cũng không bằng, nhưng cũng không thể trách bọn họ, dù sao Âu Dương Vũ xuất thân từ Huyết Vụ Thành, người ở nơi đó có thể tiếp xúc với rất nhiều điều cơ mật mà người trong thế tục không thể tiếp xúc.



Âu Dương Vũ nghe xong hít sâu một hơi, nhưng hắn nghĩ mãi cũng không ra là Đường Phong tìm ở đâu ra thứ đồ chơi này.



- Vì sao nó lại nhìn chằm chằm vào ta?



Lại tỷ nghi hoặc nhìn Hắc Phượng, ngay từ đầu, nó đã nhìn mình chằm chằm, hơn nữa tròng mắt tối đen như mực của nó đang quay tròn loạn chuyển.



Những lời này vừa hỏi xong, cánh Hắc Phượng liền run lên, nó nhảy từ đầu vai của Đường Phong vào người Lại tỷ, cái đầu nhỏ rúc vào trong bộ ngực của Lại tỷ nhảy loạn liên hồi, cái mỏ cũng kêu to không thôi.



Mặt Lại tỷ hồng lên, chân tay luống cuống nhìn Đường Phong.



- Nó vừa sinh ra, chỉ sợ đang đói.


- Ta sẽ móc mắt của các ngươi!



Đoạn thúc nhìn nhìn hắn, buồn bực không nói tiếng nào, xoay người rời đi.



- Hảo phúc khí!



Âu Dương Vũ vỗ vỗ bả vai Tiếu thúc, ý vị thâm trường nói.



- Tiểu lưu manh!



Cung chủ đại nhân lúc này đang giáo huấn Hắc Phượng, đầu ngón tay đang gõ lên đầu nó, nó dùng sức ấn cái đầu của mình vào ngực của Đường Phong.



Đường Phong che chở, nói sang chuyện khác:



- Tại sao lại như vậy?



Lại tỷ bất đắc dĩ thở dài:



- Nó vừa rồi vào trong phòng của Tứ Nương, chúng ta và Tứ Nương đang xếp quần áo, không biết vì sao nó đột nhiên đoạt một cái rồi bỏ chạy ra khỏi phòng.



- Chẳng lẽ nó thật sự là một con sắc điểu?



Đường Phong đánh giá Hắc Phượng, nhìn thế nào cũng không giống a, tuy tiểu gia hỏa này là tiểu quỷ, nhưng không thể nào cảm thấy hứng thú với vật này, chẳng lẽ là do bản tính bất hảo?



- Đúng rồi, có cho nó ăn cái gì hay không?



Đường Phong ngẩng đầu hỏi.



Chúng nữ cùng lắc đầu, Lại tỷ nói:



- Cái gì nó cũng không ăn, chúng ta cũng không biết nó ăn cái gì.



Đường Phong gật đầu, lúc trở về hắn đã nghĩ ra cách giải quyết vấn đề này, dù sao Hắc Phượng cũng là thượng cổ linh thú, mọi người cũng không biết nó muốn ăn cái gì.



Thò tay vào trong Mị Ảnh Không Gian xuất lấy ra vài khỏa Nội đan Ngũ giai linh thú đặt ở trước mặt Hắc Phượng, tròng mắt của Hắc Phượng sáng ngời, trực tiếp mổ một cái, ngẩng cổ lên nuốt vào.



Tuy Nội đan Ngũ giai linh thú không tính là quá lớn, nhưng cũng phải lớn hơn cả cổ của Hắc Phượng, nhưng mọi người ngạc nhiên khi nhìn thấy, nó bị Hắc Phượng nuốt vào bụng, căn bản không có bất kỳ trở ngại gì, cứ thế mà bị nuốt vào.



Hơn nữa trong khoảnh khắc đó, một cổ cảm giác nóng bức từ trong cơ thể Hắc Phượng phát ra, rất hiển nhiên, Hắc Phượng ăn nội đan vào bụng, vận dụng năng lượng của mình thôn phệ và hòa tan nội đan.



Sau khi ăn xong nội đan, Hắc Phượng nhìn nội đan kế tiếp, bộ dáng rất không có hứng thú.



- Nó chỉ ăn Hỏa hệ nội đan?



Mắt của cung chủ đại nhân sáng như đuốc, chỉ nhìn một cái đã hiểu ra vấn đề.



Đường Phong lấy ra mấy khỏa nội đan, mà vừa rồi Hắc Phượng chỉ chọn đúng một khỏa Hỏa hệ nội đan để nuốt vào.