Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ
Chương 100 : HỎA VŨ ỦY KHUẤT
Ngày đăng: 01:03 26/03/20
"Các ngươi quen biết nhau?"
Lão Tửu đứng bên cạnh thấy chúng ta ba người mới nói hai câu mà không khí đã trở lên vô cùng căng thẳng, không giải thích được vội hỏi đồng thời xoa dịu không khí căng thẳng giữa hai bên.
"Gia gia, Hắn, hắn chính là cái tên Xú tiểu tử kia, ngày hôm qua đã khi dễ con và tỷ tỷ."
Hỏa Vũ tức giận bừng bừng trừng mắt nhìn ta, nhưng trống ngực lại nhảy "binh bình" liên hồi, một nỗi sợ hãi cùng bối rối vô cớ xuất hiện. Thiếu chút nữa đã rơi nước mắt trước mặt ta, thiếu chút nữa nàng đã lộ ra suy nghĩ trong lòng mình, đầu hàng với hắn.
Cũng may câu nói của gia gia nàng đã hóa giải nguy cơ cho nàng. Rút cục Hỏa Vũ cũng khống chế được tình cảm trong lòng mình, không dám nhìn ta với vẻ mặt và anh mắt đó nữa, bắt đầu quay ra làm nũng với gia gia nàng.
Trời! thật bất công à! Ta cũng không nói gì được nữa, cuối cùng thì ai khi dễ ai còn chưa biết đâu nha. Nhưng mà so ra thì có vẻ ta bị oan ức thì phải!!!!
"Gia gia, chính là hắn, ngày hôm qua hắn khi dễ con cùng với tỷ tỷ, hắn còn không muốn trợ giúp chúng con, để cho quái vật khi dễ chúng con, cuối cùng còn nói sẽ phải chia phần trang bị rớt ra cho hắn, người nói xem!.."
Trời!! ta lại không nói được gì nữa, thật là ác mà...sao lại cáo trạng ta trước như thế chứ. Nàng đã hoàn toàn thay đổi sự thật luôn rồi. lồi nói quả thật là "tốt" nha.
Mặc dù ta nói vậy trước, nhưng mà cuối cùng cũng chính là ta còn không để ý, đích thân trợ giúp các nàng, đánh rớt trang bị cũng đưa cho các nàng, chính các nàng không cần, còn không thèm nhận, giờ sao lại trách ta?
Tại sao chỉ nói là ta có lỗi mà lại không nói là ta đã giúp các nàng thế nào. Thật đúng là không biết nói lý gì hết.
Khó trách cổ nhân đều nói:
"Ngàn vạn lần không nên nói lý với nữ nhân, đặc biệt là những mỹ nữ, các nàng đều không bao giờ nói lý"
Cuối cùng bây giờ ta cũng đã hiểu rõ điều đó rồi!
"Gia gia, người phải làm chủ cho con, người phải bắt hắn xin lỗi con cùng với tỷ tỷ đó"
Hỏa Vũ mang một vẻ mặt thật đáng thương nói, hơn nữa bộ dáng vô cùng ủy khuất, làm nũng cùng với lời nói, chỉ cần là nam nhân, đều sẽ bị nàng lừa gạt, tin tưởng nàng nói, nhận định ngay là ta ngày hôm qua khi dễ quá nàng cùng với tỷ tỷ của nàng nha. Ôi thật là khổ mà!!!
Chẳng lẽ ngày hôm qua ta thật sự khi dễ các nàng sao? Nhìn vẻ mặt ủy khuất của Hỏa Vũ, ta cũng đang hoài nghi liệu ta có thực sự đã khi dễ các nàng ngày hôm qua không. Ta đắc ý nhìn Hỏa Vũ đang nói, cần gì phải để ý tới nàng chứ! Chẳng lẽ ông nội nàng còn có thể làm gì ta nữa sao. Ta mà phải sợ sao!
Mà nói là giả vờ xin lỗi nàng sao? Dựa vào cái gì? Ta căn bản là không có khi dễ các nàng ( mặc dù ta rất muốn khi dễ mỹ nữ.kaka ), nhưng mà ngày hôm qua đích xác ta là công thần với hai nàng nha, đáng lẽ phải được hai nàng coi trọng cùng khen ngợi chứ!
" Gia Gia, người xem, hắn một chút thành ý cũng không có, người không giúp chúng con sao? Con cùng tỷ tỷ bị hắn khi dễ thật là thảm mà."
Hỏa Vũ thấy ta không để ý tới nàng càng thêm tức giận. Nhưng chính là trong lòng nàng còn có một chút sợ hãi, liệu tính tình tiểu thư của nàng đúng thật là có điểm khiến cho Kỵ Sĩ này sinh tức giận không. Nếu Kỵ Sĩ này thực sự tức giận thì làm sao bây giờ đây?Nhưng hay cho Kỵ Sĩ này là không mở miệng một câu khiến cho các nàng không hiểu rõ lợi hại của hắn ra sao, khiến nàng chẳng biết làm thế nào trong lòng nảy sinh sợ hãi hướng về gia gia cầu cứu. Không ngừng lén kéo ống tay áo của gia gia mình. Kỵ Sĩ này cũng có thể cùng gia gia quen biết, vậy thì tốt rồi. Chỉ cần gia gia nàng nói chuyện là Hỏa Vũ tin tưởng rồi! Trước giờ còn không có ai dám làm trái ý gia gia nàng cả.
Nếu không được, nếu không được thì… cùng lắm là bắt Kỵ Sĩ này xin lỗi là tốt lắm rồi, Hỏa Vũ tự nhiên bắt đầu có chút thỏa hiệp vì vẻ mặt tức giận của Kỵ Sĩ khiến nàng có chút sợ hãi, đặc biệt một lời cũng không nói lại càng làm nàng thêm tâm hoảng.
Cuối cùng thì làm sao đây…, cuối cùng thì làm sao đây….loại…loại cảm giác này cho tới giờ nàng cũng không có gặp qua, cho tới giờ cũng chưa làm người khác phát hỏa, lại càng không có người kia làm nàng vừa tức giận lại vừa khẩn trương như thế này. Giờ đây Hỏa Vũ quả thật rất bối rối.
Trời, thật sự là một cô nương không nói lý, ta thật hối hận chết đi được,hối hận vì ngày hôm qua không có khi dễ nàng, khiến giờ đây ta "danh bất phù,ngôn bất chánh" thật sự là tiếc nuối, vô cùng tiếc nuối!
"Tiểu Vũ, muốn làm loạn sao? Thạch Đầu là khách của ta, ta giúp hắn đấu giá vật phẩm, ta không có quyền gì với hắn cả"
Lão Tửu nhìn bộ dánh làm nũng của Hỏa Vũ, trên mặt cười tươi sáng lạn, nói không nên lời thương yêu, xem ra Hỏa Vũ thực là bảo bối của lão, lão lại lén nhìn ta với bộ dáng thì xem ra muốn ta nói vài câu xin lỗi.
Hừ,ta thật sự chẳng làm gì sai cả!
Ta căn bản không để ý tới ánh mắt của Lão Tửu,hoàn toàn không nhìn thấy, mà cho dù có nhìn thấy thì cũng không hiểu ý tứ của lão trong đó.
"Tiểu Vũ,không nên để ý hắn, để ý tới hắn chỉ làm chúng ta thêm tức giận thôi, chuyện cũ bỏ qua hết đi"
Lão Tửu thấy ta không để ý tới ánh mắt hắn, bất đắc dĩ liếc nhìn Băng Vũ đứng bên, khiến Băng Vũ lại càng thêm phần xấu hổ.
Băng Vũ nhìn bộ dáng thì không có chút biểu hiện tình cảm nào. Mặc dù ngọc diện băng lãnh bất động thanh sắc nhưng xem chừng vẫn lạnh như băng nhưng trong lòng nàng lại đang vô cùng tức giận. Kỵ Sĩ này thế nào lại mạnh bạo như vậy. Nói với Tiểu Vũ vài câu có thể khiến Tiểu Vũ trong lòng có điểm tốt hơn, vậy mà lại không chịu nhượng bộ chút nào.
Mà Kỵ Sĩ này thoạt nhìn khôi ngô cao lớn, khí chất không tầm thường, thật là mười phần nam tính, vậy mà tầm mắt thật hẹp hòi, lại có thể cùng một tiểu cô nương so đo, tranh cãi cái chuyện đúng sai, lại càng không vì nhường Hỏa Vũ mà nhận mình sai.
Chẳng lẽ Kỵ Sĩ này không có biết lừa gạt nữ nhân, không biết tâm lý cùng lòng dạ nữ nhân sao?
Thật sự là một cái Xú Kỵ Sĩ mà, chắc chắn sẽ không thương yêu nữ nhân, Băng Vũ trong lòng lớn tiếng trách mắng.
"Tiểu Vũ, ta cùng Thạch Đầu cần bàn chút chuyện đấu giá, một hồi sẽ trút giận thay cho con"
Nhờ có Băng Vũ giúp lão an ủi Hỏa Vũ, bằng không quả thực lão cũng hoàn toàn không biết phải làm sao nữa để sử lý việc này.
Tại Hỏa Vũ vốn nói sẽ không rời đi nếu Kỵ Sĩ kia không xin lỗi nàng, thế nhưng Kỵ Sĩ kia chính là không để ý tới phải xin lỗi nàng cũng không nói một lời nào khiến Hỏa Vũ trong lòng thực sự ủy khuất cùng bất lực đành cố kìm nén nước mắt lại.
Hỏa Vũ cao ngạo là thế quyết không thể để mất mặt nhưng chính là do quá ủy khuất cùng sợ hãi, đột nhiên không kìm được nước mắt, nếu bị xú Kỵ Sĩ nhìn thấy chắc hắn sẽ chê cười nàng nên nàng không thể làm gì hơn là đi theo tỷ tỷ cùng ra ngoài.
"Gia gia, cái...tên Kỵ Sĩ kia giúp chúng con giết BOSS, nhưng mà cầm đi cái pháp sư trượng của con, người phải giúp chúng con lấy lại đó."
Như vậy quá cũng quá tiện nghi cho tên tiểu tử thúi này rồi, Hỏa Vũ lúc gần đi liền quay lai cho ta một cái tội danh là cường đạo…Không còn gì để nói. Ngày hôm qua rõ ràng là ta cùng Thanh Trúc nhất quyết đưa các nàng Nam Mộc Ưng Trượng, bọn nàng lại không muốn lấy, bây giờ lại nói là ta đoạt đi pháp sư trượng của nàng, thật sự là không thể tưởng tượng nổi, ta thật sự là một tên tiểu tử xấu xa đi ra từ trong tưởng tượng của nàng mà.
Cũng may ta đã có một ít lực chống cự cùng năng lực thừa nhận, nếu không hôm nay tuyệt là hỏng mất ở chỗ này rồi.
Nhưng là, không nhìn ra Hỏa Vũ cũng mím môi, ngữ khí ủy khuất, còn có một vẻ mặt đáng thương, cũng thật là đáng yêu nữa. Thật sự là ta không thể nghĩ ra đó nha!
Ai! Mỹ nữ mặc kệ như thế nào cũng đều là mỹ nữ, ngay cả tức giận thì vẻ mặt đều như đáng yêu vậy, thật khiến người ta say mê mà!
" Ha ha,Thạch Đầu, tỷ muội hai đứa chúng đều muốn phá phách đó, Tiểu Vũ rất hay làm nũng, ngươi đừng để ý tới chúng!!"
"Không có gì,không có gì."
Ta cũng nhanh chóng nở nụ cười đáp lại.
Nói thật nha, ta hôm nay có biểu hiện cũng không quá tức giận, nếu đặt ở bình thường, có mỹ nữ nói vài câu là xong hết thôi, nhưng mà không biết tại sao ta muốn cho Băng Vũ và Hỏa Vũ nhìn thấy bộ dáng tức giận của ta!
"Lão Tửu, ngày hôm qua may mắn cũng không tồi đánh ra một ít lam trang Lv 25 và Lv 30, bây giờ đem đến cho lão xử lý, toàn quyền phụ trách đấu giá cho nha."
Băng Vũ và Hỏa Vũ vừa rời đi khỏi phòng, ta cùng Lão Tửu tiếp tục nói tới chuyện đấu giá, ta mở túi hành trang ra, ta muốn sớm một chút rời khỏi nơi này, nếu Băng Vũ cùng Hỏa Vũ mà quay lại tìm ta gây phiền toái thì thật không tốt chút nào.
Lão Tửu đứng bên cạnh thấy chúng ta ba người mới nói hai câu mà không khí đã trở lên vô cùng căng thẳng, không giải thích được vội hỏi đồng thời xoa dịu không khí căng thẳng giữa hai bên.
"Gia gia, Hắn, hắn chính là cái tên Xú tiểu tử kia, ngày hôm qua đã khi dễ con và tỷ tỷ."
Hỏa Vũ tức giận bừng bừng trừng mắt nhìn ta, nhưng trống ngực lại nhảy "binh bình" liên hồi, một nỗi sợ hãi cùng bối rối vô cớ xuất hiện. Thiếu chút nữa đã rơi nước mắt trước mặt ta, thiếu chút nữa nàng đã lộ ra suy nghĩ trong lòng mình, đầu hàng với hắn.
Cũng may câu nói của gia gia nàng đã hóa giải nguy cơ cho nàng. Rút cục Hỏa Vũ cũng khống chế được tình cảm trong lòng mình, không dám nhìn ta với vẻ mặt và anh mắt đó nữa, bắt đầu quay ra làm nũng với gia gia nàng.
Trời! thật bất công à! Ta cũng không nói gì được nữa, cuối cùng thì ai khi dễ ai còn chưa biết đâu nha. Nhưng mà so ra thì có vẻ ta bị oan ức thì phải!!!!
"Gia gia, chính là hắn, ngày hôm qua hắn khi dễ con cùng với tỷ tỷ, hắn còn không muốn trợ giúp chúng con, để cho quái vật khi dễ chúng con, cuối cùng còn nói sẽ phải chia phần trang bị rớt ra cho hắn, người nói xem!.."
Trời!! ta lại không nói được gì nữa, thật là ác mà...sao lại cáo trạng ta trước như thế chứ. Nàng đã hoàn toàn thay đổi sự thật luôn rồi. lồi nói quả thật là "tốt" nha.
Mặc dù ta nói vậy trước, nhưng mà cuối cùng cũng chính là ta còn không để ý, đích thân trợ giúp các nàng, đánh rớt trang bị cũng đưa cho các nàng, chính các nàng không cần, còn không thèm nhận, giờ sao lại trách ta?
Tại sao chỉ nói là ta có lỗi mà lại không nói là ta đã giúp các nàng thế nào. Thật đúng là không biết nói lý gì hết.
Khó trách cổ nhân đều nói:
"Ngàn vạn lần không nên nói lý với nữ nhân, đặc biệt là những mỹ nữ, các nàng đều không bao giờ nói lý"
Cuối cùng bây giờ ta cũng đã hiểu rõ điều đó rồi!
"Gia gia, người phải làm chủ cho con, người phải bắt hắn xin lỗi con cùng với tỷ tỷ đó"
Hỏa Vũ mang một vẻ mặt thật đáng thương nói, hơn nữa bộ dáng vô cùng ủy khuất, làm nũng cùng với lời nói, chỉ cần là nam nhân, đều sẽ bị nàng lừa gạt, tin tưởng nàng nói, nhận định ngay là ta ngày hôm qua khi dễ quá nàng cùng với tỷ tỷ của nàng nha. Ôi thật là khổ mà!!!
Chẳng lẽ ngày hôm qua ta thật sự khi dễ các nàng sao? Nhìn vẻ mặt ủy khuất của Hỏa Vũ, ta cũng đang hoài nghi liệu ta có thực sự đã khi dễ các nàng ngày hôm qua không. Ta đắc ý nhìn Hỏa Vũ đang nói, cần gì phải để ý tới nàng chứ! Chẳng lẽ ông nội nàng còn có thể làm gì ta nữa sao. Ta mà phải sợ sao!
Mà nói là giả vờ xin lỗi nàng sao? Dựa vào cái gì? Ta căn bản là không có khi dễ các nàng ( mặc dù ta rất muốn khi dễ mỹ nữ.kaka ), nhưng mà ngày hôm qua đích xác ta là công thần với hai nàng nha, đáng lẽ phải được hai nàng coi trọng cùng khen ngợi chứ!
" Gia Gia, người xem, hắn một chút thành ý cũng không có, người không giúp chúng con sao? Con cùng tỷ tỷ bị hắn khi dễ thật là thảm mà."
Hỏa Vũ thấy ta không để ý tới nàng càng thêm tức giận. Nhưng chính là trong lòng nàng còn có một chút sợ hãi, liệu tính tình tiểu thư của nàng đúng thật là có điểm khiến cho Kỵ Sĩ này sinh tức giận không. Nếu Kỵ Sĩ này thực sự tức giận thì làm sao bây giờ đây?Nhưng hay cho Kỵ Sĩ này là không mở miệng một câu khiến cho các nàng không hiểu rõ lợi hại của hắn ra sao, khiến nàng chẳng biết làm thế nào trong lòng nảy sinh sợ hãi hướng về gia gia cầu cứu. Không ngừng lén kéo ống tay áo của gia gia mình. Kỵ Sĩ này cũng có thể cùng gia gia quen biết, vậy thì tốt rồi. Chỉ cần gia gia nàng nói chuyện là Hỏa Vũ tin tưởng rồi! Trước giờ còn không có ai dám làm trái ý gia gia nàng cả.
Nếu không được, nếu không được thì… cùng lắm là bắt Kỵ Sĩ này xin lỗi là tốt lắm rồi, Hỏa Vũ tự nhiên bắt đầu có chút thỏa hiệp vì vẻ mặt tức giận của Kỵ Sĩ khiến nàng có chút sợ hãi, đặc biệt một lời cũng không nói lại càng làm nàng thêm tâm hoảng.
Cuối cùng thì làm sao đây…, cuối cùng thì làm sao đây….loại…loại cảm giác này cho tới giờ nàng cũng không có gặp qua, cho tới giờ cũng chưa làm người khác phát hỏa, lại càng không có người kia làm nàng vừa tức giận lại vừa khẩn trương như thế này. Giờ đây Hỏa Vũ quả thật rất bối rối.
Trời, thật sự là một cô nương không nói lý, ta thật hối hận chết đi được,hối hận vì ngày hôm qua không có khi dễ nàng, khiến giờ đây ta "danh bất phù,ngôn bất chánh" thật sự là tiếc nuối, vô cùng tiếc nuối!
"Tiểu Vũ, muốn làm loạn sao? Thạch Đầu là khách của ta, ta giúp hắn đấu giá vật phẩm, ta không có quyền gì với hắn cả"
Lão Tửu nhìn bộ dánh làm nũng của Hỏa Vũ, trên mặt cười tươi sáng lạn, nói không nên lời thương yêu, xem ra Hỏa Vũ thực là bảo bối của lão, lão lại lén nhìn ta với bộ dáng thì xem ra muốn ta nói vài câu xin lỗi.
Hừ,ta thật sự chẳng làm gì sai cả!
Ta căn bản không để ý tới ánh mắt của Lão Tửu,hoàn toàn không nhìn thấy, mà cho dù có nhìn thấy thì cũng không hiểu ý tứ của lão trong đó.
"Tiểu Vũ,không nên để ý hắn, để ý tới hắn chỉ làm chúng ta thêm tức giận thôi, chuyện cũ bỏ qua hết đi"
Lão Tửu thấy ta không để ý tới ánh mắt hắn, bất đắc dĩ liếc nhìn Băng Vũ đứng bên, khiến Băng Vũ lại càng thêm phần xấu hổ.
Băng Vũ nhìn bộ dáng thì không có chút biểu hiện tình cảm nào. Mặc dù ngọc diện băng lãnh bất động thanh sắc nhưng xem chừng vẫn lạnh như băng nhưng trong lòng nàng lại đang vô cùng tức giận. Kỵ Sĩ này thế nào lại mạnh bạo như vậy. Nói với Tiểu Vũ vài câu có thể khiến Tiểu Vũ trong lòng có điểm tốt hơn, vậy mà lại không chịu nhượng bộ chút nào.
Mà Kỵ Sĩ này thoạt nhìn khôi ngô cao lớn, khí chất không tầm thường, thật là mười phần nam tính, vậy mà tầm mắt thật hẹp hòi, lại có thể cùng một tiểu cô nương so đo, tranh cãi cái chuyện đúng sai, lại càng không vì nhường Hỏa Vũ mà nhận mình sai.
Chẳng lẽ Kỵ Sĩ này không có biết lừa gạt nữ nhân, không biết tâm lý cùng lòng dạ nữ nhân sao?
Thật sự là một cái Xú Kỵ Sĩ mà, chắc chắn sẽ không thương yêu nữ nhân, Băng Vũ trong lòng lớn tiếng trách mắng.
"Tiểu Vũ, ta cùng Thạch Đầu cần bàn chút chuyện đấu giá, một hồi sẽ trút giận thay cho con"
Nhờ có Băng Vũ giúp lão an ủi Hỏa Vũ, bằng không quả thực lão cũng hoàn toàn không biết phải làm sao nữa để sử lý việc này.
Tại Hỏa Vũ vốn nói sẽ không rời đi nếu Kỵ Sĩ kia không xin lỗi nàng, thế nhưng Kỵ Sĩ kia chính là không để ý tới phải xin lỗi nàng cũng không nói một lời nào khiến Hỏa Vũ trong lòng thực sự ủy khuất cùng bất lực đành cố kìm nén nước mắt lại.
Hỏa Vũ cao ngạo là thế quyết không thể để mất mặt nhưng chính là do quá ủy khuất cùng sợ hãi, đột nhiên không kìm được nước mắt, nếu bị xú Kỵ Sĩ nhìn thấy chắc hắn sẽ chê cười nàng nên nàng không thể làm gì hơn là đi theo tỷ tỷ cùng ra ngoài.
"Gia gia, cái...tên Kỵ Sĩ kia giúp chúng con giết BOSS, nhưng mà cầm đi cái pháp sư trượng của con, người phải giúp chúng con lấy lại đó."
Như vậy quá cũng quá tiện nghi cho tên tiểu tử thúi này rồi, Hỏa Vũ lúc gần đi liền quay lai cho ta một cái tội danh là cường đạo…Không còn gì để nói. Ngày hôm qua rõ ràng là ta cùng Thanh Trúc nhất quyết đưa các nàng Nam Mộc Ưng Trượng, bọn nàng lại không muốn lấy, bây giờ lại nói là ta đoạt đi pháp sư trượng của nàng, thật sự là không thể tưởng tượng nổi, ta thật sự là một tên tiểu tử xấu xa đi ra từ trong tưởng tượng của nàng mà.
Cũng may ta đã có một ít lực chống cự cùng năng lực thừa nhận, nếu không hôm nay tuyệt là hỏng mất ở chỗ này rồi.
Nhưng là, không nhìn ra Hỏa Vũ cũng mím môi, ngữ khí ủy khuất, còn có một vẻ mặt đáng thương, cũng thật là đáng yêu nữa. Thật sự là ta không thể nghĩ ra đó nha!
Ai! Mỹ nữ mặc kệ như thế nào cũng đều là mỹ nữ, ngay cả tức giận thì vẻ mặt đều như đáng yêu vậy, thật khiến người ta say mê mà!
" Ha ha,Thạch Đầu, tỷ muội hai đứa chúng đều muốn phá phách đó, Tiểu Vũ rất hay làm nũng, ngươi đừng để ý tới chúng!!"
"Không có gì,không có gì."
Ta cũng nhanh chóng nở nụ cười đáp lại.
Nói thật nha, ta hôm nay có biểu hiện cũng không quá tức giận, nếu đặt ở bình thường, có mỹ nữ nói vài câu là xong hết thôi, nhưng mà không biết tại sao ta muốn cho Băng Vũ và Hỏa Vũ nhìn thấy bộ dáng tức giận của ta!
"Lão Tửu, ngày hôm qua may mắn cũng không tồi đánh ra một ít lam trang Lv 25 và Lv 30, bây giờ đem đến cho lão xử lý, toàn quyền phụ trách đấu giá cho nha."
Băng Vũ và Hỏa Vũ vừa rời đi khỏi phòng, ta cùng Lão Tửu tiếp tục nói tới chuyện đấu giá, ta mở túi hành trang ra, ta muốn sớm một chút rời khỏi nơi này, nếu Băng Vũ cùng Hỏa Vũ mà quay lại tìm ta gây phiền toái thì thật không tốt chút nào.