Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 285 : TAN NÁT CÕI LÒNG VÌ CẤP BẬC 3

Ngày đăng: 01:06 26/03/20

Nhìn chằm chằm vào Phong Vân tam lão hổ, ta hướng tới thành viên Phong Vân bang chậm rãi đi tới.
Tính toán trước mọi việc, ta tháo xuống "Đô đô thỏ diện tráo ", thay diện tráo đầu hổ vừa mua ở cửa hàng, thần khí kim cương cự thuẫn cùng tiên khí biên long vân kiếm trong tay cũng bỏ vào hành trang, thay vào 30 cấp trường thương dùng hai tay làm như vũ khí, hoàn toàn cải biến ngoại hình.
Ài!
Ta hơi có chút tiếc nuối!
Thay đầu hổ diện tráo, lát nữa tàn sát Phong Vân tam lão hổ, Phong Vân tam lão hổ bọn họ chắc chắn sẽ không thể nhận ra "người quen" này.
Thật tội cho Phong Vân tam lão hổ không thể nhận ra người giết bọn họ lại là người quen của bọn họ, là kỵ sĩ mang theo thỏ tử diện tráo đã làm cho bọn họ khắc cốt minh tâm.
Cùng Phong Vân tam lão hổ pk lúc ở tân thủ thôn cùng tranh sát "Hoàng ban sài lang vương", ta cùng bọn họ đã kết thành tử địch tuyệt đối, bây giờ ta không để ý tới họ, không giết bọn họ, bọn họ cũng sẽ cố gắng tìm kiếm ta, đuổi giết ta.
Bởi vậy, tàn sát Phong Vân tam lão hổ, ta chẳng những không sợ thành viên Phong Vân bang nhận ra ta, nhớ kỹ ta, ngược lại còn rất muốn làm cho Phong Vân tam lão hổ biết, hôm nay là ta lại một lần xử lý bọn họ, để lại cho bọn họ một nỗi lo sợ vô hình….
Nhưng là, tại hắc thạch tháp tầng 3 này ngoạn gia tụ tập quá nhiều, một khi ra tay, nhất định sẽ hấp dẫn ánh mắt tất cả ngoạn gia, sau này ta tiếp tục mang theo "Đô đô thỏ diện tráo" nhất định sẽ bị nhận ra.
Bởi vậy. Dỡ xuống "Đô đô thỏ diện tráo", ta tùy tiện lấy một cái đầu hổ diện tráo hí lộng mọi người, ta lại cởi ra thần khí kim cương cự thuẫn cùng tiên khí biên long vân kiếm. Thay một cái vũ khí hai tay.
Như vậy. Phỏng chừng không ai có thể nhận ra ta. Càng không có ai nghĩ đến kỵ sĩ có thể dùng vũ khí hai tay. Chỉ sợ các người chơi đều đoán chắc người đeo đầu hổ diện tráo, tay cầm trường thương sẽ là chiến sĩ, mà không phải kỵ sĩ.
"Ha ha ha..."
Kế hoạch hoàn mỹ, Phong Vân tam lão hổ, các ngươi lo mà cầu nguyện đê!
Đáng kiếp!
Ai bảo Phong Vân tam lão hổ các ngươi nhân phẩm kém như vậy, bằng vào người đông thế mạnh liền lạm sát kẻ vô tội, vô sỉ đoạt đồ của người khác.
Nhưng mà…
Dỡ xuống "kim cương cự thuẫn" cùng tiên khí "biên long vân kiếm", thay vũ khí hai tay để che tai mắt bên ngoài cũng làm cho phòng ngự của ta giảm đi không ít nhưng hình như vẫn còn khá cao. Một khi PK bắt đầu, thành viên Phong Vân bang công kích ta, lại phá không được phòng ngự của ta, đánh ra toàn miss, vậy mọi người cũng sẽ nghi ngờ.
Dỡ xuống kim cương cự thuẫn, nhìn xem chỉ số phòng ngự, vẫn là có điểm biến thái, đành phải dỡ xuống cái bao tay tạp ba la, làm cho thuộc tính tạp ba la sáo trang biến mất, phòng ngự của ta lại giảm đi, cũng làm cho ngoại hình độc đáo của tạp ba la sáo trang biến mất.
Không tồi, thuộc tính hiện tại của ta, hẳn là sẽ không làm cho các người chơi quá chấn kinh rồi.
Vì để tàn sát Phong Vân tam lão hổ ta lại phải thay hình đổi dạng, lén lén lút lút, Phong Vân tam lão hổ cũng nên thấy đủ.
Hướng về cùng ta đồng dạng cách ăn mặc của "tiểu thạch" nhìn lại.
Tuy rằng cải biến khác trạng thái thường ngày, chính là tay cầm trường thương tiểu thạch vẫn uy phong lẫm lẫm như trước, hình dáng tuy rằng không có phần trung hậu và vững chắc lúc trước, chính là lại có vẻ khí phách vô cùng, tràn ngập chiến ý, tựa như cái mũi nhọn của trường thương, một chiến sĩ sắp xung phong giết địch.
"Tuyệt!"
Ta thầm khen một tiếng, phải, chính là hiệu quả này, tùy thời đều phải bảo trì phong cách ngoại hình.
"Sát!"
Chậm rãi tiếp cận Phong Vân bang, nhìn thấy Phong Vân tam lão hổ cùng ta cách nhau khoảng 10m, ta bắt đầu hành động, bắt đầu cuộc giết chóc.
"[Phấn lực nhất kích]!"
Nắm chắc cơ hội, một tiếng mệnh lệnh, ta cùng tiểu thạch trong tay cầm trường thương ném ra, giống như hai tia lôi điện lóng lánh, phân biệt hướng về Phong Vân Hoàng Hổ và Phong Vân Hắc Hổ lao tới.
-7500, -6000.
Nháy mắt, hai cái con số thương tổn nhìn thấy ghê người, theo Phong Vân hoàng hổ Phong Vân hắc hổ đỉnh đầu bay lên, " Phấn lực nhất kích " x5 công kích tuyệt đối là vô địch, lập tức miểu sát Phong Vân hoàng hổ Phong Vân hắc hổ a.
Tuy rằng ta đã dỡ xuống nhiều trang bị, phòng ngự giảm mạnh, nhưng là thay vào vũ khí hai tay, công kích không có giảm. Đương nhiên, muốn giết người, không có công kích cao thì giết bằng niềm tin ah.
Thích a…!
Đáng tiếc ta tắt đi hiệu ứng biểu hiện thương tổn, chỉ có ta có thể nhìn thấy thương tổn ta cấp cho Phong Vân hoàng hổ và Phong Vân hắc hổ mà thôi.
Ở trong mắt người khác, hai thanh trường thương giống như phi tiễn, mang theo tiếng gió gào thét, hung hăng bắn vào trong cơ thể Phong Vân hoàng hổ và Phong Vân hắc hổ, chỉ nghe thấy hai người hét thảm một tiếng, đã bị miểu sát, biến thành 2 cỗ thi thể nằm lạnh như băng trên bàn đá. Nếu thấy thì với số thương tổn này của ta có thể kinh tử một ít ngoạn gia.
"Kháo! Thế mà lại không xuất hiện bạo kích!"
Ta thì thào tự nói, có điểm không hài lòng với biểu hiện chính mình.
Thừa dịp ngoạn gia Phong Vân thành viên không có phản ứng gì, một cái lắc mình, ta vội vàng xâm nhập bên trong đám người, đồng thời thay một thanh vũ khí trước đây đánh tới, ba mươi cấp cao công lam sắc vũ khí — "thằn lằn liêm đao", chuẩn bị tiếp tục chiến đấu.
"Hắc hắc..."
Ở trường hợp hỗn loạn như thế này, Phong Vân hoàng hổ Phong Vân hắc hổ bị ta miểu sát ko rõ ràng làm cho tình huống càng thêm hỗn loạn, phỏng chừng Phong Vân bang thành viên căn bản không phát hiện ra ta.
Quả nhiên!
Thành viên Phong Vân bang chỉ nghe thấy tiếng trường thương "Vù vù" cực nhanh rồi nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Phong Vân hoàng hổ và Phong Vân hắc hổ, lão Đại Phong Vân hoàng hổ và Phong Vân hắc hổ của bọn họ đã bị miểu sát.
Thành viên Phong Vân bang sợ ngây người, căn bản không kịp phản ứng, chờ bọn họ hướng về phía trường thương phi tới thì chỉ nhìn thấy một người mang đầu hổ diện tráo, là 1 chiến sĩ mặc áo giáp màu đen, hai tay một trận huy vũ, xuất hiện một phen màu đen, cùng cái đuôi thằn lằn giống nhau, trường bính liêm đao.
Chiến sĩ nhẹ huy vũ, liêm đao phản xạ ra một trận quang mang ngăm đen, chiến sĩ này đột nhiên giết tới, căn bản không để ý đến tiểu quái bên cạnh, bay nhanh hướng về bọn họ vọt tới.
"Có thích khách!"
Một người có lẽ xem nhiều võ hiệp tiểu thuyết trên mạng, nhìn thấy thế tới rào rạt, lạnh lùng anh dũng của đầu hổ diện tráo chiến sĩ, không cần (phải) nghĩ ngợi thét lên.
Trong đám người, Phong Vân Thạch Hổ nhìn chiến sĩ uy mãnh này, trong lòng kỳ quái, vừa rồi bay tới là hai thanh trường thương, như thế nào chỉ có 1 chiến sĩ này, chẳng lẽ chiến sĩ này có thể đồng thời ném hai thanh vũ khí.
Chiến sĩ này là ai?
Nghĩ đến chính mình hai cái huynh đệ, Phong Vân hoàng hổ Phong Vân hắc hổ chết trận 1 cách kỳ quái, rất ủy khuất…!
Phong Vân Thạch Hổ không phải đứa ngốc, đột nhiên phát hiện một vấn đề, hắc thạch tháp tầng 3 nhiều ngoạn gia như vậy, Phong Vân bang bọn họ nhiều thành viên như vậy, vì sao người này lại chỉ muốn giết Phong Vân hoàng hổ và phong vân hắc hổ, hơn nữa lại ném vũ khí về phía Phong Vân hoàng hổ Phong Vân hắc hổ.
Như vậy!
Mục tiêu kế tiếp của chiến sĩ này có phải là…
Phong Vân Thạch Hổ nhìn thấy chiến sĩ hướng bọn họ hung mãnh chạy tới tấn công, nhìn chiến sĩ này trong tay liêm đao chói lọi, trong lòng không hiểu sao tự nhiên phát lạnh, ý nghĩ sợ hãi bỗng nhiên sản sinh.
Chẳng lẽ, mục tiêu kế tiếp của chiến sĩ này chính là ta — Phong Vân Thạch Hổ.
"Kỵ sĩ chặn hắn lại, ma pháp sư, cung tiến thủ chuẩn bị tiến công!"
Phong Vân Thạch Hổ nhanh chóng tổ chức thủ hạ chuẩn bị nghênh địch, đồng thời, bản thân hắn không khỏi hướng về trong đám người rụt vào.