Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất Lưu

Chương 77 : Bị phát hiện (trung)

Ngày đăng: 16:32 19/04/20


Chuyện Cao Cần và Phong Á Luân vì truyền trực tiếp nên chẳng có thời gian che dấu, lập tức lan khắp phố lớn ngõ nhỏ.



Do tính chất chậm chạp của báo chí mà mạng thành sân chính.



Diễn đàn “Trời cao biển rộng“ nhạy cảm với tin làng giải trí nhất, lập tức thành nơi tập hợp đông dân cư nhất, đến ba giờ sáng, số người xem vẫn cao chót vót.



Kiều Dĩ Hàng kiên trì chờ tin đến mười hai rưỡi thì gục.



Cơn buồn ngủ là một phần nhưng thứ hắn không chịu nổi chính là những lời bình ác ý trên mạng. Người ủng hộ cũng có nhưng giữa lời lẽ bén nhọn châm chọc thì chẳng thấy được chút nhẹ nhàng ấy.



Tin tức lan tràn suốt một đêm như vậy.



Sáng hôm sau, bảy giờ hắn đã tỉnh, vội vã chạy đi mua báo nhưng đưa tin mới thì chỉ có nhật báo, Kiều Dĩ Hàng đành quay lên lầu.



Thẳng đến tám giờ, Tiểu Chu tới cửa, tay ôm theo một lô báo.



Kiều Dĩ Hàng mở ra, tìm khắp các trang nhất cũng không thấy tin gì. Theo lý thuyết thì tin vậy phải được đặc biệt chú ý mới phải.



Tiểu Chu: “Ta tìm rồi, không có.“



Nhãn tình Kiều Dĩ Hàng sáng lên: “Là Cao đổng?“



Chuyện của Cao Cần cùng Phong Á Luân diễn ra lâu vậy mà chẳng phóng viên nào dò ra được thì đúng là chuyện lạ nhưng chưa từng có báo nào lên tiếng. Rõ ràng… Cao Cần đã ngầm cản lại.



Nghĩ thế, nỗi lo lắng bay sạch.



Tiểu Chu: “Thực ra diễn viên chính của “Hắc Bạch chi gian“ là Nhan Túc Ngang mà phu nhân Liên đạo cũng là nam nên chưa chắc Phong Á Luân phải bỏ phim đâu.“



Kiều Dĩ Hàng buồn bực: “Thế sao hôm qua ngươi nói…“



“Đấy là Mã tổng nói thế.“ Tiểu Chu chớp chớp mắt, “Ngươi biết đấy, lời Mã tổng thì…“



“Hiểu rồi.“ Nếu nói ảnh hưởng của Cao Cần trước khi thành cổ đông ngang bằng Mã Thụy thì giờ Mã Thụy đã thành đóa hoa trang trí rồi. Chuyện của Y Mã mà Cao Cần chưa lên tiếng thì chẳng chắc được thật giả.



Tiểu Chu: “Có tin mật là điện thoại của Cao đổng hôm qua bận suốt.“



Vậy tức là Cao Cần vẫn còn làm việc. Chỉ cần hắn ra tay thì chuyện này còn có nước cứu vãn, lấy thủ đoạn của Cao Cần thì chắc chắn ép xuống được.



Kiều Dĩ Hàng tin vậy.



Thực tế chứng minh lòng tin của hắn không lầm.




Kiều Dĩ Hàng: “…“



Tiểu Chu cúi đầu, tiếp tục nhìn cái muôi.



Bít tết rất nhanh được đưa tới, ba người đều bắt đầu ăn.



Chuyện tiệc cưới cứ như thế mà kết thúc.



Cơm nước xong, Kiều Dĩ Hàng làm tài xế đưa bọn họ về.



Vì Trương Tri ở xa nhất nên hắn xuống xe trước.



Sau khi hắn rời đi thật lâu, Tiểu Chu vẫn cảm thấy oán khí hắn lưu lại.



“Ách, quan hệ của hai ngươi hình như…“ Nàng cố tìm từ thích hợp, “Cải thiện không ít.“



Kiều Dĩ Hàng vẫn nhìn thẳng phía trước: “Đúng thế.“



“Chuyện trong game hắn cho qua?”



Kiều Dĩ Hàng: “Nam nhân ai lại để tâm mấy chuyện đó.”  Trương Tri ở mức lấp lửng giữa nam hài và nam nhân nên hắn có thay đổi cũng không ngại. Đương nhiên đoạn bổ sung này Kiều Dĩ Hàng chỉ thầm nghĩ trong lòng.



Tiểu Chu ngồi ghế sau, muốn nói nhưng lại thôi.



Kiều Dĩ Hàng liếc kính chiếu hậu: “Sao thế?”



“Không có gì.” Tiểu Chu ngẫm nghĩ một chút rồi tiếp, “Có lẽ là do di chứng của chuyện Cao đổng đi. Hóa ra… nam nhân ở cùng nam nhân còn nguy hiểm hơn ở cùng nữ nhân.”



“…” Kiều Dĩ Hàng nói, “Tốt, chúng ta đi xem bệnh có thể báo cùng một khoa.”



Tiểu Chu: “Biết vậy mà ngươi còn tham gia?”



Kiều Dĩ Hàng thở dài: “Chuyện đã đáp ứng đâu thể nuốt lời.”



Tiểu Chu đảo mắt bốn phía rồi đột nhiên nhỏ giọng thì thầm: “Ta còn tưởng ngươi không muốn cự tuyệt.”



Tay Kiều Dĩ Hàng nắm chặt.



Thùng xe lại trở nên im lặng. Mãi đến khi Tiểu Chu xuống cũng vẫn trầm mặc.