Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 267 : Ý KIẾN CỦA TIỂU MA NỮ

Ngày đăng: 01:06 26/03/20

"Ngọc Điệp, Lâm đại ca sao lại không thích Tuyết nhi biểu tỷ của ngươi chứ, Lâm đại ca cũng không muốn cùng Tuyết nhi biểu tỷ của ngươi chia lìa, nhưng mà có một số việc không phải chính mình có thể tự quyết định, có vài chuyện bất đắc dĩ......"
Đối mặt Nam Cung Ngọc Điệp thuần khiết, nhìn ánh mắt chờ đợi này, ta bất đắc dĩ nói. Nhưng mà nói tới đây, ta lại nổi lên một trận buồn bã.
Một năm trước đột biến gia đình, nếu là chuyện của chính bản thân mình, ta là vô luận thế nào cũng sẽ không cùng Tuyết nhi chia tay. Nhưng là vì mẫu thân, vì Ngọc Hân, vì cái nhà này, ta chỉ có thể tiếp nhận yếu hiệp của cha Tuyết nhi, bất đắc dĩ làm ra chuyện chia tay đó.
"Lâm đại ca."
Nhớ tới cùng Tuyết nhi chia tay, ta đang trầm mặc, Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên kiều mỵ kêu ta một tiếng, đã thấy ta hướng nàng nhìn xuống, cái miệng nhỏ chu lên, trên mặt cũng là ý cười doanh doanh, vui vẻ nói không nên lời, lại bắt đầu trách ta.
"Lâm đại ca, đây mới là ngươi đúng không."
Nhìn vào Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp trong lòng vẻ mặt kỳ quái, rõ ràng đang trách vấn ta, rồi lại nụ cười đầy mặt. Ta cảm thấy mờ mịt, trong khi ta đang tự hỏi, Nam Cung Ngọc Điệp cười duyên một trận càng thêm vui vẻ.
"Lâm đại ca, Lý Đồng tỷ tỷ xả thân cứu ngươi, hơn nữa đã thành nữ nhân của ngươi, ngươi tự nhiên phải gánh lấy trách nhiệm, làm cho Lý Đồng tỷ tỷ cùng ngươi hạnh phúc một chỗ. Nhưng mà, ngươi tại sao không nói cho Tuyết nhi biểu tỷ rõ nguyên nhân chuyện này, mà lại muốn cùng Tuyết nhi biểu tỷ chia lìa, đây là ngươi không đúng a."
Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nhìn ta vẻ mặt mờ mịt, bắt đầu điệp điệp nói không ngớt, nhưng mà nghe Tiểu ma nữ nói, ta càng thêm mờ mịt. Đây là có ý gì?
"Lâm đại ca, nếu là nguyên nhân này, Tuyết nhi biểu tỷ khẳng định sẽ không ngăn cản ngươi cùng Lý Đồng tỷ tỷ ở cùng nhau, đến lúc đó, ngươi, Tuyết nhi biểu tỷ, Lý Đồng tỷ tỷ, ba người các ngươi đều có cuộc sống hạnh phúc bên nhau không phải là tốt hay sao."
Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nói tới đây, càng thêm vui vẻ. Gắt gao ôm chặt ta, dung nhan giống như tiểu tiên nữ nhẹ nhàng bay lên một trận đỏ ửng, cuối cùng nhỏ giọng nói.
"Đương nhiên, Lâm đại ca, còn có Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp của ngươi, cũng muốn cùng ngươi sống cùng một chỗ."
Choáng!
Ta càng thêm đau đầu!
Trong khi tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nói một nửa ta đã bắt đầu mê muội, Nam Cung Ngọc Điệp cũng tin tưởng chuyện ma quỷ này của ta, tin tưởng cái nguyên nhân ta hồ biên loạn tạo (ba xạo tùm lum).
Bất quá!
Làm cho ta giật mình cũng là ý nghĩ của Nam Cung Ngọc Điệp.
Không hổ là Tiểu ma nữ, đặc biệt hơn nữa chính là đưa ra cách giải quyết "đơn giản" của nàng, làm cho ta không biết nên nói gì. Để cho Tuyết nhi, Lý Đồng cùng theo ta? Mặc dù ta cũng có ý nghĩ này, nhưng mà Nam Cung Ngọc Điệp trực tiếp nói ra như thế, chính là làm cho ta có chút giật mình.
Thực ra ta có điều không biết!.
Kỳ thật, ý nghĩ này của Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp cũng không phải tùy ý, mà là do ta không biết truyền thống gia thế của các nàng.
Đây là quan điểm khác biệt về hoàn cảnh cùng gia tộc!
Ta chỉ là người thường, là con trong một gia đình bình thường, căn bản không biết tư tưởng truyền thống gia tộc môn phong (gia tộc cổ xưa?).
Đặc biệt là thượng cổ gia tộc của Nam Cung Ngọc Điệp, nữ tử từ nhỏ sẽ tiếp nhận tư tưởng [ tam tòng tứ đức, dĩ nam vi tôn, dĩ phu vi thiên] (Tam tòng: tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử. 4 đức: Công –dung - ngôn - hạnh. Con trai được coi trọng, ý chồng là ý trời). Truyền thống [hữu nữ nhi giá, bội tử bất trinh, tòng nhất nhi chung] (Nữ tử một khi xuất giá, phải bảo toàn tiết hạnh với chồng, sống bên nhà chồng cho đến chết!) của cổ đại thế gia này không thể thay đổi.
Nhưng là…!
Nam nhân có tam thê tứ thiếp, đối với Nam Cung Ngọc Băng cùng Nam Cung Ngọc Điệp mà nói, là chuyện rất bình thường, tại trong các thượng cổ gia tộc nàng, thực lực gia tộc càng mạnh, loại... tư tưởng này càng khắc sâu, càng là cần phải có nam nhân cường đại để duy trì gia tộc, bảo hộ vinh diệu của gia tộc.
Người khác không nói, riêng cha của Nam Cung Ngọc Điệp, thì có ba phòng minh môi chánh thú thê thiếp (3 vợ có cưới hỏi). Đương nhiên, gia tộc Tuyết nhi cũng là như thế. Bởi vậy, Nam Cung Ngọc Điệp mới có loại... ý nghĩ này, để cho ta, Tuyết nhi còn có Lý Đồng sống cùng nhau.
Kỳ thật, ngoại trừ những thượng cổ gia tộc này, chỉ cần là người có tiền, có quyền, người nào không phải như thế, một chút tư tưởng này của Trung Quốc cổ đại, là rất khó thay đổi. (tư tưởng có tiền là có tất cả???)
Đây là khác biệt giữa người nghèo cùng sinh hoạt phú nhân a.
Người nghèo không thể làm chuyện gì, phú nhân chỉ cần muốn lại phi thường đơn giản.
"Lâm đại ca, ngươi nói như vậy có tốt không?"
Nam Cung Ngọc Điệp nói xong, dương dương đắc ý hướng ta khoe chủ ý huyền diệu của nàng, căn bản không có chú ý tới vẻ mặt ngạc nhiên của ta, tiếp tục đắc ý nói.
"Lâm đại ca, ngươi yên tâm, Tuyết nhi biểu tỷ sẽ không hẹp hòi vậy đâu, sẽ cho ngươi cùng Lý Đồng tỷ tỷ sống cùng nhau, hơn nữa Lý Đồng tỷ tỷ vĩ đại, xinh đẹp vậy cũng chỉ có Lâm đại ca có thể có được phương tâm Lý Đồng tỷ tỷ thôi."
Nam Cung Ngọc Điệp đắc ý nói xong, sau đó nhìn ta vội vàng nói tiếp.
"Lâm đại ca, ta lập tức gọi điện thoại cho Tuyết nhi biểu tỷ, để cho biểu tỷ biết nguyên nhân chuyện này, để Lâm đại ca cùng Tuyết nhi biểu tỷ tái hợp nha." Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp nói xong, chuẩn bị hành động, nhưng lại dọa ta nhảy lên, nguyên nhân này là ta hồ biên loạn tạo, chánh thức nguyên nhân cũng không phải như vậy, vội vàng ngăn Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp lại.
"Ngọc Điệp, chuyện này Lâm đại ca muốn chính mình xử lý, ngươi hiện tại không nên nói cho Tuyết nhi biểu tỷ."
Phải! Ta muốn chính mình xử lý chuyện này!
"Lâm đại ca, ngươi muốn tự mình xử lý, lúc nào xử lý?"
Tiểu ma nữ Nam Cung Ngọc Điệp có chút không muốn chần chừ, thật muốn lập tức đem chuyện này giải quyết cho xong.
"Ngọc Điệp, cấp Lâm đại ca một ít thời gian, Lâm đại ca hứa sữa đem chuyện này giải quyết tốt, khẳng định sẽ làm Tuyết nhi theo ta hạnh phúc."
Nếu để cho Tuyết nhi biết nguyên nhân chân thật ta cùng nàng chia tay, Tuyết nhi khẳng định không thể nào tiếp nhận.
Ta nhất định phải dưới tình huống Tuyết nhi không biết, phải để cho cha Tuyết nhi phải thừa nhận ta, phải cho hắn thấy mình đã quyết định sai lầm, đây là năng lực cơ bản nhất của một nam nhân....
"Ta đương nhiên tin tưởng lâm đại ca, Lâm đại ca cấp cho Tuyết nhi biểu tỷ một cái kinh ngạc, Ngọc Điệp nghe lời Lâm đại ca."
Nam Cung Ngọc Điệp cao cao hứng gật gật đầu, một đôi mắt đen si ngốc nhìn ta, nhưng mà đột nhiên một trận tư vị hạnh phúc nảy lên trong lòng, cảm tình trong 1 thời gian dài rốt cục bộc phát ra.
"Lâm đại ca......"
Nam Cung Ngọc Điệp rốt cuộc nhịn không được, đã 1 thời gian dài thương tâm cùng tư niệm phát ra từ nội tâm, nàng nghẹn ngào kêu tên ta một tiếng, chúi đâu vào trong ngực ta, nước mắt không cầm được, tí tách rơi xuống không ngừng.
"Ngọc Điệp, làm sao vậy?"
Nhìn Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên thương tâm, ta thật yêu thương không thôi.
"Lâm đại ca, Ngọc Điệp thật là cao hứng, Ngọc Điệp… Lâm đại ca, Ngọc Điệp vui mừng nhất, Lâm đại ca đã trở lại."
Nam Cung Ngọc Điệp gắt gao ôm ta, trên mặt che kín bởi lệ ngân, nhưng lại nở nụ cười đầy mặt nhìn ta, trong ánh mắt trong suốt có thể nhận ra thân ảnh ta.
"Tiểu ma nữ…."
Ta không khỏi ôm tiểu tiên nữ trong lòng, nhẹ nhàng nói bên tai tiểu mỹ nhân, nhẹ nhàng ngửi mùi thơm của cơ thể mỹ nhân này. "Lâm đại ca, vuốt cái mũi của ta đi."
Nam Cung Ngọc Điệp ngước lên dung nhan như hoa ngọc. Cái mũi ngọc kiều xảo khiết bạch, động tác này là thói quen của ta đối với nàng cùng tiểu muội Ngọc Hân.
"Tiểu ma nữ!"
Ta chỉ có thể thở nhẹ một tiếng, vươn bàn tay tại trên mũi ngọc Nam Cung Ngọc Điệp nhẹ nhàng vuốt ve một chút, sau đó nhéo nhéo mũi ngọc kiều xảo của nàng, sau đó lại nhẹ nhàng trên trán nàng hôn một chút.
"Lâm đại ca."
Nam Cung Ngọc Điệp cao hứng nở nụ cười, 2 tay ôm lấy cổ ta.
Đột nhiên phát hiện, đã hơn một năm không có nhìn thấy Nam Cung Ngọc Điệp, dáng người thon dài đã cao gần tới cái cổ của ta, thân hình có vẻ phát triển phá lệ, phảng phất như một đóa sắp tới thời kì nở rộ.
Nhớ tới ngày đó tiếp xúc thân mật, tiểu mỹ nhân trong lòng mặc dù không đến mười tám tuổi, nhưng nhũ phong đang phát dục đã thành hình, ta không khỏi nổi lên một trận dâm đãng.
Trong lòng rung động, cúi đầu nhìn lại.
Quả nhiên, tại trước ngực ta, đối nhũ phong đã sơ hiển phong mãn, kiên đĩnh ép vào trước ngực ta, có vẻ phi thường đáng yêu, làm cho này tiểu mỹ nhân càng thêm quyến rũ đáng yêu.
Nam Cung Ngọc Điệp thật sự là một cái Tiểu ma nữ, thoải mái trong lòng ngực ta không ngừng vặn vẹo. Gây cho ta ma xát trí mạng. Nhưng mà... xấu hổ nhất cũng là, Nam Cung Ngọc Băng lạnh lùng ở bên cạnh lại "hừ" nhẹ 1 tiếng, không để cho ta cảm thụ cảm giác sung sướng này quá lâu.
"Lâm đại ca, ta giới thiệu, đây là tỷ tỷ của ta - Nam Cung Ngọc Băng, ta trước kia giới thiệu qua cho ngươi. Tỷ tỷ năm nay khảo nhập Hoa Hạ đại học thi vào văn học chuyên nghiệp. Là đệ tử kiêu hãnh nhất của Nam Cung gia tộc chúng ta. Tỷ tỷ cũng là niềm kiêu ngạo của ta."
"Chính là bởi vì tỷ tỷ khảo nhập Hoa Hạ đại học, Ngọc Điệp mới có cơ hội tới nơi này, đến tìm Lâm đại ca đó."
Cũng may Nam Cung Ngọc Điệp đột nhiên nhớ tới tỷ tỷ nàng, đắc ý giới thiệu cho ta.
"Tỷ tỷ, đây là Lâm đại ca ta thường xuyên nhắc tới, Ngọc Điệp hoan quý mến nhất- Lâm Phong."
Nghe Nam Cung Ngọc Điệp giới thiệu, nhìn mỹ nữ lạnh như băng trước mắt, nhớ tới cảnh hỗn loạn cùng dâm đãng ngày đó, lúc này thật có điểm xấu hổ, Nam Cung Ngọc Băng liếc mắt nhìn ta, tựu cúi đầu, không dám nhìn tiếp.
Bất quá, cũng may có Nam Cung Ngọc Điệp Tiểu ma nữ hoạt bát đáng yêu này, chúng ta cũng dần thích ứng, bắt đầu nói chuyện.
Nam Cung Ngọc Băng người cũng như tên, vẻ mặt lạnh như băng cùng khí chất ưu nhã rồi lại an tĩnh, im lặng lạnh lùng ngồi yên 1 chỗ, rất ít nói, chỉ là thật sự nghe ta cùng Nam Cung Ngọc Điệp nói chuyện.
"Ngọc Điệp!"
"Ngọc Hân!"
Tới buổi trưa, Lý Đồng cùng tiểu muội từ trường học trở về, tiểu muội Lâm Ngọc Hân cùng Nam Cung Ngọc Điệp khi thấy đối phương, hưng phấn đứng lên nhiệt liệt hoan hô.
Hai cái Tiểu ma nữ gặp mặt, tất thay đổi cuộc sống bình yên của ta a.
Nhưng mà ta thân đầy kinh nghiệm, hơn nữa tràn đầy niềm tin.
"Đồng tỷ tỷ, cám ơn ngươi, cám ơn ngươi cứu Lâm đại ca, Ngọc Điệp chẳng những muốn cảm tạ ngươi, hơn nữa thay mặt Tuyết nhi biểu tỷ cảm tạ ngươi."
Ôm xong, Nam Cung Ngọc Điệp đi tới trước mặt Lý Đồng, tỏ vẻ trịnh trọng cảm tạ.
Không có nghĩ đến Nam Cung Ngọc Điệp lại nói như vậy, nghe được Nam Cung Ngọc Điệp kỳ quái cảm tạ, không rõ nguyên nhân, lại không biết ta vừa rồi nói dối, Lý Đồng cùng tiểu muội ngạc nhiên hướng ta nhìn lại.
"Ngọc Điệp, không có gì, với Đồng tỷ tỷ ngươi không cần khách khí."
Ta vội vàng hướng Lý Đồng cùng tiểu muội nháy nháy ánh mắt, sau đó vội nói.
"Tới giờ cơm trưa rồi. Mọi người đi ăn cơm thôi."
Lý Đồng bây giờ cùng ta là lòng có linh tê (hiểu ý nhau- tâm đầu ý hợp), thấy ánh mắt của ta, mặc dù còn không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng mà tâm ý ta nàng tự nhiên hiểu rõ, sẽ không nói cái gì nữa.