Vô Ý Vi Chi

Chương 100 :

Ngày đăng: 07:16 19/04/20


Bốn người trông giữ trong phòng cả một buổi chiều, đến chạng vạng, Lâm Vô Ý tỉnh. Tỉnh dậy, cậu ngơ ngác nhìn trần nhà hồi lâu, rồi mới cười với bốn người đang lo lắng.



“Xin lỗi, hình như tôi, lại không khống chế được.”



“Muốn khóc thì khóc đi.”



Lâm Vu Hồng đặt đầu Lâm Vô Ý vào ngực mình. Lâm Vô Ý lắc đầu, hít sâu một hơi, cậu ngẩng đầu trên từ trong ngực Vu Hồng, nói: “Tôi đã đáp ứng với ba và cả các cậu sẽ không khóc, tôi cũng không muốn khóc, ba sẽ lo lắng lắm.”



Chủ động hôn môi Lâm Vu Hồng, Lâm Vô Ý nhẫn nại đau lòng, ra vẻ thoải mái nói: “Xem ra tôi vẫn chưa chuẩn bị tốt, để thêm một thời gian nữa đi.”



“Cậu nhỏ…”



Thẩm Tiếu Vi rất khó chịu, anh thà rằng để người này khóc lớn một trận. Lâm Vô Ý chu môi, Thẩm Tiếu Vi lập tức nghiêng người qua, ngậm lấy đôi môi đối phương. Không phải lần đầu tiên hôn môi người này, Thẩm Tiếu Vi vẫn khó kiềm nén, anh vốn cho rằng mình phải chờ rất lâu.



Nụ hôn chấm dứt, Lâm Vô Ý cầm tay bốn người, ra sức lắc đầu: “Tôi không muốn khóc. Ba mất, nhưng tôi vẫn còn các cậu mà. Tôi muốn làm Dean luôn vui vẻ của trấn nhỏ Hongkong, không muốn làm một Dean luôn thương tâm, ba cũng không thích tôi như vậy.”



“Hiện tại cậu vui vẻ không?” Lâm Vu Chu nhẹ nhàng ngậm môi Lâm Vô Ý, Lâm Vô Ý cười toe toét: “Bí mật.”



Thấy cậu đã điều chỉnh được tâm tình trở lại, bốn người đều an tâm không ít. Cho dù thư phòng chưa “thám hiểm” xong, nhưng tất cả đều tin, có họ ở bên cạnh người này, cậu sẽ có thể vào được gian thư phòng và căn biệt thự trên núi kia.



“Tôi muốn chơi cùng đám trẻ con, các cậu cứ làm chuyện của mình đi.”



Từ trên giường xuống dưới, Lâm Vô Ý xỏ dép lê ra ngoài. Bốn người không ngăn cản cậu, thời điểm thế này trẻ con sẽ càng hữu dụng hơn họ.



Ethan đang luyện đàn dương cầm, Lâm Vô Ý đến phòng trẻ con chơi với Ryan và Andrew một chút. Hưởng thụ sự ỷ lại của đám trẻ con với mình, Lâm Vô Ý lại nhớ lúc còn bé, những lúc có thể làm nũng trên người ba. Ba, không lần nào con mơ thấy ba cấm túc con hay đánh mông con, con có thể cho rằng, ba sẽ không phản đối con ở chung với họ không? Ba, hiện tại, con không hề muốn rời nhà, một chút cũng không muốn.



“Ông chú nhỏ.”



Lâm Vô Ý quay đầu lại, rồi mới mở rộng hai tay với người đang tới: “Luyện xong rồi?”


Lâm Vô Ý tìm một chỗ ngồi xuống đút cho cháu trai nhỏ ăn mấy thứ, Thẩm Tiếu Vi và Lâm Vu Chu cũng đi cùng, khuôn mặt lạnh của Lâm Vu Chu cũng dọa được mấy người muốn đến đây bắt chuyện với Lâm Vô Ý. Thẩm Như Vi và Lâm Vu Huệ đang bị một đám thiên kim tiểu thư nhà giàu vây quanh, hỏi cho bằng được các cô mua được lễ phục dạ hội của “ZOE” như thế nào.



“Ông chú nhỏ, con muốn về nhà.” Ethan rất mất hứng.



Lâm Vô Ý hôn mặt cháu trai nhỏ, cười nói: “Đợi khiêu vũ cùng các cô xong, chúng ta về nhà.” Ừm, vẫn là không nên đùa mấy cháu trai, không thì đêm nay đừng mong được ngủ.



“Vậy mất bao lâu?”



“Sẽ không lâu đâu.”



Thẩm Tiếu Vi và Lâm Vu Chu ngầm cho Ethan một ánh mắt tán dương, không hổ là người của Lâm gia bọn họ!



Vũ hội sắp bắt đầu, khách khứa cũng đến khá đông đủ. Lâm Vu Chi và Lâm Vu Hồng đang nói chuyện cùng người ta, sau khi nhìn thấy người vừa vào, cả hai đều nhíu mày. Người đang nói chuyện cùng họ tò mò nhìn qua, lập tức hiểu rõ trong lòng mà gật đầu.



Quách Bội Bội đi vào một mình, lập tức xung quanh đều có những tiếng xì xào không nhỏ, rất nhiều người quay sang nhìn Lâm Vu Chi. Lâm Vu Chi thản nhiên liếc Quách Bội Bội một cái, tiếp tục chuyện trò cùng người khác, không hề gượng gạo khi thấy vợ cũ, thậm chí còn khá lạnh lùng. Còn Lâm Vu Hồng thì cầm ly rượu rời đi, đến thẳng chỗ Lâm Vô Ý.



Redmond mang theo bạn gái đến trước mặt Lâm Vu Chi, vươn tay: “Lâm đổng, không ngờ gặp anh ở chỗ này.”



“Tôi cũng rất giật mình.” Lâm Vu Chi lãnh đạm bắt tay.



Chuyện Lâm gia và Redmond có xích mích riêng tư đã không thể coi là bí mật trong xã hội thượng lưu. Buông tay, Lâm Vu Chi rất không khách khí mà rời đi, không hề cho Redmond nửa chút thể diện.



Sắc mặt Redmond âm trầm vài phần, mà khi tầm mắt hắn nhìn về hướng Lâm Vu Chi đi đến, hắn sững sờ giật mình ngay tại chỗ, sau đó là sự hưng phấn vì đã không uống công đến đây. Trực tiếp bỏ luôn bạn gái lại, Redmond nhanh chóng qua đó, căn bản không quan tâm người của Lâm gia không chào đón.



Quách Bội Bội vừa vào hội trường đã thấy Lâm Vu Chi. Không thể không nhận ra, so sánh với những người đàn ông khác chung quanh, người của Lâm gia cực kỳ dễ làm người ta chú ý đến, mà Lâm Vu Chi với khí chất trầm ổn lại càng khác biệt những người đàn ông khác. Tim Quách Bội Bội đập nhanh vài cái, tại sao đến giờ cô mới biết, Lâm Vu Chi là một người đàn ông có mị lực đến vậy? Lấy hết dũng khí, Quách Bội Bội cố gắng không để mình chú ý đến những ánh mắt cười nhạo từ bốn phía, đuổi theo Lâm Vu Chi.



Lần này có trò hay để xem rồi, tất cả mọi người đều nhìn sang chỗ người của Lâm gia đang đứng. Lâm Vô Ý đang chuyên tâm đút cho cháu trai nhỏ ăn, không nhìn thấy có một người mà cậu không hề muốn gặp lại đang đi đến.



__Hết chương 100__