Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Chương 7106 : Lăng thiếu đường biến mất

Ngày đăng: 15:01 19/04/20


Ánh mắt Kỳ Hinh lấp lánh như những vì sao, cô cắn cắn đôi môi đỏ mọng, nhìn vào đôi mắt ngập tràn tình yêu của Lăng Thiếu Đường, trong lòng rất cảm động, cô gật gật đầu.



- Ngoan lắm! – Lăng Thiếu Đường cong môi lên cười.



Anh cúi xuống hôn lên trán cô.



Kỳ Hinh lặng lẽ nhắm hai mắt lại, cảm giác như có một bàn tay vô hình đang nhẹ nhàng nắm lấy trái tim cô.



Sự dịu dàng của cô khiến Lăng Thiếu Đường cảm thấy rất ấm áp, bàn tay to nhẹ nhàng xoa lên mái tóc mềm mại của cô, ngón tay thon dài phủ lên đôi môi đỏ mọng.



Sau đó, nụ hôn hạ xuống...



* * *



Trời vừa tờ mờ sáng, Kỳ Hinh đã tỉnh lại, cô vô thức nghiêng người sang một bên, mới phát hiện ra bên kia giường đã trống không, chỉ còn lại hơi thở quen thuộc của Lăng Thiếu Đường.



Mùi hương ấy ập vào khoang mũi cô, không biết vì sao, Kỳ Hinh lại cảm thấy thỏa mãn và đầy an toàn.



Nếu lúc này không có Lăng Thiếu Đường ở bên cạnh, lo mọi chuyện liên quan đến mấy vị quan chức thì chắc cô đã mệt chết rồi.



Cô thừa nhận khả năng thiên bẩm của Lăng Thiếu Đường trong lĩnh vực này, giống như mọi chuyện vào trong tay anh đều được xử lý một cách thành thạo và bình tĩnh.



Cô khẽ thở dài một hơi rồi bước xuống giường.



Ngó ra thế giới bên ngoài cửa sổ, đây đúng là một thời khắc tuyệt vời.



Trên bầu trời nhá nhem vẫn còn rải rác mấy gì sao, những áng mây lững lờ trôi, mọi thứ như bao phủ lấy buổi bình minh thần bí.



Tiếng chim sơn ca rộn ràng như đang hót líu lo từ phía chân trời, bầu trời xnah bát ngát như đang nín thở để lắng nghe tiếng ca bất tận, hòa cùng vũ trụ mênh mông.



Bình minh dần lên, sắc xanh của bầu trời dần đậm lên.



Mặt trời mới lên tỏa sáng, chưa bao giờ đỏ hồng như vậy, cũng chưa bao giờ lớn đến thế. Chỉ trong nháy mắt, mặt trời như một quả cầu lửa bay lên không trung, tỏa ánh nắng rực rỡ, chiếu xuống nhân gian.



Thì ra thế gian lại tuyệt đẹp đến vậy!



Kỳ Hinh ngắm cảnh này, trong lòng không khỏi cảm thán. Thật ra thế giới luôn đẹp như vậy, chỉ có con người luôn lấy bận rộn làm cái cớ, xem nhẹ sự tuyệt đẹp ấy mà thôi.



Có sinh mệnh phụ trợ, cảnh sắc lại càng trở nên tuyệt vời hơn.



Trước cảnh đẹp tràn đầy sức sống ấy, cô lại càng hạ quyết tâm hơn.



Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ánh mặt trời chiếu rọi xuống cửa sổ kính của khách sạn, Kỳ Hinh lo lắng nhìn di động. Tại sao Lăng Thiếu Đường vẫn chưa gọi về?



Vừa nghĩ như vậy, chiếc điện thoại như có tâm ý tương thông, lập tức đổ chuông.



Nhưng, không phải là di động mà là điện thoại bàn.



Cô lập tức bước lên, nóng vội nhấc máy:



- Alo, Thiếu Đường...




Ba vị quan chức chính phủ nghe Lăng Thiếu Đường nói như vậy, lập tức tươi cười rạng rỡ, không còn thấy lo lắng nữa.



Đối với Lăng Thiếu Đường đang ngồi trước mặt đây, bọn họ đã nghe nói anh là một người lạnh lùng, quyết đoán, có thể nói là một “tướng quân đánh đâu thắng đó” trên thương trường.



Qua một ngày tiếp xúc, bọn họ hoàn toàn lĩnh giáo tác phong và hiệu suất làm việc của Lăng Thiếu Đường, ngay cả tính cách của Lăng Thiếu Đường cũng phải khiến bọn họ đau đầu.



* * *



Xe chạy vào trong nội thành đã có tín hiệu, không hiểu vì sao, anh lại nhớ tới Kỳ Hinh.



Nhớ đến dáng vẻ say ngủ của Kỳ Hinh sáng sớm nay, cô như một cô bé con nằm trên giường, không còn vẻ quật cường như mọi khi mà rất mềm mại và yên tĩnh, khiến sáng nay suýt nữa anh không muốn ra khỏi khách sạn.



Nghĩ như vậy, những đường cong lạnh lùng trên khuôn mặt Lăng Thiếu Đường dần trở nên ôn hòa hơn.



Đúng lúc này, một vị quan chức chính phủ sau khi cúp điện thoại xong, liền căng thẳng nói với Lăng Thiếu Đường:



- Anh Lăng, sáng nay cô Kỳ đã gọi điện mấy lần đến văn phòng chính phủ.



Lăng Thiếu Đường nghe xong, khuôn mặt đầy nghi hoặc. Sau đó, điện thoại trong tay anh báo có tin nhắn.



Anh nhất thời cảm thấy bất an, lập tức cầm lấy di động.



“Thiếu Đường, em đến khu xảy ra thiệt hại tìm anh”.



Kỳ Hinh chỉ nhắn một tin ngắn gọn đã khiến Lăng Thiếu Đường lập tức kinh hãi.



Anh hoàn toàn chấn động, trái tim đập liên hồi không yên.



Kỳ Hinh đi đến khu vực xảy ra thiệt hại! Kỳ Hinh vì anh mà đến đó!



Trời ơi!!!



- Quay đầu xe, lập tức đến khu vực bị thiệt hại!



Sắc mặt Lăng Thiếu Đường càng ngày càng trở nên khó coi, đôi mắt thâm thúy tràn đầy sự sốt ruột chưa bao giờ có.



- Anh… anh Lăng, giờ chúng ta mà đến đó sẽ gặp phải dư chấn…



- Nếu muốn mọi việc suôn sẻ thì lập tức ngậm miệng vào cho tôi, mau tới đó đi! Còn nữa, lập tức tăng số nhân lực lên, tìm Kỳ Hinh về cho tôi!



Lăng Thiếu Đường gầm lên giận dữ, ngắt lời vị quan chức kia, đôi mắt u ám đầy tức giận.



- Cái gì? Cô Kỳ…



Một vị quan chức quá sợ hãi.



Hai người khác cũng sốt ruột, lập tức sắp xếp nhân lực.



Nếu người của Lăng thị đến đây công tác mà lại gặp chuyện, bọn họ không gánh nổi.