Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ
Chương 136 : TÌNH YÊU CỦA TA
Ngày đăng: 01:04 26/03/20
Sau khi ta gửi thư tình cho nàng, khoảng thời gian sau đó, ta đã chờ đợi rất lâu, mỗi ngày đều mong Lăng Ngọc Nhã hồi âm, nhưng mà sau một thời gian ta cũng không nhận được câu trả lời của nàng, bức thư tình của ta cứ như bị bốc hơi trong không khí vậy, không được nàng hồi âm chút nào.
Chẳng lẻ Lăng Ngọc Nhã không có cảm tình với ta sao, chẳng lẻ Lăng Ngọc Nhã chỉ vui đùa với ta thôi sao, không nhận được hồi âm của nàng khiến ta rất khó chịu, nhưng ta không phải là người dễ bỏ cuộc, ta vẫn cố gắng theo đuổi Lăng Ngọc Nhã.
Đối với ta mà nói, mặc dù Lăng Ngọc Nhã không trả lời ta, nhưng mà không có hồi âm cũng không phải là xấu, ít nhất Lăng Ngọc Nhã cũng không có cự tuyệt ta.
Đáng tiếc mỗi lần gặp nhau sau đó, Lăng Ngọc Nhã đầu đối với ta rất lạ, mỗi lần Lăng Ngọc Nhã không im lặng thì cũng ngượng ngùng né tránh ánh mắt của ta, khiến ta rốt cục không nhịn được nữa, quyết định nói chuyện trực tiếp với nàng.
Ngay trước khi ta hẹn ước với Lăng Ngọc Nhã, chuẩn bị trực tiếp nói rõ tình cảm của mình với Lăng Ngọc Nhã, thì nàng lúc đó lại rời khỏi Hoa Hạ đại học, ta cũng nhận được tin tức của nàng nữa.
Lăng Ngọc Nhã căn bản không có chút tình cảm gì với ta, nàng đang trốn tránh ta, thậm chí còn không muốn nói chuyện với ta nữa, đối với ta lúc đó vốn đang rất yêu nàng, đó quả thật là đả kích quá lớn. Có thể là Lăng Ngọc Nhã bình thường tiếp xúc thân mật với ta, nàng chỉ coi ta là một người bạn bình thường, nhưng mà sau khi ta muốn nàng làm bạn gái ta thì có lẽ chúng ta không thể làm bạn tốt được nữa, vì thế nàng ra đi.
Ta chỉ muốn cho nàng biết tình yêu của ta với nàng mà thôi, ta không muốn làm bạn bè bình thường, đáng tiếc điều này là không thể.
Khi đó tuổi trẻ khí thịnh, ta ngạo khí mười phần, ta vốn tin tưởng Lăng Ngọc Nhã sẽ không từ chối ta, ta còn cho rằng ngoại trừ ta ra, không ai có thể hợp với nàng hơn nữa, nhưng mà kết quả cuối cùng quả thật đã đả kích ta rất nặng nề.
Trong lúc giận dữ ta đã làm ra một hành động rất trẻ con đó chính là ta đã quyết định mình phải nhanh chóng tìm được một mỹ nữ xinh đẹp làm bạn gái, nhất định cô gái này phải vĩ đại hơn Lăng Ngọc Nhã. Ta lúc đó chỉ muốn Lăng Ngọc Nhã nàng sẽ phải hồi hận vì đã từ chối ta.
Đáng tiếc ta khi đó, căn bản không ý thức được, nếu Lăng Ngọc Nhã không yêu ta, ta cho dù có tìm hàng trăm cô gái vĩ đại hơn nàng thì làm sao, có liên quan đến nàng sao?
Ta thất tình, tình đầu của ta sâu đậm như vậy, thế nhưng không có kết quả gì, mối tình của ta còn chưa nở đã vội tàn lụi rồi.
Trong khi ta đang chuẩn bị tìm một cô gái khác, thì trong đội bóng đã ta quen với đại ca Vương Ngao Long, nhị ca Hoàng Lỗi, lão tứ Lăng Vân và lão ngũ Trần Phong, hơn nữa ta còn quen được với muội muội của Vương Ngao Long, cô gái hiền dịu nhất trong tứ đại mỹ nữ của Hoa Hạ đại học Vương Mộng Tuyết, và ta đã chọn nàng làm bạn gái.
Đại ca Vương Ngao Long và Nhị ca Hoàng Lỗi so với ta lớn hơn 1 năm, còn ta, lão Tứ Lăng Vân, lão Ngũ Trần Phong, và Mộng Tuyết của ta cùng một cấp. Trong lúc thất tình ta rất táo bạo, nhưng mà Vương Mộng Tuyết đột nhiên xuất hiện, phảng phất như trời cao ban cho ta một món quà vô cùng quý giá, ông trời đã ban cho ta một cô gái vĩ đại như vậy.
Xinh đẹp, văn tĩnh, nhu thuận, đó chính là những ấn tượng của ta về Mộng Tuyết...trong khoảng thời gian 3 tháng mà ta buồn nhất thì Mộng Tuyết đã xuất hiện, nàng như một thiên sứ đến để vuốt ve, an ủi vết thương mối tình đầu của ta, nàng mang cho ta tình yêu lớn nhất, xoa dịu đi nỗi đau mà Lăng Ngọc Nhã gây ra cho ta.
Đương nhiên, từ lần đầu mà Tuyết Nhi gặp ta, nàng đã coi ta là người quan trọng nhất của cuộc đời nàng, ta mang đến cho nàng cảm giác an toàn và hạnh phúc. Nàng cũng khiến cho ta không thể nào từ chôi tình yêu của nàng được, nàng đã trở thành bảo bối của ta.
Tình yêu của Tuyết Nhi lúc đó đã làm ta dần quên đi nỗi đau về Lăng Ngọc Nhã, ta cũng quên đi ý nghĩ muốn chứng minh giá trị của mình với Lăng Ngọc Nhã. Ta lúc đó đã chìm đắm trong tình cảm với Tuyết Nhi, mà với tình yêu vô vọng đối với Lăng Ngọc Nhã, ta chỉ có thể dồn nén nó vào sâu trong đáy lòng mình, trong lúc này, tất cả tình yêu của ta đều dành cho Tuyết Nhi ôn nhu mà thôi.
Năm tháng sau, Lăng Ngọc Nhã một lần nữa trở lại trường học, nỗi đau và tình cảm dành cho Lăng Ngọc Nhã mà ta đã cố dồn nén vào tận đáy lòng lại trỗi dậy, lúc đó quan hệ của ta và Lăng Ngọc Nhã đã trở thành quan hệ bạn bè bình thường. Nhưng mà ta lại gặp phải vấn đề "môn đăng hộ đối" chó má, cái gì mà thế gia với bình dân chứ, chính nó đã khiến ta và Tuyết Nhi phải xa nhau, ta và Tuyết Nhi là tình yêu chân chính, nhưng tất cả cũng chẳng là gì trước quyền lực của một thế gia cả.
Ta nghĩ lại tất cả những kinh nghiệm về tình cảm của mình, tinh đầu nồng đậm của ta với Lăng Ngọc Nhã, tình yêu của một thằng con trai khi đó còn vô cùng kiêu ngạo, ta lúc đó hoàn toàn không để ý đến cảm nghĩ của đối phương, đáng tiếc đoạn tình đầu này lại không thành.
Kế tiếp là tình yêu với Tuyết Nhi, ta và Tuyết Nhi thật lòng yêu nhau, tràn ngập hạnh phúc và lãng mạn, tình yêu chân thành trải qua suốt 3 năm, lúc đó trong đầu chúng ta chỉ có đối phương. Vậy mà kết cục lại trái ngang, không ai có thể ngờ tới cuộc tình đẹp lại bị chia rẽ bởi cái thứ khốn kiếp gọi là thế gia kia
Bây giờ, là tình yêu của ta và Lý Đồng, tình yêu này không điên cuống như tình đầu, cũng không kích tình lãng mạn như với Mộng Tuyết, tình yêu này rất cảm động khiến ta vô cùng quý trọng, bởi vì tình yêu này không phải là do trải qua ngọt bùi êm ấm, mà là chúng ta phải trải qua rất nhiều chông gai và khó khăn mới đến được với nhau.
Nhưng mà tình yêu của ta và Lý Đồng giống như một dòng sông, ôn nhu và còn có cả những lúc sôi trào cuồng nhiệt, tình yêu này cho dù chuyện gì xảy ra cũng không thể chia rẽ chúng ta được, tình yêu của chúng ta sẽ không thay đổi dù cho phong ba có kéo đến, khó khăn đến đâu cũng không làm chúng ta xa nhau được nữa.
Bởi vì nước chảy có thể xuyên thấu qua mọi vật dù là sỏi đá cứng rắn đến đâu.
Ta biết, đối với Lý Đồng, mặc kệ xuất hiện tình huống gì, ta đều không để nàng rời xa ta, ta nhất định không để nàng ủy khuất.
Chẳng lẻ Lăng Ngọc Nhã không có cảm tình với ta sao, chẳng lẻ Lăng Ngọc Nhã chỉ vui đùa với ta thôi sao, không nhận được hồi âm của nàng khiến ta rất khó chịu, nhưng ta không phải là người dễ bỏ cuộc, ta vẫn cố gắng theo đuổi Lăng Ngọc Nhã.
Đối với ta mà nói, mặc dù Lăng Ngọc Nhã không trả lời ta, nhưng mà không có hồi âm cũng không phải là xấu, ít nhất Lăng Ngọc Nhã cũng không có cự tuyệt ta.
Đáng tiếc mỗi lần gặp nhau sau đó, Lăng Ngọc Nhã đầu đối với ta rất lạ, mỗi lần Lăng Ngọc Nhã không im lặng thì cũng ngượng ngùng né tránh ánh mắt của ta, khiến ta rốt cục không nhịn được nữa, quyết định nói chuyện trực tiếp với nàng.
Ngay trước khi ta hẹn ước với Lăng Ngọc Nhã, chuẩn bị trực tiếp nói rõ tình cảm của mình với Lăng Ngọc Nhã, thì nàng lúc đó lại rời khỏi Hoa Hạ đại học, ta cũng nhận được tin tức của nàng nữa.
Lăng Ngọc Nhã căn bản không có chút tình cảm gì với ta, nàng đang trốn tránh ta, thậm chí còn không muốn nói chuyện với ta nữa, đối với ta lúc đó vốn đang rất yêu nàng, đó quả thật là đả kích quá lớn. Có thể là Lăng Ngọc Nhã bình thường tiếp xúc thân mật với ta, nàng chỉ coi ta là một người bạn bình thường, nhưng mà sau khi ta muốn nàng làm bạn gái ta thì có lẽ chúng ta không thể làm bạn tốt được nữa, vì thế nàng ra đi.
Ta chỉ muốn cho nàng biết tình yêu của ta với nàng mà thôi, ta không muốn làm bạn bè bình thường, đáng tiếc điều này là không thể.
Khi đó tuổi trẻ khí thịnh, ta ngạo khí mười phần, ta vốn tin tưởng Lăng Ngọc Nhã sẽ không từ chối ta, ta còn cho rằng ngoại trừ ta ra, không ai có thể hợp với nàng hơn nữa, nhưng mà kết quả cuối cùng quả thật đã đả kích ta rất nặng nề.
Trong lúc giận dữ ta đã làm ra một hành động rất trẻ con đó chính là ta đã quyết định mình phải nhanh chóng tìm được một mỹ nữ xinh đẹp làm bạn gái, nhất định cô gái này phải vĩ đại hơn Lăng Ngọc Nhã. Ta lúc đó chỉ muốn Lăng Ngọc Nhã nàng sẽ phải hồi hận vì đã từ chối ta.
Đáng tiếc ta khi đó, căn bản không ý thức được, nếu Lăng Ngọc Nhã không yêu ta, ta cho dù có tìm hàng trăm cô gái vĩ đại hơn nàng thì làm sao, có liên quan đến nàng sao?
Ta thất tình, tình đầu của ta sâu đậm như vậy, thế nhưng không có kết quả gì, mối tình của ta còn chưa nở đã vội tàn lụi rồi.
Trong khi ta đang chuẩn bị tìm một cô gái khác, thì trong đội bóng đã ta quen với đại ca Vương Ngao Long, nhị ca Hoàng Lỗi, lão tứ Lăng Vân và lão ngũ Trần Phong, hơn nữa ta còn quen được với muội muội của Vương Ngao Long, cô gái hiền dịu nhất trong tứ đại mỹ nữ của Hoa Hạ đại học Vương Mộng Tuyết, và ta đã chọn nàng làm bạn gái.
Đại ca Vương Ngao Long và Nhị ca Hoàng Lỗi so với ta lớn hơn 1 năm, còn ta, lão Tứ Lăng Vân, lão Ngũ Trần Phong, và Mộng Tuyết của ta cùng một cấp. Trong lúc thất tình ta rất táo bạo, nhưng mà Vương Mộng Tuyết đột nhiên xuất hiện, phảng phất như trời cao ban cho ta một món quà vô cùng quý giá, ông trời đã ban cho ta một cô gái vĩ đại như vậy.
Xinh đẹp, văn tĩnh, nhu thuận, đó chính là những ấn tượng của ta về Mộng Tuyết...trong khoảng thời gian 3 tháng mà ta buồn nhất thì Mộng Tuyết đã xuất hiện, nàng như một thiên sứ đến để vuốt ve, an ủi vết thương mối tình đầu của ta, nàng mang cho ta tình yêu lớn nhất, xoa dịu đi nỗi đau mà Lăng Ngọc Nhã gây ra cho ta.
Đương nhiên, từ lần đầu mà Tuyết Nhi gặp ta, nàng đã coi ta là người quan trọng nhất của cuộc đời nàng, ta mang đến cho nàng cảm giác an toàn và hạnh phúc. Nàng cũng khiến cho ta không thể nào từ chôi tình yêu của nàng được, nàng đã trở thành bảo bối của ta.
Tình yêu của Tuyết Nhi lúc đó đã làm ta dần quên đi nỗi đau về Lăng Ngọc Nhã, ta cũng quên đi ý nghĩ muốn chứng minh giá trị của mình với Lăng Ngọc Nhã. Ta lúc đó đã chìm đắm trong tình cảm với Tuyết Nhi, mà với tình yêu vô vọng đối với Lăng Ngọc Nhã, ta chỉ có thể dồn nén nó vào sâu trong đáy lòng mình, trong lúc này, tất cả tình yêu của ta đều dành cho Tuyết Nhi ôn nhu mà thôi.
Năm tháng sau, Lăng Ngọc Nhã một lần nữa trở lại trường học, nỗi đau và tình cảm dành cho Lăng Ngọc Nhã mà ta đã cố dồn nén vào tận đáy lòng lại trỗi dậy, lúc đó quan hệ của ta và Lăng Ngọc Nhã đã trở thành quan hệ bạn bè bình thường. Nhưng mà ta lại gặp phải vấn đề "môn đăng hộ đối" chó má, cái gì mà thế gia với bình dân chứ, chính nó đã khiến ta và Tuyết Nhi phải xa nhau, ta và Tuyết Nhi là tình yêu chân chính, nhưng tất cả cũng chẳng là gì trước quyền lực của một thế gia cả.
Ta nghĩ lại tất cả những kinh nghiệm về tình cảm của mình, tinh đầu nồng đậm của ta với Lăng Ngọc Nhã, tình yêu của một thằng con trai khi đó còn vô cùng kiêu ngạo, ta lúc đó hoàn toàn không để ý đến cảm nghĩ của đối phương, đáng tiếc đoạn tình đầu này lại không thành.
Kế tiếp là tình yêu với Tuyết Nhi, ta và Tuyết Nhi thật lòng yêu nhau, tràn ngập hạnh phúc và lãng mạn, tình yêu chân thành trải qua suốt 3 năm, lúc đó trong đầu chúng ta chỉ có đối phương. Vậy mà kết cục lại trái ngang, không ai có thể ngờ tới cuộc tình đẹp lại bị chia rẽ bởi cái thứ khốn kiếp gọi là thế gia kia
Bây giờ, là tình yêu của ta và Lý Đồng, tình yêu này không điên cuống như tình đầu, cũng không kích tình lãng mạn như với Mộng Tuyết, tình yêu này rất cảm động khiến ta vô cùng quý trọng, bởi vì tình yêu này không phải là do trải qua ngọt bùi êm ấm, mà là chúng ta phải trải qua rất nhiều chông gai và khó khăn mới đến được với nhau.
Nhưng mà tình yêu của ta và Lý Đồng giống như một dòng sông, ôn nhu và còn có cả những lúc sôi trào cuồng nhiệt, tình yêu này cho dù chuyện gì xảy ra cũng không thể chia rẽ chúng ta được, tình yêu của chúng ta sẽ không thay đổi dù cho phong ba có kéo đến, khó khăn đến đâu cũng không làm chúng ta xa nhau được nữa.
Bởi vì nước chảy có thể xuyên thấu qua mọi vật dù là sỏi đá cứng rắn đến đâu.
Ta biết, đối với Lý Đồng, mặc kệ xuất hiện tình huống gì, ta đều không để nàng rời xa ta, ta nhất định không để nàng ủy khuất.