Vô Thường

Chương 908 : Hơn cả thiên binh

Ngày đăng: 21:47 21/04/20


Để nghiệm chứng phán đoán của mình, Đường Phong lại cầm ra một đống nội đan nữa, quả nhiên giống như lời Phi Tiểu Nhã nói, Hắc Phượng chỉ ăn Hỏa hệ nội đan, không thèm nuốt những nội đan có thuộc tính khác.



Liên tiếp ăn ba khỏa Hỏa hệ nội đan, giống như đã ăn no, Hắc Phượng vẫy cánh, nó nhảy tung tăng như chim sẻ, nhìn chằm chằm vào Đường Phong kêu to.



Đầu Đường Phong lớn như cái đấu! Dù trên tay của mình nội đan có không ít, nhưng Hỏa hệ nội đan lại không có bao nhiêu, chiếu theo tốc độ của Hắc Phượng, chỉ cần ăn thêm hai ba lần nữa là hết.



- Thử cái này xem!



Đường Phong lấy một khối linh thạch ra, Hắc Phượng cũng cắn nuốt vào bụng, qua một lát sau, nó lại nhổ linh thạch ra.



Thời điểm ánh mắt của mọi người nhìn vào linh thạch, thần sắc ngẩn ngơ, chỉ trong ba tức thời gian ngắn ngủi, khối hạ phẩm linh thạch này không còn chút linh khí, biến thành một cục đá vô dụng không còn sáng bóng nữa.



- Trời ạ, đây là linh thạch?



Phi Tiểu Nhã khiếp sợ, một khối linh thạch hạ phẩm, đã đủ cho nàng sử dụng trong nhiều ngày, nhưng vào trong miệng của Hắc Phượng, chỉ mất ba tức thời gian liền hao hết năng lượng.



Đường Phong cũng nhìn ra, thời điểm Hắc Phượng ăn cái gì cũng vận dụng Tà Hỏa, dùng nhiệt độ của Tà Hỏa hòa tan đồ ăn của mình, hấp thu tinh hoa trong đó, cứ như khối linh thạch hạ phẩm này vừa rồi đã bị hao tổn hết năng lượng như vậy.



Một hơi ăn liền mấy thứ, linh khí ba động trên người Hắc Phượng rõ ràng đã cường đại hơn một ít.



Thấy thế, Đường Phong đại hỷ! Nếu Hắc Phượng chỉ ăn Hỏa hệ nội đan, thì lúc đó hắn phải đau đầu. Một khỏa nội đan tương đương với một đầu linh thú! Từ sức ăn của Hắc Phượng mà suy đoán, sau này Đường Phong cũng đừng hòng làm được chuyện gì, chỉ chú ý đi khắp thiên hạ tàn sát Hỏa hệ linh thú để lấy nội đan, làm như vậy mới có thể làm cho Hắc Phượng no bụng.




- Nếu không nhìn thấy Hắc Phượng, Âu Dương sẽ không nhắc tới Thiên Công Đồ Phổ!



Âu Dương Vũ nhìn tiểu chút chít đang cắn nuốt năng lượng trong linh thạch, từ từ mở miệng nói:



- Âu Dương có một vị tổ tông, tên là Âu Dương Tử tinh thông kiếm đạo, được xưng là Kiếm Thần!



Đường Phong gật đầu, Kiếm Thần Âu Dương Tử chính là kỳ nhân đầu tiên trên thế gian bước vào Thiên Kiếm Chi Cảnh, chuyện về người này hắn biết được từ miệng của Diệp Dĩ Khô, cũng biết Âu Dương Vũ là truyền nhân của Âu Dương Tử, mà Tàng Phong kiếm trên của hắn, chính là bội kiếm của Kiếm Thần.



- Bội kiếm Tàng Phong của tổ tiên Âu Dương Vũ, vốn không phải là Thần binh hay thiên tài địa bảo ngủ say, nó chỉ là một thanh Thiên binh không tệ mà thôi.



- Sở dĩ Tàng Phong có thể trở thành Thần binh, là vì nó có liên quan rất lớn tới Tà Hỏa Hắc Phượng.



- Chỉ giáo cho?



Đường Phong cảm thấy hào hứng.



- Năm đó tổ tiên đi ra ngoài du lịch, không cẩn thận bước vào một chỗ kỳ dị, bị nhốt ở trong đó. Nơi đó có một chỗ chí âm hàn đàm, dù là Linh giai cao thủ cũng không thể chống cự được hàn ý của nó, tổ tiên bị nhốt trong đó nhiều năm, nhờ vào tu vi cao siêu mà không chết, nhưng tự biết không có cách nào thoát ra ngoài, mà trong thời gian mấy năm này Tàng Phong hấp thu hơi lạnh trong hàn đàm, làm cho kiếm linh trong kiếm có dấu hiệu thức tỉnh, tổ tiên bắt buộc mạo hiểm đem Tàng Phong cắm vào trong hàn đàm, cứ như vậy kiếm linh thật sự thức tỉnh, kiếm linh cảm kích tổ tiên, đã ban cho tổ tiên một nguyện vọng đó là thoát ra khỏi nơi kỳ dị này, trở lại Âu Dương gia.



- Nhưng trên đường trở về, Tàng Phong đụng phải Tà Hỏa Hắc Phượng, nó bị Hắc Viêm đốt cháy, may mắn không bị hủy, một lần hành động bước vào hàng ngũ ưu việt hơn Thiên binh! Từ đó về sau, trải qua vô số năm, nó đi theo các đời tiền bối của Âu Dương gia, rốt cục Tàng Phong tấn chức thành Thần binh!