Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 68 : Mặc Thời Khiêm mất khống chế

Ngày đăng: 16:45 30/04/20


Beta: Stuki^^



“Nguyên bản là buồn chán, em không đến, anh cũng sớm trở về rồi.”



Hắn nói như vậy, Trì Hoan cũng không còn đường gì để phản bác, vì vậy im lìm không một tiếng động lên xe.



Trở lại Tây Sơn đã vừa qua khỏi mười giờ, Trì Hoan đã sớm rửa mặt tắm xong, cô nắm quần ngủ đi vào phòng tắm thay xong, liền trở lại phòng ngủ trực tiếp bò lên giường.



Mặc Thời Khiêm nằm ở trên giường cô nhìn một cái, không nói gì, cầm quần áo đi tắm rồi ra, đem đệm giường bày xong, tắt đèn, phòng ngủ lâm vào hoàn toàn yên tĩnh trong bóng tối.



“Trì Hoan.”



Cô không có tiếng vang, không biết là ngủ thiếp đi hay là làm như không nghe được.



Nhưng Mặc Thời Khiêm biết cô không ngủ, nhàn nhạt trình bày nói: ” Bắt đầu ngày mai, anh liền phải làm việc, nếu như em yêu cầu, anh tìm cho em mấy người vệ sĩ.”



Trên giường vẫn là không lên tiếng.



Sau đó, phòng ngủ liền hoàn toàn lâm vào an tĩnh, hai người thật giống như đều đã chìm vào giấc ngủ, không nói thêm gì nữa.



Cho đến sau một tiếng.



Trì Hoan đột nhiên vén chăn lên ngồi dậy, thanh âm mềm mại nổi nóng: ” Mặc Thời Khiêm, anh rốt cuộc có ngủ hay không? Làm ồn chết.”



Hắn không nói gì, giống như là ngủ thiếp đi.



Nhưng Trì Hoan biết hắn không ngủ, ngủ thiếp đi người nào có hô hấp nặng như vậy!



“Mặc Thời Khiêm.”



Bọn họ cũng ngủ chung chừng mấy ngày mặc dù một người trên một chiếc giường, một người dưới giường, cô cũng không chú ý tới hắn sau khi ngủ hô hấp là tần số tiết tấu như thế nào, nhưng tuyệt đối không phải như bây giờ —— rất nặng, rất gấp gáp, thậm chí chợt nhanh chợt chậm, tiết tấu rối loạn.



Trên đất, hắn vẫn không có đáp lời nói của cô.



Rõ ràng là không ngủ, giả bộ ngủ trả thù mình trước không để ý tới hắn?



Nam nhân đã lớn mà nhỏ mọn như vậy!



Trì Hoan tức giận vén chăn bước xuống giường, đèn đều không mở, mượn ánh trăng sáng trong phòng giẫm trên đệm của hắn, không nặng đá một cước: ” Mặc Thời Khiêm, em biết anh không ngủ, anh lên tiếng cho em”



Hắn mở mắt ra, sau đó ngồi dậy, mở miệng, âm thanh càng khàn khàn: ” Chuyện gì?”




Bản năng muốn lui về phía sau, xoay người trở về phòng của mình, trong lúc vô tình đụng chạm lấy đôi mắt của hắn.



Đen nhánh, thâm thúy, nóng bỏng, giống như là gắt gao kềm chế cái gì.



Mặt nước gió êm sóng lặng, bên dưới đã sớm sóng mãnh liệt.



Trì Hoan liền tựa như bị đinh chỉ, đứng ở cửa cũng không nhúc nhích.



Hắn đứng dậy đi về phía cô.



Trì Hoan lui về phía sau, nhưng là chỉ lui hai bước.



Gò má cô nóng lên, cúi đầu nói:” Em… Em không quấy rầy anh… Em đi về trước ngủ… A.”



Một câu lời còn chưa nói hết, liền bị hắn nắm eo kéo vào trong ngực, hung hăng hôn một cái, ngăn chặn môi cô.



Trì Hoan vẫn luôn biết, đã biết từ lâu, khi Mặc Thời Khiêm hôn cùng với Mặc Thời Khiêm thời điểm bình thường là hoàn toàn bất đồng, thậm chí có thể nói là nước lửa hai tầng đối nghịch.



Cô đang buồn ngủ, hắn chịu đựng không đi quấy rầy.



Cô đem mình đưa đến trước mắt ——



Mặc Thời Khiêm cảm thấy, hắn không cần khách khí chi nữa.



Trì Hoan chỉ kịp thấp giọng kêu một tiếng, liền bị hôn lên, thắt lưng bị vòng lui về phía sau, mấy giây sau người cô liền bị hắn đè ở trên vách tường của thư phòng, trong chốc lát môi liền bị mút đến tê dại.



Hô hấp của hắn lúc này so với ở phòng ngủ vừa thô vừa trầm, tất cả đều phun ra ở trên da thịt của cô, nóng bỏng, mát lạnh, khứu giác cùng vị giác của cô toàn bộ đều bị mùi của hắn bao phủ.



Trì Hoan cảm giác mình dường như muốn mềm mại đi.



Nhưng trong đầu thanh tỉnh mấy phần lý trí để cho cô gắt gao siết chặt quần áo của hắn, bị buộc tiếp nhận nụ hôn của hắn, tay không ngừng đánh vào bộ ngực của Thời Khiêm.



Trì Hoan có loại dự cảm vô cùng cảm giác xấu.



Cô thật ra thì cho tới bây giờ không khống chế được hắn, mà hắn bây giờ đã hơi có khuynh hướng không khống chế được rồi.



“Mặc Thời Khiêm! ” Thời điểm hô hấp của cô bị hút hết đến mức hít thở không thông, Trì Hoan nặng nề cắn hắn một cái.