Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 124 : Chú ý chuyện của anh ta như vậy, còn thích anh ta sao?

Ngày đăng: 16:46 30/04/20


Beta: Stuki°°



Thật sự bởi vì bạn thân của em gái thích hắn, hay là bởi vì… Hắn không có nghĩ tới muốn cho cô gặp người nhà của hắn?



Thậm chí từ trước nay, hắn không có nói với cô bất kỳ chuyện gì liên quan đến người nhà của hắn, lần này nếu như không phải cô vừa vặn tại 1999 thấy hắn và Lương Mãn Nguyệt, chắc sẽ không nói với cô chuyện về em gái… Đúng không?



Trì Hoan nhìn hắn gần trong gang tấc, gương mặt tuấn mỹ ôn nhu, mỹ vị của đồ ăn từ từ trở nên nhạt như nước ốc.



Nhưng cô có thể nói hắn có lỗi gì sao?



Không có phản bội khế ước giữa bọn họ, không có cùng bạn gái cũ ở sau lưng cô dây dưa không rõ.



Những thứ khác… Hắn không có nghĩa vụ phải nói, ít nhất không có nghĩa vụ phải cho cô gặp mặt người nhà.



Nghĩ đến cuối cùng, cô vẫn mờ mịt ——



Quan hệ giữa bọn họ thật giống như tùy tùy tiện tiện liền bắt đầu, không biết có thể kéo dài tới khi nào đây??



… …



Buổi tối Mặc Thời Khiêm tắm cho Trì Hoan.



Vì phòng nước làm ướt tay cô, cô ngâm mình trong bồn tắm, tóc bị nam nhân quấn thành một hình tròn xấu xí, hai cái tay để trên thành bồn, toàn bộ quá trình lúng túng đến mức cô hận mình không thể biến mất ngay lập tức.



Không biết gương mặt cô là bị hơi nóng xông đến hồng hồng hay là được người đàn ông tắm cho, ngượng ngùng đến đỏ bừng cà mặt.



Trì Hoan mặc cho tay hắn ở trên người mình rong ruổi khắp nơi, khuôn mặt trắng nõn bị hơi nước nóng bao quanh, lộ ra vài phần mị hoặc quyến rũ, vài sợi tóc rối rơi xuống.



Cô gần như toàn bộ quá trình đều nhắm mắt lại, rất sợ hắn thú tính trỗi dậy.



Sau khi tắm xong hắn kéo cô từ trong nước ra ngoài, dùng khăn tắm đem toàn bộ nước trên người lau sạch, sau đó trùm lên người áo choàng tắm, ôm cô đi ra ngoài.




Ninh Du Nhiên chống cằm: “Có cha mẹ thế này, Lương Mãn Nguyệt cũng thật xui xẻo.”



“Đường Việt Trạch chưa cho sao?”



“Anh ấy khẳng định không phải là không nỡ bỏ chút tiền này… Anh ấy lúc trước lui tới đều là đại mỹ nữ, hoặc là gia cảnh không tệ… Hai người chẳng qua là nói chuyện yêu đương, coi như tiêu tiền cũng chỉ là mua quà cho đối phương, đi ra ngoài chơi, không có cho người nhà đối phương tiền, anh ấy khẳng định nghĩ cũng sẽ không nghĩ đến chuyện này.”



Trì Hoan liếc Du Nhiên: “Anh ta ra tay rộng rãi, đến chiếc xe mấy triệu, sang trọng cũng đưa ra ngoài, mình đều đã nghe nói qua, cậu không cần giải thích rõ ràng như thế với mình.”



Ninh Du Nhiên quẫn bách nói: “Mình chỉ nói một chút thôi.”



“Sao cậu chú ý chuyện của anh ta như vậy, cậu còn thích anh ta sao?”



Ninh Du Nhiên gãi đầu một cái: “Thói quen mà thôi…”



Cô đối với Đường Việt Trạch cũng giống như hâm mộ mminh tinh điện ảnh vậy, không đến gần được anh ấy cũng chưa từng nghĩ đến gần, nhưng thói quen chú ý từng li từng tí những chuyện có liên quan tới anh.



“Động tĩnh lớn như vậy, cha mẹ Đường ̣Việt Trạch hẳn là biết chứ?”



Mẹ của Đường Việt Trạch cũng là một nhân vật lợi hại, cùng vị kia ở Mạc gia so sanh, một người so với một người càng lợi hại.



“Đã sớm biết rồi nha.”



“Không có đánh gãy uyên ương?”



Ninh Du Nhiên lắc đầu một cái: “Không có nha, nghe nói Đường phu nhân trực tiếp nói với Lương Mãn Nguyệt —— con trai của bà ấy từ lúc đi mẫu giáo liền bắt đầu nói yêu đương, mỗi lần thấy thức ăn tươi mới liền muốn nếm thử, chơi chán rồi liền ném một bên, cô ấy không phải là người đầu tiên, cũng không có năng lực quyết đoán để thành người cuối cùng, bà ấy còn nói, yêu sao, hưởng thụ là được, chỉ cần lúc kết thúc cô ấy không phải muốn sống muốn chết thì tới nhà ăn cơm gặp cha mẹ cũng không sao.”



Trì Hoan: “… Vậy vạn nhất liền chân ái đây?” Chân ái: tình yêu đích thực



Ninh Du Nhiên nhún nhún vai: “Bà ấy cũng nói, muốn yêu tùy ý yêu, nếu như muốn kết hôn… Cũng được, chờ khi Đường Việt Trạch 35 tuổi, nếu như khi đó tình cảm bọn họ so với kim loại còn bền hơn, người làm mẹ như bà ấy liền thành toàn chân ái cho con trai mình, trước 35 tuổi, thì đừng có mơ.”