Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất Lưu
Chương 136 :
Ngày đăng: 16:33 19/04/20
Quả nhiên nam sợ chọn sai nghề, nữ sợ gả sai người.
Nếu như có thể sống lại lần nữa, Suất Chinh nhất định sẽ không học ngành kỹ sư xây dựng, dù là làm thư ký ngày ngày ngồi trong phòng điều hóa đánh chữ cũng tốt hơn mặc gió mặc mưa làm bạn cùng bê-tông cốt thép.
Hắn toàn thân vô lực ra khỏi xe, bò ba tầng lầu quay về phòng trọ.
Xe và phòng trọ tạm thời đều do cha mẹ chu cấp, giờ hắn còn đang thực tập, tiền lương cầm tới đảm bảo ba bữa cơm hàng ngày còn khó khăn. Nhưng kể cả thế, hắn vẫn cắn răng dùng tiền tiết kiệm nâng cấp cạc màn hình cùng bộ nhớ máy tính.
Biết sao được, ai bảo cái sắc hòa thượng kia luôn miệng ầm ĩ kêu máy tính hắn tồi tàn, tốc độ quá chậm.
Về đến nhà, hắn trước bật máy tính rồi vào bếp đun nước xong quay lại trước bàn mở “Bát nháo giang hồ“. Sau khi vào game, hắn gửi một dãy chấm dài cho Thủy Tiên hòa thượng, không đợi trả lời, vào bếp chỉnh lửa.
Mì trộn xì dầu hắn làm thuần thục, đến khi chín chỉ mất một phút đồng hồ.
Chờ hắn bê mì về lại trước máy tính, Thủy Tiên hòa thượng đã gửi một đống tin trả lời.
[tư trò chuyện]
Thủy Tiên hòa thượng: đến rồi? đi làm cái gì đây?
Thủy Tiên hòa thượng: o(╯□╰)o đừng có lần nào bắt chuyện xong cũng biến mất thế chứ.
Thủy Tiên hòa thượng: lại nấu mì sao?
Thủy Tiên hòa thượng: ngươi không thể ăn món gì mới sao?
Thủy Tiên hòa thượng: đến bảo ta.
Suất suất suất: tới.
Thủy Tiên hòa thượng: đi làm phụ bản đi? O(∩_∩)O~
Suất suất suất: đang ăn mì, một tay không làm được.
Thủy Tiên hòa thượng: kỳ thật ăn mì dùng miệng là được.
Suất suất suất: -_-||| ngươi đút ta?
Thủy Tiên hòa thượng: có thể. Ngươi đưa mì qua đây là được.
Suất suất suất: ….
Thủy Tiên hòa thượng: gần đây chẳng thấy Chiến Hồn Vô Cực cùng Tiểu Thuyền. /(ToT)/~~ đừng bảo bọn họ bỏ trốn rồi chứ?
Suất suất suất: vợ chồng mà còn muốn bỏ trốn sao?
Thủy Tiên hòa thượng: ôi. Ngươi nói xem vì sao Chiến Hồn có thể tìm được lão bà mà ta lại không tìm được đây? Rõ ràng điều kiện của ta cũng đâu có kém.
Suất Chinh nhìn màn hình, mày hơi nhíu lại.
Không biết từ lúc nào hắn cảm thấy việc Thủy Tiên hòa thượng thường xuyên nhắc tới chuyện tìm lão bà dị thường khó chịu, tựa như lão bà của hắn đi ngoại tình vậy! Suất Chinh bị tưởng tưởng của mình dọa sợ toát mồ hôi hột.
[tư trò chuyện]
Suất suất suất: ngươi đẹp trai bằng nửa lão nhị sao?
Thủy Tiên hòa thượng:….
Thủy Tiên hòa thượng: /(ㄒoㄒ)/~~ ít nhất trong game mọi người đều bình đẳng.
Suất suất suất: ….
Thủy Tiên hòa thượng: có MM gọi ta, đi đây.
Suất Chinh kinh ngạc nhìn những chữ bản thân mình đánh ra, đờ người hồi lâu.
Lúc nào thì hắn đã không chịu nổi bên cạnh người kia có bóng dáng khác?
Thủy Tiên hòa thượng không truy cứu tiếp, hắn còn bận rộn sắp xếp hôn lễ. Đối với đề nghị của Suất suất suất, hắn cho rằng đó là nỗi lo lắng của người bạn tốt. Dù sao hắn chẳng thể tưởng tượng nổi Suất suất suất vốn luôn đứng cạnh hắn đánh quái lại biến thành một tiểu MM ríu rít trốn đằng sau hắn?
Suất Chinh đờ ra thật lâu, mãi đến khi trên kênh thế giới thông báo Thủy Tiên hòa thượng cùng Kiều Kiều Mẫn kết hôn mới tỉnh lại.
Hắn không rõ tay hắn thế nào mà tiếp tục gõ bàn phím. Người đang trong cơn cực độ khiếp sợ, động tác thường là vô thức.
[tư trò chuyện]
Suất suất suất: vừa rồi là lời thật lòng của ta đấy.
Thủy Tiên hòa thượng: cái gì?
Suất suất suất: ta đi lập ID nữ.
Suất suất suất: nếu không thì ngươi lập ID nữ.
Suất suất suất: nếu không lấy ngay ID này cũng được. Dù sao nhiệm vụ kết bái cũng chẳng khác mấy nhiệm vụ kết hôn.
Thủy Tiên hòa thượng: …
Thủy Tiên hòa thượng: ta ra hỉ đường, đi đón không?
Trái tim Suất Chinh trầm xuống.
Thủy Tiên hòa thượng gửi lời mời tổ đội.
Suất Chinh nghĩ một lúc, cuối cùng kích đồng ý.
[đội ngũ]
Thủy Tiên hòa thượng: lão bà, mau tới gặp huynh đệ của ta.
Kiều Kiều Mẫn: sao mà ngươi lắm huynh đệ thế?!
Thủy Tiên hòa thượng: đây không giống nha, đây là đại ca của ta!
Kiều Kiều Mẫn: ngất.
Kiều Kiều Mẫn: đâu rồi?
Thủy Tiên hòa thượng: Suất suất suất?
Suất suất suất: đây.
Kiều Kiều Mẫn: tên ngươi thực kỳ quái, ngươi rất đẹp trai sao?
Thủy Tiên hòa thượng: kém ta một chút.
Kiều Kiều Mẫn: ừm?
Kiều Kiều Mẫn: ta không muốn thấy.
Suất Chinh cau mày, lập tức rời đội.
Áp lực từ công việc đã mài mòn tất cả kiên nhẫn của hắn. Đối loại người này, ngay cả giả bộ hắn cũng lười. Đều là nữ, hắn nhịn không được nghĩ tới Tiểu Thuyền, có lẽ nên bắt chước lão Nhị, tìm một lão bà như vậy cũng không tệ.
Hắn nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên lại là hình ảnh Thủy Tiên hòa thượng trong game.