Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ
Chương 101 : LÃO TỬU HÈN HẠ
Ngày đăng: 01:03 26/03/20
Ta cùng Lão Tửu liền định giá cho vật phẩm, sau đó xử lý các thủ tục đấu giá,ta để tùy cho Lão Tửu xử lý hết mọi vấn đề, cuối cùng lấy ra tiên khí [Nam Mộc Ưng Trượng].
"Lão Tửu, đây vốn là [Nam Mộc Ưng Trượng.] của Hỏa Vũ, ngày hôm qua ta giúp các nàng giết BOSS, định đưa cho các nàng dùng, nhưng mà bởi vì có một chút mâu thuẫn trước đó nên các nàng không nhận."
"Không được,Thạch Đầu. tiểu vũ là cháu ta, ta há lại không biết rõ tính nó hay sao,chúng rất ưa phá phách. Ta dám khẳng định chúng không tới đúng địa phương vì thế nếu không có ngươi thì chúng cũng không thể làm được gì,giờ ngươi lại đưa đồ vật này ra, ta tuyệt không thể nhận.
Lão Tửu vội vã từ chối, mặc dù trông sắc mặt lại khá khó coi.
"Lão Tửu, [Nam Mộc Ưng Trượng]này vốn là của Hỏa Vũ mà, ngày hôm qua quả thật là ta mới không tới đúng địa phương, lão thật không nên từ chối nữa."
Ta lấy [nam mộc ưng trượng] ấn mạnh vào tay lão tửu, sau đó xác nhận là ta có không tới đúng địa phương, đồng thời tự nhủ: chỉ là chuyện phân chia trang bị cũng khiến băng vũ và hỏa vũ cảm thấy khó chịu. Thật là …!
"Lão Tửu, giúp ta đưa cho Băng Vũ và Hỏa Vũ sử dụng đi"
Coi như chuyện này đã kết thúc, nhiều bạn luôn tốt hơn so với nhiều kẻ thù.hơn nữa lão tưu đã miễn cho ta chi phí bán đấu giá lần này,sau này ta cũng muốn Lão Tửu giúp ta đấu giá trang bị,để cho Lão Tửu một chút mặt mũi vậy, để cho Băng Vũ cùng Hỏa Vũ cảm thấy thoải mái cũng tốt.
"Thạch Đầu,như vậy…."
"Lão Tửu, cứ như vậy nha, ta đi nghỉ ngơi đây, đấu giá hội bắt đầu ta sẽ lại đến. Gặp lại sau nha!."
Nhìn Lão Tửu còn muốn nói gì nữa nhưng ta nhanh chóng cắt đứt suy nghĩ của lão và đi ra khỏi phòng.
" Gia gia, hắn ở đâu rồi?"
Quả nhiên,Ta vừa rời khỏi không lâu, Băng Vũ và Hỏa Vũ đã trở lại, vưa vào Hỏa Vũ không thấy ta lập tức vội hỏi gia gia nàng.
" Thạch đầu hả, hắn vừa đi nghỉ ngơi rồi."
" Gia gia, người vừa rồi cũng không giúp con, nhìn con bị hắn khi dễ như vậy mà."
Hỏa vũ lại bắt đầu làm nũng.
Lão tửu lại đau đầu, tình cảnh vừa rồi chính mắt lão đã thấy rất rõ ràng, kỵ sĩ Thạch Đầu Thành vừa nãy còn chưa có nói quá mấy cau với Hỏa Vũ, vậy thì hắn khi dễ nàng lúc nào.
" Gia gia, người đã giúp con giáo huấn kỵ sĩ thạch đầu phải không? Hắn đã nhận sai rồi phải không? Ngươi biết hắn từ trước sao? Hắn ở nơi nào vậy? Dám khi dễ con, con phải đi tìm hắn tính sổ"
"Giáo huấn, con muốn gia gia giáo huấn hắn, gia gia lại không giáo huấn hắn sao được?"
Lão Tửu bị Hỏa Vũ liên tiếp hỏi các vấn đề,đầu óc quả thật có chút choáng váng.
"Gia gia, hắn là người trong tập đoàn sao, tại sao hắn lại biết người vậy? Hắn là ai vậy? con đã từng thấy qua hắn chưa?" " Kỵ sĩ thạch đầu là người ta mới quen ngày hôm qua thôi, hắn nhờ ta giúp hắn đấu giá một ít vật phẩm, chúng ta chỉ là quan hệ trong công việc, cụ thể tình huống của hắn ta cũng không biết gì thêm nữa."
Nhìn hai cháu gái băng vũ cùng hỏa vũ của lão, lão tửu trong lòng tràn ngập hạnh phúc.
"Nếu hắn biết ta, hắn còn dám đắc tội bảo bối tiểu vũ của ta sao, chẳng lẽ hắn lại không muốn sống sao?."
Lão tửu ra vẻ uy nghiêm, nhưng trên mặt cũng tươi cười sáng lạn với hai cô cháu gái.
"Ha ha, gia gia thật tốt."
Hỏa Vũ cao hứng liền bắt đầu cười, chuẩn bị buông tha Kỵ Sĩ Thạch Đầu, lần này tha cho Kỵ Sĩ Thạch Đầu này vậy.
" [nam mộc ưng trượng] của con. Gia gia,người bắt hắn trả lại cho còn phải không?"
" Tỷ tỷ xem, chúng ta mỗi người một cái rồi."
Hỏa vũ nhìn trên bàn thấy [nam mộc ưng trượng], liền vươn tay chộp lấy, cao hứng nói.
" Gia gia, thạch đầu có xin lỗi chúng con không vậy?"
Băng vũ nghĩ không thể có chuyện như vậy, dựa theo tính tình kỵ sĩ thạch đầu vừa rồi lại chịu nhận lỗi, nàng quả thật có chút hoài nghi.
" Là ta giáo huấn hắn, hắn cũng không dám nói gì, nhưng hắn lại ủy thác cho ta đấu giá [Nam Mộc Ưng Trượng]này, ta thật vất vả mới mua lại được đó."
"Cái gì?"
"Hắn không nói xin lỗi với con sao?. Hơn nữa cây [Nam Mộc Ưng Trượng] này cũng không phải hắn đưa lại cho con?"
Hỏa Vũ nhất thời cảm thấy thương tâm, hôm nay nàng thực ủy khuất, hơn nữa chính tin tức vừa rồi lại khiến cho nàng không thể kìm lại nước mắt.
"Xú tiểu tử, ngươi là một gã đại bại hoại."
Hỏa Vũ mắng to một tiếng, [Nam Mộc Ưng Trượng] liền từ trong tay nàng hung hăng rơi xuống đất.
" Gia gia, hắn ở nơi nào,con đi tìm hắn."
Băng lãnh băng vũ cũng nhịn không được nữa, kỵ sĩ Thạch Đầu Thành đã đi quá xa rồi, hắn khiến nàng cảm thấy quá thất vọng, chẳng lẻ tỷ muội hai người các nàng khiến hắn chán ghét như thế sao? Chẳng lẻ Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành không có có một chút độ lượng đi tính toán với một cô gái sao?
Nhìn vẻ mặt Băng Vũ cùng Hỏa Vũ hai người lo lắng, Lão Tửu mặc dù hiểu được có chút gì đó quá đáng, khiến cho cháu gái lão thấy mất hứng, hiểu được làm như vậy có chút hèn hạ, nhưng mà do hắn vắng mặt không ở đây, lão làm như vậy là để Băng Vũ hòa Hỏa Vũ thấy vui thôi.
Kỵ sĩ Thạch Đầu Thành dù đang trong giai đoạn đầu của trò trơi [Vương Giả]nhưng tiền đồ quả thật là vô hạn, chẳng những là đệ nhất cao thủ [Vương Giả], hơn nữa là người thứ nhất mở ra hệ thống bang phái, có [Kiến Bang Lệnh] để đấu giá, bán ra ít nhất cũng được 5000 vạn kim tệ (=500 vạn NDT). Kiếm tiền như vây thật sự là quá dễ dàng. Đây cũng chỉ là trò chơi,không phải sự thật nhưng Lão Tửu cũng đoán ra tình huống cơ bản của kỵ sị Thạch Đầu Thành.
Kỵ sĩ Thạch Đầu Thành có [Kiến Bang Lệnh] đầu tiên trong [Vương Giả ] cũng không thành lập bang pháicủa mình,không muốn có một sự nghiệp vĩ đại, có thể thấy được Thạch Đầu Thành không có tâm cầu tiến, càng không có khí phách cùng dã tâm xưng bá, không muốn phấn đấu tự mình có thể chúa tể thiên địa, kỵ sĩ Thạch Đầu Thành không phải loại người Lão Tửu thích.
Không có hùng tâm tráng chí, không có khả năng có sự nghiệp lớn, không thể thống trì và lãnh đạo người khác, há có thể là nam nhân sao.
Kỵ sĩ Thạch Đầu Thành có [Kiến Bang Lệnh] lại nhờ ta đấu giá, có thể thấy được là rất cần kim tệ, vậy thì Thạch Đầu Thành hẳn là hẳn một người chơi thông thường, không có gia thế, không có bối cảnh, không có tiền, không có quyền, như vậy thật không thể cùng gia tộc của họ "nói chuyện" được.
Sự thật thì Lão Tửu có vài nhân tài hơn nữa tùy tiện xuất hiện vài người cũng có thể mạnh mẽ như Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành. Thạch Đầu Thành cùng với yêu cầu của lão thực khác quá xa. Căn bản lão không thèm để mắt tới hắn.
Nếu không phải tại trong trò chơi. Không phải hai người ngẫu nhiên quen biết, lão và Thạch Đầu Thành căn bản là không có quan hệ gì được. Thạch Đầu Thành còn căn bản không thể cùng lão có quan hệ được.
Thế nhưng lão lại thấy hai đứa cháu lại cùng để ý tới Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành,cùng lúc để ý tới một nam nhân. Đây quả là chuyện chưa từng có trước nay. Lão vốn phi thường hiểu rõ Băng Vũ cùng Hỏa Vũ, trong lòng liền có một cảm giác không ổn.
Nhìn hai Băng Vũ cùng Hỏa Vũ lão thật thấy tự hào, chúng đúng là bảo bối của lão, trước nay lão luôn hoài nghi liệu có người có thế tương xứng để cưới hai đứa cháu của mình hay không?
Giờ phút này nhìn Băng Vũ vẫn có vẻ mắt lạnh lùng như trước hình như không có phát sinh điều gì quá đáng, nhưng Hỏa Vũ thì còn đang mắng Kỵ Sĩ thạnh đầu thành. Lão Tửu lại càng cảm thấy bất an, đặc biệt vì vẻ mặt của Băng Vũ khiến người ta không nhìn ra trong lòng nàng đang nghĩ gì.
Vừa rồi vẫn thấy Hỏa Vũ coi Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành là một cái gai trong mắt mắng chửi không ngớt, còn Băng Vũ thoạt nhìn thì lại không có vẻ mặt gì cả, quả là không có tình cảm gì với hắn, nhưng điểm mấu chốt chính là Lão Tửu biết Băng Vũ và Hỏa Vũ là hai chị em song sinh, trong lòng có cảm giác tương thông, với một việc gì thường là đều nhất trí với nhau, vừa rồi Băng Vũ cũng không có nói lời gì phản đối Hỏa Vũ vậy nhất định là Băng Vũ cũng có ý nghĩ cùng tình cảm như Hỏa Vũ, chỉ là không hề biểu hiện ra như Hỏa Vũ mà thôi.
Không được, tuyệt đối không được.
Lão Tửu nghi hoặc nhìn Băng Vũ cùng Hỏa Vũ thắc mắc không thôi. Hai người với đám con cháu gia thế phú quý không hề có cảm giác gì, thậm chí lại luôn lảng tránh bọn họ, không thèm nói chuyện hay cười nói gì với bọn họ. Nhưng thế nào lại có phản ứng kịch liệt với Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành vậy? Lão Tửu quả thật nghĩ mãi cũng không thể hiểu được vì sao lại như vậy.
"Lão Tửu, đây vốn là [Nam Mộc Ưng Trượng.] của Hỏa Vũ, ngày hôm qua ta giúp các nàng giết BOSS, định đưa cho các nàng dùng, nhưng mà bởi vì có một chút mâu thuẫn trước đó nên các nàng không nhận."
"Không được,Thạch Đầu. tiểu vũ là cháu ta, ta há lại không biết rõ tính nó hay sao,chúng rất ưa phá phách. Ta dám khẳng định chúng không tới đúng địa phương vì thế nếu không có ngươi thì chúng cũng không thể làm được gì,giờ ngươi lại đưa đồ vật này ra, ta tuyệt không thể nhận.
Lão Tửu vội vã từ chối, mặc dù trông sắc mặt lại khá khó coi.
"Lão Tửu, [Nam Mộc Ưng Trượng]này vốn là của Hỏa Vũ mà, ngày hôm qua quả thật là ta mới không tới đúng địa phương, lão thật không nên từ chối nữa."
Ta lấy [nam mộc ưng trượng] ấn mạnh vào tay lão tửu, sau đó xác nhận là ta có không tới đúng địa phương, đồng thời tự nhủ: chỉ là chuyện phân chia trang bị cũng khiến băng vũ và hỏa vũ cảm thấy khó chịu. Thật là …!
"Lão Tửu, giúp ta đưa cho Băng Vũ và Hỏa Vũ sử dụng đi"
Coi như chuyện này đã kết thúc, nhiều bạn luôn tốt hơn so với nhiều kẻ thù.hơn nữa lão tưu đã miễn cho ta chi phí bán đấu giá lần này,sau này ta cũng muốn Lão Tửu giúp ta đấu giá trang bị,để cho Lão Tửu một chút mặt mũi vậy, để cho Băng Vũ cùng Hỏa Vũ cảm thấy thoải mái cũng tốt.
"Thạch Đầu,như vậy…."
"Lão Tửu, cứ như vậy nha, ta đi nghỉ ngơi đây, đấu giá hội bắt đầu ta sẽ lại đến. Gặp lại sau nha!."
Nhìn Lão Tửu còn muốn nói gì nữa nhưng ta nhanh chóng cắt đứt suy nghĩ của lão và đi ra khỏi phòng.
" Gia gia, hắn ở đâu rồi?"
Quả nhiên,Ta vừa rời khỏi không lâu, Băng Vũ và Hỏa Vũ đã trở lại, vưa vào Hỏa Vũ không thấy ta lập tức vội hỏi gia gia nàng.
" Thạch đầu hả, hắn vừa đi nghỉ ngơi rồi."
" Gia gia, người vừa rồi cũng không giúp con, nhìn con bị hắn khi dễ như vậy mà."
Hỏa vũ lại bắt đầu làm nũng.
Lão tửu lại đau đầu, tình cảnh vừa rồi chính mắt lão đã thấy rất rõ ràng, kỵ sĩ Thạch Đầu Thành vừa nãy còn chưa có nói quá mấy cau với Hỏa Vũ, vậy thì hắn khi dễ nàng lúc nào.
" Gia gia, người đã giúp con giáo huấn kỵ sĩ thạch đầu phải không? Hắn đã nhận sai rồi phải không? Ngươi biết hắn từ trước sao? Hắn ở nơi nào vậy? Dám khi dễ con, con phải đi tìm hắn tính sổ"
"Giáo huấn, con muốn gia gia giáo huấn hắn, gia gia lại không giáo huấn hắn sao được?"
Lão Tửu bị Hỏa Vũ liên tiếp hỏi các vấn đề,đầu óc quả thật có chút choáng váng.
"Gia gia, hắn là người trong tập đoàn sao, tại sao hắn lại biết người vậy? Hắn là ai vậy? con đã từng thấy qua hắn chưa?" " Kỵ sĩ thạch đầu là người ta mới quen ngày hôm qua thôi, hắn nhờ ta giúp hắn đấu giá một ít vật phẩm, chúng ta chỉ là quan hệ trong công việc, cụ thể tình huống của hắn ta cũng không biết gì thêm nữa."
Nhìn hai cháu gái băng vũ cùng hỏa vũ của lão, lão tửu trong lòng tràn ngập hạnh phúc.
"Nếu hắn biết ta, hắn còn dám đắc tội bảo bối tiểu vũ của ta sao, chẳng lẽ hắn lại không muốn sống sao?."
Lão tửu ra vẻ uy nghiêm, nhưng trên mặt cũng tươi cười sáng lạn với hai cô cháu gái.
"Ha ha, gia gia thật tốt."
Hỏa Vũ cao hứng liền bắt đầu cười, chuẩn bị buông tha Kỵ Sĩ Thạch Đầu, lần này tha cho Kỵ Sĩ Thạch Đầu này vậy.
" [nam mộc ưng trượng] của con. Gia gia,người bắt hắn trả lại cho còn phải không?"
" Tỷ tỷ xem, chúng ta mỗi người một cái rồi."
Hỏa vũ nhìn trên bàn thấy [nam mộc ưng trượng], liền vươn tay chộp lấy, cao hứng nói.
" Gia gia, thạch đầu có xin lỗi chúng con không vậy?"
Băng vũ nghĩ không thể có chuyện như vậy, dựa theo tính tình kỵ sĩ thạch đầu vừa rồi lại chịu nhận lỗi, nàng quả thật có chút hoài nghi.
" Là ta giáo huấn hắn, hắn cũng không dám nói gì, nhưng hắn lại ủy thác cho ta đấu giá [Nam Mộc Ưng Trượng]này, ta thật vất vả mới mua lại được đó."
"Cái gì?"
"Hắn không nói xin lỗi với con sao?. Hơn nữa cây [Nam Mộc Ưng Trượng] này cũng không phải hắn đưa lại cho con?"
Hỏa Vũ nhất thời cảm thấy thương tâm, hôm nay nàng thực ủy khuất, hơn nữa chính tin tức vừa rồi lại khiến cho nàng không thể kìm lại nước mắt.
"Xú tiểu tử, ngươi là một gã đại bại hoại."
Hỏa Vũ mắng to một tiếng, [Nam Mộc Ưng Trượng] liền từ trong tay nàng hung hăng rơi xuống đất.
" Gia gia, hắn ở nơi nào,con đi tìm hắn."
Băng lãnh băng vũ cũng nhịn không được nữa, kỵ sĩ Thạch Đầu Thành đã đi quá xa rồi, hắn khiến nàng cảm thấy quá thất vọng, chẳng lẻ tỷ muội hai người các nàng khiến hắn chán ghét như thế sao? Chẳng lẻ Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành không có có một chút độ lượng đi tính toán với một cô gái sao?
Nhìn vẻ mặt Băng Vũ cùng Hỏa Vũ hai người lo lắng, Lão Tửu mặc dù hiểu được có chút gì đó quá đáng, khiến cho cháu gái lão thấy mất hứng, hiểu được làm như vậy có chút hèn hạ, nhưng mà do hắn vắng mặt không ở đây, lão làm như vậy là để Băng Vũ hòa Hỏa Vũ thấy vui thôi.
Kỵ sĩ Thạch Đầu Thành dù đang trong giai đoạn đầu của trò trơi [Vương Giả]nhưng tiền đồ quả thật là vô hạn, chẳng những là đệ nhất cao thủ [Vương Giả], hơn nữa là người thứ nhất mở ra hệ thống bang phái, có [Kiến Bang Lệnh] để đấu giá, bán ra ít nhất cũng được 5000 vạn kim tệ (=500 vạn NDT). Kiếm tiền như vây thật sự là quá dễ dàng. Đây cũng chỉ là trò chơi,không phải sự thật nhưng Lão Tửu cũng đoán ra tình huống cơ bản của kỵ sị Thạch Đầu Thành.
Kỵ sĩ Thạch Đầu Thành có [Kiến Bang Lệnh] đầu tiên trong [Vương Giả ] cũng không thành lập bang pháicủa mình,không muốn có một sự nghiệp vĩ đại, có thể thấy được Thạch Đầu Thành không có tâm cầu tiến, càng không có khí phách cùng dã tâm xưng bá, không muốn phấn đấu tự mình có thể chúa tể thiên địa, kỵ sĩ Thạch Đầu Thành không phải loại người Lão Tửu thích.
Không có hùng tâm tráng chí, không có khả năng có sự nghiệp lớn, không thể thống trì và lãnh đạo người khác, há có thể là nam nhân sao.
Kỵ sĩ Thạch Đầu Thành có [Kiến Bang Lệnh] lại nhờ ta đấu giá, có thể thấy được là rất cần kim tệ, vậy thì Thạch Đầu Thành hẳn là hẳn một người chơi thông thường, không có gia thế, không có bối cảnh, không có tiền, không có quyền, như vậy thật không thể cùng gia tộc của họ "nói chuyện" được.
Sự thật thì Lão Tửu có vài nhân tài hơn nữa tùy tiện xuất hiện vài người cũng có thể mạnh mẽ như Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành. Thạch Đầu Thành cùng với yêu cầu của lão thực khác quá xa. Căn bản lão không thèm để mắt tới hắn.
Nếu không phải tại trong trò chơi. Không phải hai người ngẫu nhiên quen biết, lão và Thạch Đầu Thành căn bản là không có quan hệ gì được. Thạch Đầu Thành còn căn bản không thể cùng lão có quan hệ được.
Thế nhưng lão lại thấy hai đứa cháu lại cùng để ý tới Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành,cùng lúc để ý tới một nam nhân. Đây quả là chuyện chưa từng có trước nay. Lão vốn phi thường hiểu rõ Băng Vũ cùng Hỏa Vũ, trong lòng liền có một cảm giác không ổn.
Nhìn hai Băng Vũ cùng Hỏa Vũ lão thật thấy tự hào, chúng đúng là bảo bối của lão, trước nay lão luôn hoài nghi liệu có người có thế tương xứng để cưới hai đứa cháu của mình hay không?
Giờ phút này nhìn Băng Vũ vẫn có vẻ mắt lạnh lùng như trước hình như không có phát sinh điều gì quá đáng, nhưng Hỏa Vũ thì còn đang mắng Kỵ Sĩ thạnh đầu thành. Lão Tửu lại càng cảm thấy bất an, đặc biệt vì vẻ mặt của Băng Vũ khiến người ta không nhìn ra trong lòng nàng đang nghĩ gì.
Vừa rồi vẫn thấy Hỏa Vũ coi Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành là một cái gai trong mắt mắng chửi không ngớt, còn Băng Vũ thoạt nhìn thì lại không có vẻ mặt gì cả, quả là không có tình cảm gì với hắn, nhưng điểm mấu chốt chính là Lão Tửu biết Băng Vũ và Hỏa Vũ là hai chị em song sinh, trong lòng có cảm giác tương thông, với một việc gì thường là đều nhất trí với nhau, vừa rồi Băng Vũ cũng không có nói lời gì phản đối Hỏa Vũ vậy nhất định là Băng Vũ cũng có ý nghĩ cùng tình cảm như Hỏa Vũ, chỉ là không hề biểu hiện ra như Hỏa Vũ mà thôi.
Không được, tuyệt đối không được.
Lão Tửu nghi hoặc nhìn Băng Vũ cùng Hỏa Vũ thắc mắc không thôi. Hai người với đám con cháu gia thế phú quý không hề có cảm giác gì, thậm chí lại luôn lảng tránh bọn họ, không thèm nói chuyện hay cười nói gì với bọn họ. Nhưng thế nào lại có phản ứng kịch liệt với Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành vậy? Lão Tửu quả thật nghĩ mãi cũng không thể hiểu được vì sao lại như vậy.