Vợ Yêu Của Trùm Phản Diện
Chương 62 : Trúng liên hoàn kế
Ngày đăng: 18:45 19/04/20
Khi thấy thi thể của Tô Minh, Nguyễn Kiều Kiều cảm giác cả người đều không tốt.
không đúng! Mạch truyện đâu phải như vậy! Tô Minh là một trong những nam chính mà! Sao dễ dàng chết tới thế!
Nếu không phải lý trí còn sót lại ngăn cản bản thân, Nguyễn Kiều Kiều rất muốn nhào tới chỗ thi thể của Tô Minh, ra sức lay thi thể.
Chết yểu cơ! Khốn kiếp! anh mau tỉnh lại đi! anh chết rồi tôi tính sao đây!
Đợi đã! Lời thoại hình như sai sai!
Nguyễn Kiều Kiều vuốt đầu, phản ứng kịp.
Sai rồi, cô cũng đâu phải nữ chính, kích động cái gì chứ! cô đứng bên cạnh Tô Tầm, Tô Minh đã chết, xác suất Tô Tầm chết không phải giảm xuống ư?
Vốn dĩ Mạc Phi là một trong những nam chính, nhưng từ đầu chí cuối đều là đồng bọn hợp tác với Tô Tầm. hiện tại, Tô Minh – một nam chính khác thì trở thành thi thể.
Còn lại Thú vương và thái tử. Hí hí hí.
một câu thôi, xác suất Tô Tầm sống sót tăng lên một nửa rồi. cô phải vui vẻ chứ, không phải sao?
Nghĩ vậy, Nguyễn Kiều Kiều thực sự nở nụ cười.
“Tô Minh, chết như thế nào ạ?”
Tô Tầm thu móng vuốt, nhìn thi thể trên mặt đất, ánh mắt hờ hững, “Chuột Đệ, dọn dẹp hiện trường.”
Thấy Chuột Đệ quen cửa quen nẽo bổ thêm đao lên người Tô Minh, Nguyễn Kiều Kiều càng không hiểu nổi, “Đây là muốn làm gì?”
Tiến sĩ Gấu ở một bên cười hì hì giải thích, “Còn có thể làm gì? Vu oan giá họa đó! Trước đây Tô Minh thường làm nhất, chúng ta chỉ trả lại toàn bộ cho hắn thôi.”
Chuột Đệ tạo ra một vài vết thương kỳ quái trên người Tô Minh. Tên này chết rồi, có xấu xí hay đẹp đẽ cũng đâu khác gì nhau.
Đôi mắt Tô Minh mở thật to, chết không nhắm mắt. Vốn dĩ gương mặt khôi ngô tà mị, giờ đâu còn vẻ soái ca nữa.
Nguyễn Kiều Kiều nhìn một hồi, cả người rét run. Tô Tầm từ phía sau nhích lại gần, đè bả vai cô, “đithôi.”
“Do ngay từ đầu, mục đích của Bạch Đồ là bán ân tình cho nhà họ Tô, cũng chính là bán cho Tô Minh. Đây cũng là lý do ông ta báo cho Tô Minh trước, sau mới nói với Thú vương. Nhưng chính vì lệch thời gian như vậy, để chúng ta hoàn mỹ đẩy cái chết của Tô Minh lên người Thú vương. Dù sao con trai tướng quân và Thú vương gặp nhau, chắc chắn là một bi kịch.”
“Mà Bạch Đồ chết rồi?”
“Đương nhiên sẽ chết. cô cho rằng cơ thể tám múi của bọn họ là uổng phí sao? Năm đó ba tộc cùng tồn tại, để duy trì trạng thái hòa bình tạm thời, đều từng bảo vệ bí mật của đối phương. Đối với tộc tuyết lang, bí mật này...” Tiến sĩ Gấu khụ khụ một tiếng, “Cái này đại nhân biết, tôi không nói nữa. Bí mật của tộc người thú thỏ thì rất đơn giản, bọn họ là thỏ, sao thỏ có thể ăn thịt. Năng lực mạnh mẽ của bọn họ đến từ lời thề tổ tiên thượng cổ lưu lại, vĩnh viễn không phá giới, một khi phá giới ăn mặn sẽ bị tan vỡ linh hồn. Bằng không, cô nghĩ đi tại sao chúng ta giết nhiều heo rừng thế.. Heo rừng, hoặc thịt đối với bọn họ, giống như một loại độc dược. Làm người ta mụ mị, nhưng cũng nhanh chóng đoạt mạng người. Bạch Đồ thả lỏng cảnh giác với chúng ta, quả thật là lấy mạng mình ra chơi, đáng tiếc... Haha, thịt là độc dược mãn tính với ông ta, cũng khiến ông ta mất đi sức chiến đấu, cộng thêm khoáng thạch trêntay, có thể tăng tốc cái chết của ông ta.”
Tiến sĩ Gấu lắc đầu, chậc chậc hai tiếng, “Chứ cô còn tưởng đám người Tô Minh dẫn tới có thể một lưới bắt hết tộc người thú thỏ hả? Đương nhiên, không thể không nói, cuộc sống an nhàn làm họ mất đi bản năng chiến đấu, nhưng ảnh hưởng hơn hết chính là... thịt.”
Nguyễn Kiều Kiều rùng mình một cái, thế giới này có đơn giản đâu! Ai nói người thú đơn thuần! Từng giây từng phút lừa bịp có thể làm một hồi cung tâm kế đó được chưa?
Nguyễn Kiều Kiều do dự thoáng nhìn Tiểu Bạch, “Tiểu Bạch...”
Tại sao tất cả mọi người đều chết, chỉ còn lại Tiểu Bạch.
Tô Tầm đâu phải là người tốt hiền lành vậy, thấy đối phương chưa trưởng thành bèn tha cho người ta một lần.
Nếu giữ lại Tiểu Bạch, thì chắc chắn có tác dụng.
Quả nhiên, Tô Tầm lên tiếng.
Ánh mắt anh lượn một vòng trên người Cẩu Bất Lý, cuối cùng rơi xuống Tiểu Bạch bảo sao nghe vậy kia.
“Vì nó biết chính xác vị trí khu mỏ.”
Bề ngoài, lúc Bạch Đồ chết không nói gì, có lẽ vì nghĩ thông suốt tất cả, thất bại trong gang tấc, nên sắp chết vẫn không để Tô Tầm sống tốt.
Song chắc ông đến chết cũng không ngờ.
Tiểu công chúa ông nâng niu trong lòng bàn tay căn bản chẳng biết thế giới hiểm ác đáng sợ. Có lẽ, đối với Tiểu Bạch, chủ yếu không biết ông nội ở sau lưng làm nhiều việc như vậy, càng không biết sau lưng người trong tộc cô bé là một đám người thú như thế kia.
Chẳng qua không còn quan trọng nữa, điều quan trọng hiện giờ là lấy tư cách cháu gái của Bạch Đồ, người thú thỏ cuối cùng trên thế giới này.
cô bé chắc chắn biết khu mỏ chính xác ở đâu. Hoặc giả, trong trí nhớ của cô bé, nó cũng không phải mỏ. Nhưng không sao, cứ từ từ, bọn họ sẽ dạy cô bé biết đó thật sự là gì.