Vợ Yêu Của Thiếu Tá

Chương 85 : Đáng phải chết

Ngày đăng: 11:31 30/04/20


Lời nói của Trung Nghĩa khiến Storm và Trần Sở Sở xúc động vô cùng.



Đúng vậy yêu một người không cần người ấy phải cảm kích hay thương hại mình, chỉ cần trái tim mình cảm thấy hạnh phúc là đủ.



Trần Sở Sở nhìn Nhất Minh nói.



- Thẩm Gia Quyên thật sự không biết trân trọng ông ta, nếu có người đàn ông vì tôi mà hy sinh nhiều như vậy, tôi sẽ không do dự mà gã cho anh ấy ngay.



Nhất Minh nhìn Trần Sở Sở bằng ánh mắt thích thú, thì ra cô thích loại đàn ông thâm tình như Trung Nghĩa.



Nhất Minh nhếch môi cười, cũng tốt bây giờ anh đã biết nên dùng cách gì để theo đuổi cô.



Tình yêu chân thành của Trung Nghĩa khiến Storm mềm lòng, cô nhìn Lôi Lạc Thần.



- Lạc Thần, anh đừng giết họ.



Bắt họ về quân trường Hùng Tâm thẩm vấn.



Lôi Lạc Thần nhìn Storm, anh biết cô vì Trung Nghĩa nên mới xin tha cho Thẩm Gia Quyên.



Thế nhưng tha cho Thẩm Gia Quyên cũng đồng nghĩa với việc thả hổ về rừng.



Lôi Lạc Thần kiên quyết giết chết cả hai cho chừa hậu hoạn, nhưng nhìn vào ánh mắt thiết tha của Storm nhìn anh, anh không nở.



Giọng nói trầm khàn của Lôi Lạc Thần vang lên.



- Được!



Theo ý của em.



Lời nói của Lôi Lạc Thần như liều thuốc bổ, khiến lòng của Trung Nghĩa nhẹ nhõm hẳn đi.



Ông vươn bàn tay lạnh lẽo của mình, nắm chặt tay của Thẩm Gia Quyên.



Ánh mắt yêu thương nhìn bà, như muốn nói với bà rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.



Nhìn vào người đàn ông trước mặt, bà tự nghĩ với lòng.



Vì sao mình lại khờ đến như vậy?



Tại sao bây giờ bà mới hiểu.



Yêu một người không yêu mình đã khổ, hận một người càng khổ hơn.



Sao bà không chịu bỏ qua tất cả, và bắt đầu lại từ đầu với người thật sự yêu bà.




- Mình không thể để bọn họ xem thường, mình phải mạnh mẽ.



Dương Minh Huy ôm chặt Dương Mẫn, nói nhỏ vào tai bà.



- Con sẽ trả thù cho mẹ.



Nói xong bàn tay run run của hắn vươn ra, phủ nhẹ lên đôi mắt của bà.



Thật kì diệu dường như Dương Mẫn nghe được lời nói của Dương Minh Huy, lúc này cặp mắt mở trao tráo của bà đột nhiên nhắm lại, như muốn nói cho Dương Minh Huy biết bà đã nghe được lời hứa của hắn.



Nhìn thấy cảnh mẹ con tình thâm, một người lạnh lùng như Storm cũng phải đau lòng.



Dù cô biết họ là kẻ thù của cô, nhưng lúc này cô thật sự muốn xoá đi tất cả thù hận của thế hệ trước.



Thế nhưng đã quá muộn, cái chết của Dương Mẫn chính là sự khởi đầu của một cuộc chiến.



Một cuộc chiến mà chỉ khi Dương Minh Huy hoặc cô chết đi, mới có hồi kết.



Dương Minh Huy từ từ buông thân thể của Dương Mẫn ra, hắn ngước mặt lên nhìn Storm và Lôi Lạc Thần.



Ánh mắt của hắn phát ra tia lửa như muốn thêu chết Lôi Lạc Thần và cô ngay lập tức.



Lôi Lạc Thần vẫn uy nghiêm đứng đó nhìn thẳng vào mặt của Dương Minh Huy, không một tia thương xót, vì đối với anh kẻ nào muốn làm hại đến Storm thì kẻ đó đáng phải chết.



Dù anh có giết Dương Mẫn hay không cũng không quan trọng, quan trọng là bà ta đáng chết.



Trần Sở Sở đứng bên cạnh, nhìn thấy ánh mắt của Dương Minh Huy, cô cảm thấy sống lưng truyền đến một cơn lạnh vô hình.



Trong lòng Trần Sở Sở có dự cảm chẳng lành, phía sau chắc chắn còn có một âm mưu đen tối.



Nhưng đó là gì cô thật sự không biết.



Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Dương Minh Huy tò tay vào trong túi áo vest của mình.



Lôi Lạc Thần nhìn đám thuộc hạ, ánh mắt của anh đã nói cho họ biết.



"Giết chết không tha!"



Mấy tay bắn tỉa chỉa súng thẳng vào đầu của Dương Minh Huy, như chuẩn bị hành hình hắn.



Dương Minh Huy thừa biết điều đó, nhưng hắn không quan tâm.



Lúc này hắn chỉ muốn đưa Lôi Lạc Thần xuống địa ngục cùng với mẹ của hắn.