Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 53 :

Ngày đăng: 16:45 30/04/20


Beta: Stuki^^



Trì Hoan nhìn người đàn ông tuấn mỹ ở đối diện, môi từ từ mấp máy.



Hai ngày nay Mặc Thời Khiêm luôn chăm sóc cho cô, mặc dù có lúc cô muốn nổi cáu náo loạn với hắn, nhưng trong lòng vẫn cố gắng nhẫn nại vì biết như vậy sẽ tốt cho cô.



Cúi đầu ăn cơm, hít một hơi ăn hết hai chén.



Mặc dù thân thể đã khỏe hơn rất nhiều nhưng không làm sao có thể hồi phục như cũ, cho nên cô ăn xong liền muốn trở về phòng ngủ.



Mặc Thời Khiêm giục cô đi tắm: “Tắm rồi ngủ.”



“Không có quần áo để thay.”



“Vậy thì không cần phải thay quần áo.”



“Bẩn chết.”



Mặc Thời Khiêm nhíu mày: “Có thể bẩn hơn so với chuyện em không thay quần áo?”



“…”



Trì Hoan cắn môi: “Em không ở đây nữa, em sẽ đến quán bar.”



Mặc Thời Khiêm nhìn cô chằm chằm, 10 giây sau khi Trì Hoan ảo não xoay người cầm lấy túi xách, ở phía sau Mặc Thời Khiêm lại hời hợt nói: “Anh sẽ nói cho đám chó săn biết chỗ của em.”



Trì Hoan “…”



Mặc Thời Khiêm hướng cô đi tới, nhìn cô phồng má, mặt xụ xuống: “Em tắm xong rồi mặc quần áo của anh, sau đó đem quần áo cũ giặt sạch rồi dùng máy sấy khô, ngày mai đi shop mua mấy bộ quần áo khác, sẵn tiện mua ít đồ dùng hàng ngày? Hửm?”



Trì Hoan đứng ở một bên, mím môi, không khuất phục lầu bầu nói: “Em cũng không thể không mặc đồ lót.”



Mặc Thời Khiêm: “…”



Mặc Thời Khiêm mím môi, có chút bất đắc dĩ, trầm giọng nói: “Vậy em đem đồ lót của em giặt sạch, anh giúp em sấy khô?” ( phục anh =^=)



Trì Hoan:”…”



Để một người đàn ông sấy khô đồ lót cho cô… tưởng tượng một chút Mặc Thời Khiêm cầm đồ lót của cô trong tay, đã đủ khó xử rồi.
“Còn có!”



Hắn nhướng mày, chờ đợi cô nói.



Cô nâng cằm: ” Em sẽ không cùng với anh ngủ chung một giường.”



Mặc Thời Khiêm một lúc lâu không có lên tiếng.



“Anh hẳn biết, coi như là phát triển bình thường, tình nhân cũng sẽ không nhanh như vậy liền cùng giường chung gối. Hơn nữa chúng ta là bởi vì sai sót mới ở chung với nhau.”



Nam nhân nhàn nhạt: ” Anh đây nhà cũng chỉ có một cái giường.”



Trì Hoan sống lưng thẳng tắp:” Anh ngủ trên sàn nhà.”



Mặc Thời Khiêm không có nổi giận, chẳng qua là không có chút cảm xúc nào nhìn chằm chằm cô nhìn một lúc lâu, sau đó hơi híp mắt lại cười nhạt: ” Muốn anh ngủ trên sàn nhà?”



Không phải là ghế sa lon, không phải là thư phòng, không phải là lại đi mua giường tạm thời mà là, sàn nhà.



Hơn nữa hai chữ này, cô đặc biệt nhấn mạnh.



Cô ngồi trên ghế sa lon, chân lười biếng gác lên bàn: ” Bắt anh ngủ trên sàn nhà đã là may cho anh, anh vốn nên là nằm trong nhà giam!.”



Bị thua thiệt lớn như vậy, tuy nói không để cho hắn đi tự thú, nhưng để cô không có chút nào so đo mà cho qua như vậy, cô thật sự là không làm được.



Hơn nữa cô mấy ngày nay cùng người đàn ông này ở chung một chỗ, mỗi làn khó chịu sẽ là cô..



Hắn mãi mãi vẫn là bộ dáng ung dung nhàn nhã. Mặc Thời Khiêm nhìn cô: ” Anh ngủ trên sàn nhà, em rất vừa lòng?”



Thân thể khỏe mạnh, chuyện hôn lễ đã xong, rốt cuộc bắt đầu đem mũi dùi chỉ hướng hắn?



Hắn xem thấu tâm tư của cô, Trì Hoan cũng không phải che giấu nữa:” Đúng vậy! Anh không thể không nhận một chút trừng phạt nào. “ Dừng một chút, cô lại đắc ý bổ sung: ” Hơn nữa, được ở chung với em là phúc của anh.”



Nam nhân vẫn thờ ơ như cũ, nhưng mơ hồ có thể cảm giác được hắn đang vui vẻ.



Trì Hoan nắm chặt tay, từ trên ghế salon đứng lên: ” Cứ như vậy! Em đi ngủ, ngày mai đi mua đồ. Chờ em lúc nào cảm thấy anh biểu hiện tốt, anh sẽ không phải ngủ trên sàn nhà nữa.”