Vợ Yêu Của Thiếu Tá

Chương 15 : Lôi Lạc Thần Tức Giận

Ngày đăng: 11:30 30/04/20


Storm nghe Nhất Minh nói trong lòng phẫn nộ, cô chưa từng xem việc lần này như trò đùa.



"Quả bom CS-07 của Pakistan được ra đời vào hai năm trước, chuyên dùng trong những vụ khủng bố."



Storm nói đến đây chợt dừng lại, cô nhìn thẳng mặt Nhất Minh nói tiếp.



"Điều mọi người còn chưa biết về quả bom này, nó không đơn giản chỉ là một quả bom hẹn giờ bình thường mà còn có thể được kích hoạt bở ứng dụng điều khiển từ xa, thông thường là điện thoại di động."



Nghe Storm nói ra lai lịch của quả bom, tất cả người có mặt trong phòng điều có cùng chung một biểu cảm trên gương mặt họ, đó chính là sự ngỡ ngàng.



Họ không ngờ chỉ qua chút ít tài liệu do cảnh sát trưởng cung cấp, vậy mà Storm có thể xác định được quả bọn đó là gì.



Mặc dù Nhất Minh đã có cái nhìn khác đối với Storm, nhưng ngoài mặt anh vẫn tỏ ra mình không ưa gì cô.



Thẩm Thanh ngồi im lặng ánh mắt sắc bén không rời khỏi Storm.



Qua sự quan sát cặn kẽ, Thẩm Thanh quyết định mình phải điều tra về Storm, cô dám khẳng định Storm chính là Mạnh An Nhi.



Nhưng vì sao Mạnh An Nhi lại quay trở lại?



Trung Tá La Thành nghe Storm nói anh liền gật đầu đồng ý.



"Quyết định như vậy đi!



Storm cô sẽ là người giao tiền chuộc cho bọn cướp.



Các người hãy mau hành động, tôi muốn trong vòng hai bốn tiếng đồng hồ, con tin phải được an toàn rời khỏi vòng tay của bọn cướp.



Rõ chưa!"



Trung Tá La Thành gằng giọng nói.



"Dạ, Trung Tá!"



Tất cả mọi người đồng thanh hô lên, đột nhiên Lôi Lạc Thần đứng bật dậy, nhìn thẳng Trung Tá La Thành



phản đối.



"Không được, như vậy sẽ rất nguy hiểm.



Cô ấy còn chưa được huấn luyện để đối đầu với bọn cướp, cho cô ấy đi giao tiền chuộc, cũng giống như chúng ta tận tay đưa cô ấy vào chỗ chết."



Lời nói mang theo tia phẫn nộ của Lôi Lạc Thần, khiến mọi người đều kinh ngạc.



Ánh mắt tò mò của họ đang nhìn Lôi Lạc Thần đột nhiên chuyển sang Storm.



Một người muốn đi một người muốn cản, cuối cùng ai sẽ là người thắng cuộc?




Con ngươi đen tuyền của Storm tỏa sáng, anh đã xác định rằng Storm chính là Mạnh An Nhi.



Storm biết mình có cố tình che giấu cũng bằng không, cô nhìn anh cười tươi thản nhiên đáp.



"Chúng ta không quen thân lắm, Thiếu Tá đừng gọi quá thân thiết như vậy.



Mong rằng sau này Thiếu Tá cứ gọi tôi là Storm."



Sắc mặt của Lôi Lạc Thần càng lúc càng khó coi, anh lập lại lời nói của Storm.



"Chúng ta không quen thân lắm?



An Nhi em nói như vậy là có ý gì?



Nếu chúng ta không quen thân vậy chúng ta là gì?"



Storm bất ngờ với lời nói của anh,



cô cảm nhận được sự thất vọng trong lòng anh, khi anh nói ra câu cuối cùng.



Nhìn thấy cô không nói gì, Lôi Lạc Thần vươn tay giữ chặt cánh tay cô.



"An Nhi, em có biết anh đã tìm em rất lâu không?



Sao em lại trở nên xa lạ với anh như thế này?"



Giọng nói của Lôi Lạc Thần nhỏ nhẹ chưa từng có, chỉ có khi ở trước mặt An Nhi anh mới dịu dàng như vậy.



Storm cảm nhận được tình cảm của anh, trái tim cô lại một lần nữa vì anh mà đập loạn.



Storm hoang mang trong lòng, cô phải làm sao đây?



Cô nhìn anh, ánh mắt của anh cũng giống như lúc trước thật dịu dàng, thật ấm áp.



Trong lúc này đột nhiên Storm nhìn thấy Thẩm Thanh đang ở phía sau Lôi Lạc Thần, nhìn hai người.



Cô tức giận mím chặt môi, nhìn anh rồi nhìn xuống bản thân của mình.



Đột nhiên Storm cười châm biếm cất giọng lạnh lùng.



"Mạnh An Nhi tôi phải cảm ơn anh, nếu không có anh thì tôi sẽ không trở thành Storm mạnh mẽ của ngày hôm nay.



Nếu bốn năm trước anh không cho tôi biết mình dại dột đến dường nào, cứ nghĩ anh là người yêu thương tôi nhất, luôn ỷ lại vào anh.



Cuối cùng thứ tôi nhận lấy chỉ là sự tổn thương từ anh, cũng nhờ vào anh nên tôi đã luyện trái tim mình trở nên sắt đá."