Vợ Yêu Của Thiếu Tá

Chương 57 : Tiểu Phi

Ngày đăng: 11:30 30/04/20


Vừa ra khỏi hang động, còn chưa định thần từ đâu xuất hiện một đám người.



Phong cách trang phục của họ rất lạ không giống người bình thường, khẩu trang màu đen che lại mũi và miệng, càng khiến mọi người khó có thể nhận dạng được bọn họ là ai.



Nhưng có điều, sự độc ác tỏa ra từ trong ánh mắt của họ tạo cho mọi người sự đề phòng.



Đúng như dự đoán của Storm, đám người che mặt vừa nhìn thấy họ, liền chỉa súng vào mọi người không ngừng nã đạn.



"Păng....pằng.....pằng..."



Vừa nghe tiếng súng mọi người liền phản kích.



Bàn tay rộng lớn của Lôi Lạc Thần vươn tới choàng qua vòng eo thon gọn của Storm kéo cô sang một bên, hai người ẩn núp sau thân cây lớn.



Khi Nhất Minh nghe tiếng súng, không hiểu vì sao trong lòng anh lại nghĩ đến Trần Sở Sở trước tiên.



Anh vươn tay nắm lấy bàn tay mềm mại của cô kéo sang một bên.



Trần Sở Sở kinh ngạc ánh mắt khó hiểu nhìn anh, cô không ngờ khi anh làm việc nghiêm túc cũng không tồi.



Trong lúc ngàn căn trở sợi tóc, Nhất Minh không có tâm trạng để ý đến cô, ánh mắt sắc bén chăm chú quan sát đám người che mặt.



Lúc này trong lòng anh nghi ngờ, không biết bọn người này có phải là người do Trung Tá phái đến hay không.



Kỳ Sơn nhanh tay lẹ chân, phóng về phía sau hòn đá lớn cách anh không xa, rút ra khẩu súng tiểu liên quát lớn.



- Đám người này không phải là người của Trung Tá.



Nghe Kỳ Sơn nói, sắc mặt của mọi người đột nhiên trở nên tối đen.



Thẩm Thanh và Dương Minh Huy vô tình ẩn núp cùng một nơi, ở phía sau bụi cây rậm rạp Thẩm Thanh trợn mắt nhìn Dương Minh Huy.



- Anh có đầu óc hay không, sao lại ra tay vào lúc này?



Có Thiếu Tá bên cạnh thì kế hoạch của anh sẽ thảm bại.



Dương Minh Huy ló đầu ra nhìn đám người thần bí, rồi nhìn sang Lôi Lạc Thần và Storm ở phía đối diện.



Dương Minh Huy nhếch môi cười khinh thường, hắn hừ lạnh một tiếng hùng hồn đáp.




- Đừng.....đừng.......



Cứu tôi....cứu tôi.



Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, mấy tên che mặt tự tàn sát lẫn nhau.



"Giết.........Ahhhhhhhh....."



"Ahhhhhhhhhh....."



Nhìn họ người này giết chết người kia, ai nấy đều trầm mặc, ánh mắt hiện lên tia hãi hùng.



Dương Minh Huy với vẻ mặt vừa tức vừa thất vọng, hắn tự nói với lòng.



- Đúng là một lũ vô dụng.



Kỳ Sơn nhìn thấy tình cảnh trước mắt, hành động điên rồ không thể kiểm soát của bọn họ là vì thứ gì đó Trần Sở Sở vừa mới quăng ra, anh tò mò hỏi.



- Sở Sở, cái đó là gì?



Trần Sở Sở nhìn Kỳ Sơn rồi liếc mắt nhìn Nhất Minh nói với giọng đắc ý.



- Nó chính là Tiểu Phi, là loại bom mini.



Ở trong Tiểu Phi tôi đã thêm vào một loại thuốc, có ảnh hưởng đến tinh thần của bọn họ, khiến họ sinh ra ảo giác.



Nghe Trần Sở Sở nói vậy, Dương Minh Huy đứng bên cạnh không nhịn được lên tiếng hỏi cô.



- Ảo giác?



Ảo giác gì lại khiến họ có hành động tự tàn sát nhau?



Kỳ thật không hiểu vì sao Trần Sở Sở lại không có ấn tượng tốt với Dương Minh Huy, nhưng cô sẽ nói cho hắn biết vì cô muốn hắn hiểu.



Đối đầu với Storm và cô cũng như tự mình đâm đầu vào chỗ chết.



- Trong lòng họ sợ cái gì nhất thì họ sẽ nhìn thấy cái đó.