Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất Lưu

Chương 93 : Ở chung (hạ)

Ngày đăng: 16:32 19/04/20


Tiểu Thuyền cùng Thủy Tiên hòa thượng tụ họp, đều tự ngồi xuống.



Ước chừng hai phút sau, Thủy Tiên hòa thượng nhịn hết nổi, gửi tin tới.



[tư trò chuyện]



Thủy Tiên hòa thượng: o(╯□╰)o sao Chiến Hồn còn chưa tới?



Tiểu Thuyền: ngươi chưa gọi hả?



Thủy Tiên hòa thượng: gọi rồi.



Thủy Tiên hòa thượng: chẳng nhẽ tin nhắn không đủ kinh khủng?



Hắn gửi tin này xong liền im lặng.



Kiều Dĩ Hàng gửi đi n cái dấu hỏi, đều là đá chìm đáy biển.



[tư trò chuyện]



Chiến Hồn Vô Cực: ta đang nói chuyện với Thiên Đấu.



Tiểu Thuyền: hòa thượng gọi ngươi chưa?



Chiến Hồn Vô Cực: thấy rồi.



Chiến Hồn Vô Cực: chút nữa ta sẽ cùng hắn đến Đài Luận Võ tâm sự một phen.



Tiểu Thuyền: …



[tư trò chuyện]



Tiểu Thuyền: ngươi nói gì với Chiến Hồn thế?



Thủy Tiên hòa thượng: có nói gì đâu



Tiểu Thuyền: (⊙o⊙)?



Thủy Tiên hòa thượng: thực sự là chưa nói gì mà.



Tiểu Thuyền:?



Thủy Tiên hòa thượng: đã nói hai chữ



Thủy Tiên hòa thượng: bỏ trốn



Tiểu Thuyền: …



Thủy Tiên hòa thượng: /(T o T)/~~ ta đây không phải là cổ vũ hắn sao? Phải biết rằng tình yêu quá yên ổn sẽ rất yếu ớt, ta hy sinh bản thân để cho hôn nhân của các ngươi thêm phần kích thích nha!



Tiểu Thuyền: (⊙o⊙) nói vậy ta còn phải cảm ơn ngươi?



Thủy Tiên hòa thượng: muốn cảm ơn thì



Thủy Tiên hòa thượng: thủ thỉ tâm tình với Chiến Hồn để chút nữa hắn nhẹ tay là được.



Hai chữ “thủ thỉ“ làm Kiều Dĩ Hàng cảm thấy nao nao trong lòng, không nhịn được nghĩ đến hình ảnh Trương Tri nằm trên giường, bản thân thì mân mê miệng, liều mạng thổi phù phù vào tai hắn.



“…“


Trương Tri uyển chuyển lái chủ đề: “Anh biết ngày sinh nhật tôi không?”



Kiều Dĩ Hàng trừng mắt.



Trương Tri đứng thẳng dậy, ho khẽ một tiếng: “Chứng minh thư của tôi ở trong ví tiền, ngay trên bàn phòng ngủ.”



“Tiền mặt đâu?”



“..Trong ngân hàng.”



“Xin chúc mừng, ví tiền của cậu tạm thời sẽ không có dấu tay người thứ hai.”



Trương Tri trừng mắt nhìn hắn.



Kiều Dĩ Hàng vẫn trưng bộ mặt vô tội.



“Thực ra có một vấn đề tôi cứ băn khoăn hoài.” Trương Tri đột nhiên nhíu mày, “Sao lúc trước anh thà phái Tiểu Chu đi giả mạo cũng không chịu bỏ game?”



Kiều Dĩ Hàng lộ ra vào phần xấu hổ: “Cậu biết đấy, tôi từng bị lộ thông tin trong game.”



“Thực tế thì tôi rất khâm phục việc anh trở lại game, hơn nữa còn không thèm đổi máy chủ.”



“Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất mà.”



“Tiểu Chu rất an toàn?”  Dù hắn không vào EF, Tiểu Chu là trợ lý cho Kiều Dĩ Hàng, khả năng nghi ngờ so với người bình thường cao hơn nhiều.



Kiều Dĩ Hàng: “Thực ra tôi mong là lộ tẩy. Như thế tránh lại gặp phải hacker.”



Trương Tri giật mình: “Anh sợ lại gây scandal lần nữa?”



“Mấy người gây sự lần trước ở ngay trong Thiên Đạo Hữu Thường.”



Trương Tri nhíu mày: “Thật không?”



Kiều Dĩ Hàng thấy mắt hắn lộ ra hàn ý, sợ hắn lại gây chuyện, vội vàng nói: “Chuyện qua cũng lâu rồi, khó khăn lắm mới yên trở lại, thôi để cho nó qua đi.”



Trương Tri bĩu môi, hiển nhiên còn chút không cam lòng.



“Trước mắt quan trọng nhất là sự nghiệp của cậu cùng bài vở a.” Kiều Dĩ Hàng chuyển đề tài, “Còn vai diễn của tôi nữa.”



Trương Tri: “Yên tâm, chuyện tôi đã đáp ứng thì nhất định sẽ làm được.”



Trong game —



[đội ngũ]



Thủy Tiên hòa thượng: /(ㄒoㄒ)/~~ Tiểu Thuyền, ngươi trả lời ta đi.



Thủy Tiên hòa thượng: sao Chiến Hồn chưa tìm đến, Tiểu Thuyền đã mất tích đâu rồi?



[thế giới]



Thủy Tiên hòa thượng: Chiến Hồn Vô Cực! Tiểu Thuyền! Các ngươi ở trong thế giới riêng lâu lắm rồi đó!!!



Suất suất suất: ngươi nghĩ muốn chen vô?



Thủy Tiên hòa thượng: (⊙o⊙)



.