Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 125 : Ngài muốn tôi lần nữa rời khỏi Mặc Thời Khiêm?

Ngày đăng: 16:46 30/04/20


Edit: Cẩm Quỳ.



Beta: Stuki°°



Trì Hoan cúi đầu cắn ống hút uống xoài ép mà Lý mẫu đưa tới: “… Đây chẳng phải là còn phải chờ mười năm nữa sao? Thật là thủ đoạn.”



Ninh Du Nhiên tiếp lời cô nói: “Ước chừng chín năm.”



Trì Hoan lại lần nữa liếc cô ấy.



Ninh Du Nhiên cũng vội vàng cầm nước trái cây uống: “Cái này cũng rất dễ biết, tớ biết cũng bình thường chứ sao?.”



“Cậu định đơn phương yêu mến anh ta bao lâu?”



Cô ấy cúi đầu: “Tớ cũng không có… Cố ý đơn phương yêu mến anh ấy.”



“…”



Cô cùng anh ấy không có đồng thời cùng xuất hiện, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng nghĩ muốn qua lại gì với anh ấy, chờ một thời gian qua, dĩ nhiên là sẽ từ từ quên lãng, cô vẫn luôn nghĩ như vậy.



Trì Hoan nhẹ nhàng thở dài, cũng không nói gì thêm nữa.



Chính cô cũng là người từng trải, biết tại thời điểm này người bên cạnh nói nhiều đi nữa cũng là vô dụng, huống chi, đơn phương yêu mến chỉ là một người vô tâm, ít nhất trước mắt còn chưa từng tạo thành tổn thương.



“Hoan Hoan, cậu còn chuẩn bị trở về quay phim sao?”



Trì Hoan hơi rũ mi, thản nhiên nói: “Dĩ nhiên, không diễn xuất tớ còn có thể làm gì.”



Từ khi mười bốn tuổi cô bắt đầu diễn xuất, đến bây giờ đã bảy năm rồi.



Mấy năm nay tất cả thời gian, tinh lực cùng sự cố gắng của cô đều dâng hiến cho diễn xuất rồi, làm sao có thể bởi vì bị áp lực một lần như vậy liền thành con rùa rụt đầu.



Ninh Du Nhiên dùng sức gật đầu, nghiêm túc nói: “Ba tớ có nói rằng con người sống trên đời, có lên được đỉnh cao cũng sẽ có lúc rơi xuống thung lũng, không có ai sẽ mãi rạng rỡ, cũng không có ai sẽ mãi ngã mà không thể gượng dậy, Hoan Hoan, tớ tin tưởng cậu sẽ có thể đứng cao hơn trước đó.”




“Ông ta gần đây lại chuẩn bị phim mới, cô biết không?”



Trì Hoan trên mặt giữ mỉm cười: “Đã nghe nói.”



Quản lí vô tình hữu ý nói: “Cô cũng nên biết, hình tượng bây giờ của cô, quảng cáo bị hủy, quyền phát ngôn bị rút lui, tin tức tiêu cực không thể đếm hết được… Trước mắt đạo diễn dám dùng cô, chịu dùng cô, có thể sử dụng cô cũng không nhiều.”



“Tựa hồ là như vậy! ” Trì Hoan nhìn về phía ông lão tóc đã nhuốm màu bạc, cười nhạt: “Bạch lão tiên sinh muốn làm trung gian giới thiệu cho tôi tác phẩm mới của Chương đạo diễn sao?”



Bạch lão trên mặt của từ đầu đến cuối đều là một nụ cười nhạt, không nhìn ra vết tích gió tanh mưa máu ngày xưa, ngược lại giống như một lão nhân hiền lành, chẳng qua là có vẻ hơi cao thâm, nói chuyện cũng là chậm chạp: “Đây là cơ hội tốt, Trì tiểu thư, Chương đạo diễn đối với cô có ấn tượng rất tốt, cho rằng tương lai sẽ vô cùng rộng mở, nếu như bởi vì sự tình của cha mà bị hủy hoại, không khỏi đáng tiếc.”



Trì Hoan mím môi mà cười: “Nếu như Chương đạo diễn nguyện ý tìm tôi, tôi dĩ nhiên là cầu còn không được.”



Bạch lão con mắt vẩn đục nheo lại: “Dường như cô cũng không mừng rỡ lắm.”



Trì Hoan ngước mắt chống lại tầm mắt của ông ta: “Nghe xong điều kiện lại mừng rỡ cũng không muộn.”



Bạch lão ý vị sâu xa nói: “Trì tiểu thư, cô rất cần cơ hội như vậy, bởi vì nó không chỉ có thể làm cho cô xoay mình, thậm chí còn có thể làm cô từ thung lũng leo lên một cái đỉnh cao mới.”



“Nhưng nếu thật có cơ hội như vậy, tôi tự nhiên toàn lực ứng phó.”



Bạch lão cười một tiếng: “Cô lại so với trong tưởng tượng của tôi còn có đầu óc hơn, cũng khó trách Thời Khiêm chọn cô.”



Từ đầu đến cuối cô đều là nếu như, nếu như, mặc dù từ đầu đến cuối mặt luôn mỉm cười, nhưng trên mặt cũng chẳng có bao nhiêu động tâm.



“Đạo lý đơn giản như vậy, không cần bao nhiêu đầu óc.”



Bạch lão ung dung mà cười: “Vậy cô biết, cơ hội càng tốt, càng phải trả giá thật lớn sao?”



“Ngài là muốn tôi rời khỏi Mặc Thời Khiêm?”



“Trì tiểu thư, cô biết rõ mà… ” Bạch lão nhìn Trì Hoan, ánh mắt cao ngạo như là người từ trên cao nhìn xuống: “Thật ra thì Thời Khiêm nguyện ý, hoàn toàn có thể để cho cô lần nữa xinh đẹp trở về giới giải trí…”