Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
Chương 104 : Tại sao có thể có người đàn bà lòng dạ rắn rết như vậy
Ngày đăng: 16:45 30/04/20
Beta: Stuki^^
Dứt lời, Tô Nhã Băng rốt cuộc nhìn về phía Trì Hoan, đỏ mắt thấp giọng khóc sụt sùi: “Trì tiểu thư… Vô luận như thế nào, là chúng tôi làm thương tổn cô… Thật xin lỗi, tôi không biết cô cùng người vệ sĩ kia kết quả là chuyện gì xảy ra… Nhưng là Tây Cố mặc dù nói không yêu cô, nhưng anh ấy cũng đã nói, nếu quyết định cưới cô, sẽ trách nhiệm với cô.”
Trì Hoan lạnh lùng nhìn cô ta.
Nói tới nói lui, cũng là vì câu nói sau cùng.
Cô không thể không nói Tô Nhã Băng là cao thủ, khó trách năm đó khiêu khích cô, Thẩm Tiểu cũng là tình địch của cô ta, nhưng đến nay còn ngu như bò thay cô ta nói chuyện.
Cô ta là cao thủ xúi giục, không chỉ trích ngay mặt, hoặc là nói rõ, nhưng mỗi một chữ đều có hiệu quả dẫn dắt, hơn nữa còn rất văn vẻ.
Trì Hoan đang muốn mở miệng, Âu Thấm đã không nhanh không chậm hỏi lại:”Vậy… Tô tiểu thư, cô chuẩn bị ly dị sao?”
“Tôi lúc trước có lên tòa án ly hôn rồi, bây giờ bên trong đang xử lý… ” Tô Nhã Băng có chút bất đắc dĩ nói: “Nhưng tôi còn hy vọng có thể ly dị trong hòa bình, đem tổn thương ép lại nhỏ nhất…”
“Cô được lắm!”
Một âm thanh kích động đột nhiên vang lên cắt đứt lời cô ta đang nói. Ngay dưới sân khấu có người đột nhiên đứng lên: “Tô Nhã Băng, cô cái loại lang tâm cẩu phế, loại đàn bà không biết xấu hổ, nói dối không biết liêm sĩ, con của tôi chính là bị cô hại thành cái bộ dạng này!”
Trì Hoan sững sờ, tầm mắt mọi người nhìn sang.
Là một phu nhân đã có tuổi, đầu trắng một nửa, chừng sáu mươi bảy tuổi. Lúc này tâm tình kích động gần như không đứng nổi, nhưng bà ấy vẫn là tránh khỏi người bên cạnh có lòng tốt đỡ, bước đi có chút chật vật hướng phía trước lăn đài đi tới.
Trì Hoan nghe được ba chữ ‘ con của tôi’ liền biết là người nào, nghiêng đầu nhìn về phía Tô Nhã Băng.
Tô Nhã Băng gương mặt đều trắng bệch, con ngươi mở rộng, rõ ràng đang khủng hoảng.
“…”
Đàn em rất ủy khuất,:”Ngũ ca, Mạc Tây Cố tại Lan thành nói thế nào đều là nhân vật có mặt mũi, anh ta đã kinh động đến cảnh sát.”
Mặc Thì Khiêm thấp mắt liếc nhìn vuốt vuốt đồng hồ trên tay, thản nhiên nói:”Được rồi, anh ta muốn vào tới thì cho anh ta đi vào. Tôi cũng không nghĩ các cậu thật có thể đem anh ta ngăn cản ở bên ngoài.”
“….”
Tiết mục đã bị cắt đứt không có cách nào tiếp tục ghi âm, nhưng là hai bên nhiếp ảnh gia lại không có ngừng chụp hình.
Tô Nhã Băng như thế nào có thể nói nữa, cũng chống đỡ không được chất vấn cuồng loạn của lão thái thái, không ngừng lui về phía sau. Trì Hoan chú ý tới cô ta vài lần nhìn về phía phía sau khán đài, nhưng từ đầu đến cuối không có người đi ra tiếp viện cô ta.
Cuối cùng, cô ta sắc mặt trắng bệch, trực tiếp muốn che mặt rời đi, nhưng lão thái thái gắt gao nắm lấy tay cô ta.
Một âm thanh âm cực kỳ lạnh lùng vang lên:”Đủ rồi.”
Nam nhân tuấn mỹ xuất hiện, lững thững đi tới, gương mặt căng thẳng đến mức tận cùng, bộ dáng âm trầm giống như là tiết trời âm u.
Tô Nhã Băng nhìn anh ta, luống cuống, hoảng sợ, tất cả tâm tình toàn bộ biến thành nước mắt, mơ hồ rơi thành dòng.
Lần này, chính xác là nước mắt thật.
Mạc Tây Cố ánh mắt lạnh vô cùng quét mắt nhìn Âu Thấm: “Âu Thấm, chương trình của cô thật là càng làm càng lớn rồi!” Dứt lời, môi mỏng khẽ nhếch, lạnh nhạt phân phó:”Dọn hiện trường.”
Anh ta mang theo người tới, đều là vệ sĩ áo đen, lập tức đứng dậy giải tán khán giả.