Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 286 : THÀNH CÔNG ĐỒ HỔ

Ngày đăng: 01:06 26/03/20

Nhìn thế tới dũng mãnh, khí phách mười phần của liêm đao chiến sĩ, Phong Vân Thạch Hổ buồn bực muốn chết.
Không ai nguyện ý làm con rùa co đầu rút cổ, không ai nguyện ý làm con chuột nhát gan.
Như ở trong trò chơi trước kia, ai dám không thừa nhận năng lực của Phong Vân Thạch Hổ hắn, có ai không công nhận Phong Vân Thạch Hổ hắn là một hán tử, ai không biết hắn Phong Vân Thạch Hổ là tên liều mạng trong Tam Lang.
Như ở trong trò chơi trước kia, nhìn chiến sĩ uy mãnh này, nhìn địch nhân cường đại này, Phong Vân Thạch Hổ khẳng định tràn ngập chiến ý, nhịn không được hô lớn một tiếng "Được", sau đó bảo thủ hạ của hắn lui ra một bên, hướng liêm đao chiến sĩ này mà lao tới, cùng chiến sĩ này đại chiến ba trăm hiệp.
Chỉ cần thích, thì dù là chết trận cũng đáng!
Nhưng hiện tại, ở trong "Vương Giả", Phong Vân Thạch Hổ không khỏi có chút lui bước, lùi vào bên trong đám người. Nhìn các thành viên của "Phong Vân bang" xung quanh, Phong Vân Thạch Hổ vô cùng buồn bực, tuy rằng hắn cùng Phong Vân Hoàng Hổ, Phong Vân Hắc Hổ lãnh đạo đám thành viên này, nhưng cấp bậc bọn hắn lại là thấp nhất trong bang.
Hết thảy, đều là bởi vì cái tên kỵ sĩ đáng chết kia, cái tên mang theo mặt nạ thỏ tạo thành.
Hai lần PK, hai lần rớt cấp, hai lần rớt trang bị, làm cho cấp bậc bọn họ không theo kịp đội ngũ, làm cho bọn họ từng là "Phong Vân tam hổ" uy danh lẫy lừng bây giờ chẳng những lạc hậu, hơn nữa lại không có tiếng tăm gì, lại còn bị lão đại Phong Vân Kim Long quở trách.
Nhìn thi thể Phong Vân Hoàng Hổ và Phong Vân Hắc Hổ nằm yên dưới sàn nhà, nhặt trang bị của bọn chúng rơi ra lên, ở trong "Hắc Thạch Tháp" này mặc dù không phải do lục đại thành chủ quản lí, tuy rằng bị người chủ động PK, nhưng mà tử vong ít nhất cũng rớt một cấp.
Thật sự là buồn bực!
Sau khi trở về, chắc chắn sẽ lại bị lão Đại Phong Vân Kim Long răn dạy một chút.
Nhìn thế tới dũng mãnh của liêm đao chiến sĩ. Phong Vân Thạch Hổ thực sự cảm thấy sợ, đặc biệt nhớ tới nỗi ám ảnh khi bị kỵ sĩ mặt nạ thỏ PK hai lần. Thật sự là sợ hãi, sợ hãi lại bị giết, rớt cấp.
Cấp bậc cao, rớt một cấp cũng không phải là chuyện đùa, ít nhất cũng phải hơn mười mấy giờ không ngừng sát quái, mới có thể hồi lại.
Ngay khi Phong Vân Thạch Hổ suy nghĩ hàng vạn lần trong nháy mắt, ngay khi hắn hướng về đám người đi vào, đám kỵ sĩ "Phong Vân bang" chuẩn bị vây công liêm đao chiến sĩ này, cung tiễn thủ cùng ma pháp sư chuẩn bị viễn trình công kích liêm đao chiến sĩ này.
Liêm đao chiến sĩ một trận chạy vội, đột nhiên xuất hiện trước người bọn họ, tốc độ chạy của hắn vậy mà còn nhanh hơn so với tốc độ công kích của bọn hắn!
"Thật nhanh!"
Phong Vân Thạch Hổ nhịn không được kinh hô một tiếng.
"Bách huyễn đao trảm!"
"Hắc hắc..."
"Còn thứ nhanh hơn đây!"
Đứng ở trong đám người ta một trận cười lạnh. Tốc độ đánh của Hộ điện kỵ sĩ Tiểu Thạch cũng không tồi, trong tay cầm [Tích dịch liêm đao] nhẹ nhàng huy vũ, lập tức bao phủ phạm vi 3m xung quanh, huyễn hóa ra một mảnh hình ảnh liêm đao, hướng về thành viên "Phong Vân bang" chém tới.
"Tốc độ thật nhanh!"
Không riêng gì Phong Vân Thạch Hổ, thành viên "Phong Vân bang" nghênh chiến Tiểu Thạch đều có loại cảm giác mãnh liệt này.
Thành viên "Phong Vân bang" căn bản không kịp phản ứng, một mảnh liêm đao hào quang thật lớn bay nhanh hướng về bọn họ giết tới, đừng nói né tránh, chính là phản ứng đều đã quá chậm, bọn họ chỉ có thể theo bản năng hướng về kỵ sĩ này công kích.
"Xoẹt xoẹt xoẹt..."
Một trận công kích kịch liệt. Nháy mắt dừng trên mình bọn họ.
-3000, -2800. -3100, -2900, -3000...
Thích!
"Bách huyễn đao trảm" của Hộ điện kỵ sĩ Tiểu Thạch tạo ra bạo kích, người chơi trong vòng 3m hết thảy đều bị miểu sát, nhất thời, một trận khóc thét vang lên, trang bị ầm ầm rớt xuống đất.
"Ghê thật!"
Các người chơi một trận kinh hô.
-170, -160, MISS, -120, -150, MISS, -180...
"Thật mạnh mẽ!"
Những người chơi này, trước khi ra đi chỉ có 1 ý niệm duy nhất trong đầu.
Mặc dù ta đã đem phòng ngự giảm xuống rất nhiều, thậm chí còn tháo ra thần khí [Kim cương cự thuẫn], Hộ điện kỵ sĩ Tiểu Thạch phòng ngự cũng thấp hơn một ít, nhưng mà thành viên "Phong Vân bang" cũng chỉ có thể tạo thành thương tổn gần 200 cho hộ điện kỵ sĩ.
"Cao thủ chiến sĩ!"
"Lợi hại! Thần tượng của ta."
Các người chơi một trận kinh hô. Thậm chí có 1 bộ phận người chơi bởi vì quá mức khiếp sợ, quên cả bên người có tiểu quái, quên bơm máu, liền bị tiểu quái đánh chết.
Đương nhiên!
Tuy rằng thành viên "Phong Vân bang" đánh Hộ điện kỵ sĩ Tiểu Thạch tạo thành thương tổn không cao, nhưng mà vừa rồi có hơn hai mươi tên đồng thời công kích Tiểu Thạch, Tiểu Thạch sinh mệnh nháy mắt giảm xuống hơn một nửa, tình hình không tốt lắm.
Không có biện pháp, kiến nhiều đè chết voi, đối phương chẳng những nhiều người, hơn nữa mỗi người cũng không phải là bình thường, Tiểu Thạch có thể có biểu hiện như vậy đã là không tồi.
"Xông lên!"
"Tiểu Thạch!"
"Đừng làm cho ta thất vọng!"
Ta thì thào tự nói, nếu lúc này đổi lại là ta, ta có thể sử dụng Siêu cấp huyết bình để hồi phục sinh mệnh, nhưng mà Tiểu Thạch lại không thể làm thế, mà Phong Vân Thạch Hổ còn chưa bị giải quyết, nhiệm vụ của Tiểu Thạch còn chưa có hoàn thành, ta vội vàng tiếp tục chỉ huy Tiểu Thạch.
"Mọi người cẩn thận, mau lui lại!"
Phong Vân Thạch Hổ ko thể tin nổi nhìn biểu hiện Tiểu Thạch, chạy nhanh kinh hô, quá điên cuồng, Tiểu Thạch bạo kích nháy mắt miểu sát thành viên "Phong Vân bang" ba thước trước người hắn, mà những thành viên này phần lớn đều là phụ trách kháng quái kỵ sĩ cùng chiến sĩ.
Bởi vậy!
Trong vòng 3 thước tất cả đều chết hết, bên trong chính là phòng ngự thấp, huyết ít cung tiến thủ cùng ma pháp sư, Phong Vân Thạch Hổ chỉ có thể phát ra mệnh lệnh lui về phía sau, nghĩ thầm,rằng không thể làm cho nhóm cung tiến thủ cùng ma pháp sư này đi kháng liêm đao chiến sĩ.
Đối mặt với công kích biến thái như thế của liêm đao chiến sĩ, kỵ sĩ cùng chiến sĩ đều kháng không được, cung tiến thủ cùng ma pháp sư càng không có cách nào, hiện tại biện pháp duy nhất, chỉ có thể đem liêm đao chiến sĩ này xem như một con BOSS, chọn cách "hit&run" (vừa đánh vừa chạy).
Liêm đao chiến sĩ này sinh mệnh chỉ còn 1 nửa, chỉ cần bọn họ lại phát ra một lần công kích, là có thể tiêu diệt liêm đao chiến sĩ này.
Đáng tiếc, "Phong Vân bang" lại quên tốc độ Tiểu Thạch của ta.
Sau khi Phong Vân Thạch Hổ phát ra mệnh lệnh. "Phong Vân bang" thành viên vừa mới lui lại phía sau mấy bước, đang muốn triển khai công kích. Tiểu Thạch đã chạy vượt qua bọn họ.
" Bách huyễn đao trảm!"
-1500, -1700, -1800...
"Xoát" một tiếng, liêm đao ngăm đen lóe lên một trận hào quang, lại là bao phủ phạm vi ba thước, lần này công kích không có phát ra bạo kích, nhưng mà đối mặt chính là phòng ngự thấp, huyết ít cung tiến thủ cùng ma pháp sư, vì vậy công kích bình thường cũng đủ để miểu sát bọn hắn.
Điên rồi!
Phong Vân Thạch Hổ sắp nổi điên rồi. Liều mạng phát điên, đột nhiên phát hiện, liêm đao chiến sĩ sau khi phát ra lần công kích này, lại xuất hiện một vùng đất chân không rộng 3 thước, hơn nữa không may, hắn lại ở ngay tại bên cạnh vùng đất chân không này.
"Không tốt!"
Phong Vân Thạch Hổ trong lòng cả kinh, phát hiện liêm đao chiến sĩ đang theo dõi hắn. Xem ra, vừa rồi đoán đúng rồi. Liêm đao chiến sĩ này chính là hướng về phía hắn đánh tới.
"Mau công kích hắn!"
Phong Vân Thạch Hổ như 1 tên bị bệnh tâm thần điên cuồng gào thét, nhưng mà đã chậm, Tiểu Thạch dùng " Bách huyễn đao trảm" chém vào đám thành viên "Phong Vân bang" vây quanh rồi lập tức hướng về Phong Vân Thạch Hổ phóng đi.
Phạm vi công kích thật sự là quá sung sướng!
"Tam trọng cự lãng!"
Tiểu Thạch tốc độ trên mặt đất quá nhanh!
Ngay khi Phong Vân Thạch Hổ điên cuồng gào thét, Tiểu Thạch đã chạy tới trước mặt Phong Vân Thạch Hổ, ngay khi "Phong Vân bang" phái nghĩ Tiểu Thạch phát ra công kích trong nháy mắt. Tiểu Thạch phát ra "Tam trọng cự lãng" đã dừng ở trên người Phong Vân Thạch Hổ.
-1300, -1200, -2000.
[Tam trọng cự lãng] ba lượt thương tổn hiện lên liền mạch lưu loát, tốc độ giống như một chiêu, chỉ số thương tổn màu đỏ tươi từ trên đỉnh đầu Phong Vân Thạch Hổ phát ra, hơn nữa cuối cùng một kích lại tạo ra bạo kích, nhất thời miểu sát Phong Vân Thạch Hổ. Liêm đao chiến sĩ này vì cái gì muốn giết hắn?
Phong Vân Thạch Hổ chết không nhắm mắt, liêm đao chiến sĩ này đầu tiên là đánh lén Phong Vân Hoàng Hổ và Phong Vân Hắc Hổ, sau lại dùng phạm vi công kích giải khai thành viên vây quanh hắn, cuối cùng dùng đơn thể công kích miểu sát hắn, mục đích phi thường rõ ràng. Liêm đao chiến sĩ này chính là hướng về phía bọn họ "Phong Vân tam hổ" mà đến.
Chính là vì cái gì?
Vì cái gì liêm đao chiến sĩ này lại liều mình công kích bọn họ, Phong Vân Thạch Hổ nghĩ mãi cũng không hiểu.
Mắt thấy sinh mệnh đã hết, sắp ngã xuống mặt đất, Phong Vân Thạch Hổ đột nhiên linh quang chợt lóe, liền hiểu ra.
Phương thức công kích rất quen thuộc, hình thể cũng rất quen thuộc!
Phạm vi công kích, tam trọng công kích, còn có hình thể của liêm đao chiến sĩ, khí chất uy mãnh cùng phương thức giết chóc bá đạo, Phong Vân Thạch Hổ chết cùng không quên, đây là phương thức công kích của tên kỵ sĩ mang mạt nạ thỏ, chính là ngày đó, khi cùng [Thiên Hỏa dong binh đoàn] ks BOSS "Hoàng Ban Sài Lang Vương", đây chính là phương thức công kích của tên kỵ sĩ kia.
Trời ạ!
Đúng rồi!
Là tên kỵ sĩ kia, là tên kỵ sĩ mang mặt nạ thỏ kia, Phong Vân Thạch Hổ tuyệt đối khẳng định.
Phong Vân Thạch Hổ rốt cục hiểu được, rốt cục biết kẻ hạ độc thủ sau lưng là ai, chính là tên kỵ sĩ kia, làm cho [Thiên Hỏa dong binh đoàn] lấy ít thắng nhiều, chiến thắng [Phong Vân dong binh đoàn] bọn họ, làm cho bọn hắn [Phong Vân dong binh đoàn] bị sỉ nhục thật lớn.
Hôm nay, lại là tên kỵ sĩ kia, làm cho "Phong Vân bang" thảm bại ở tại "Hắc Thạch Tháp" tầng 3, sắp sửa mất hết uy vọng "Phong Vân bang".
Lại là tên kỵ sĩ đáng giận kia!
Phong Vân Thạch Hổ đem răng nghiến mạnh phát ra tiếng "Chi chi", chính là, tên kỵ sĩ này khi nào lại biến thành chiến sĩ?
Tàng bảo đồ!
Tàng bảo đồ của chúng ta!
Khẳng định là lúc bọn hắn công kích BOSS ở tân thủ thôn, bị kỵ sĩ phản kích sau rớt ra "Tàng bảo đồ", làm cho kỵ sĩ phát tài, dẫn đầu cách xa người khác.
Cái tàng bảo đồ kia vốn là của "Phong Vân tam hổ" bọn họ!
Phong Vân Thạch Hổ trong lòng điên cuồng gào thét, tất cả, phải là thuộc về hắn, chính là lại bị cái kỵ sĩ kia cướp đi, Phong Vân Thạch Hổ vào lúc sắp chết, đem tên mặt nạ thỏ kỵ sĩ hận thấu xương cốt.
"Nhất định phải nghĩ biện pháp xử lý tên kỵ sĩ này, làm cho kỵ sĩ này cấp bậc về 0, nhất định phải báo thù rửa hận."
Phong Vân Thạch Hổ trong lòng kiên định nói lên, hoàn toàn quên đi hết thảy, đều là do bọn họ cướp BOSS của ta, nếu không phải hắn, ác ma vô sỉ muốn cướp BOSS của ta thì ta sao lại làm khó bọn họ như vậy.
"Tiểu Thạch, tốt lắm!"
Ta tự nhiên không biết ý tưởng Phong Vân Thạch Hổ, nhìn thấy Tiểu Thạch thành công xử lý Phong Vân Thạch Hổ, ta âm thầm khen ngợi, bất quá đáng tiếc, Tiểu Thạch của ta lúc này đã bị Phong Vân bang phái các thành viên khác tiến công, sinh mệnh về 0, die rồi.
"Hắc hắc..."
Thành công đồ hổ, hơn nữa ta cơ hồ không hề động thủ, toàn bộ là nhờ vào Tiểu Thạch đã có thể thu thập.