Vòng Tròn Đồng Tâm
Chương 16 : Kết thúc
Ngày đăng: 03:03 19/04/20
Thẩm Vân Phái tắm rửa xong đi vào phòng ngủ, tiến vào chỗ trống vì anh lưu lại, thân thể ấm, tay chân bắt đầu không an phận sờ đông sờ tây, Tôn Uẩn Hoa bị anh vân vê cả người ngứa, cười xoay người né tránh.
“Anh làm chi a!”
“Chế tạo nữ nhi.” Khó được hôm nay Nhược Nhược không dính bọn họ ngủ, vừa vặn nắm chắc cơ hội. Nói sau, trước mắt bọn họ coi như là tân hôn yến, hàng đêm miệt mài cũng không đủ.
“Chờ một chút nha!” Cô tránh đi thế tiến công, một mặt nghiêm túc mà hỏi: “Anh thực sự tin tưởng lời ông thầy tướng số kia nói ?”
Khi chuyện này còn chưa có phát sinh, có một lần bọn họ mang Nhược Nhược đi chơi, tiện đường đi vào một miếu thờ hương khói cường thịnh ở phụ cận một vái lạy. Đó là thói quen có sau khi Nhược Nhược sinh ra, mỗi lần cũng chỉ cầu con bình an, không nạn không tai, cô tự nhận mình chẳng phải tín đồ thành kính, hy vọng thần linh không sẽ cảm thấy cô rất thực tế, nguyện ý nghe nguyện ước của cô.
Sau khi ra cửa miếu, gặp được một thầy tướng số, cô nghĩ, thay con nhìn xem vận mệnh.
Thầy tướng số nói, Nhược Nhược là một đứa nhỏ có phúc khí, thịnh vượng nhất là cung cha mẹ, biểu hiện đầu thai thật tốt, cha mẹ song toàn, hơn nữa được tất cả sủng ái; tiếp theo là cung vợ chồng, cậu sẽ có nhân duyên mỹ mãn, một vợ đến già, ân ân ái ái. Phải không? Nhược Nhược của cô, cũng có phúc khí kia, người gặp được nó, sẽ quý trọng nó sao?
Đây là chuyện cô hoàn toàn không dám cầu mong xa vời.
Dưới sự ồn ào của Thẩm Vân Phái, tiện thể xem cho cô.
Này nói được càng dài. Phía trước nói cung cha mẹ cô đơn bạc, thân duyên thậm thiển, tương lai phải chính mình đơn đả độc đấu, nhưng cung vợ chồng cũng không tệ, tuy là kết hôn muộn mệnh cách, nhưng có cơ hội cầu được viên mãn. Cung con cái, có cơ hội một nam một nữ.
Phía trước nói cô còn tin, một nam một nữ là không có khả năng, có thể có Nhược Nhược đã là trời cao ban ân, sao còn dám lại cầu chuyện kỳ tích phát sinh chứ.
Nhưng thầy tướng số nói, cô là mạng mộc mệnh cách, nếu có thể gặp được một người đàn ông mệnh cách loại thủy, sẽ có khả năng. Mộc, cần thủy tưới nước, lại tích trữ sức sống, phương hoa tươi tốt.
Lúc ấy, cô một mặt vi diệu nhìn anh liếc mắt một cái. Con trai của cô, chính là cùng một người đàn ông ngay cả tên đều tràn đầy hơi nước.
(Thẩm vân phái có nghĩa là mây nước dồi dào)
Cô đã nhắc tới chuyện này, Thẩm Vân Phái thu hồi ngoạn tâm, nghiêm túc đáp lại: “Nửa tin nửa ngờ.”
“Vậy nếu, chúng ta thực sự có con gái mà nói, có phải cho thấy ông ta nói thực sự chính xác, không phải thuận miệng hù chúng ta?” Cho nên Nhược Nhược thực sự sẽ có một đoạn nhân duyên mỹ mãn, là như thế sao?
Anh bật cười. “Muốn có con gái chúng ta cũng phải trước “Làm hết sức mình”, mà không phải trực tiếp nghe thiên mệnh.” Cá nhân anh cảm thấy, hiện tại trực tiếp phối hợp anh cố gắng, so với múa mép khua môi hữu dụng hơn.
Thấy anh vừa định dán tới, cô giơ tay đẩy ra, lại tặng kèm một cái xem thường. “Hiện tại em muốn nói chuyện này với anh.”
Cô duỗi tay, mở ra ngăn kéo đầu giường, lấy ra một vật phẩm. “Này, em không biết có phải sai lầm hay không, ngày mai đi bệnh viện với em kiểm tra lại một lần cho chắc chắn.”
Thẩm Vân Phái sững sờ mà xem hai vạch đỏ trên que thử thai, nhìn nhìn lại cô, qua lại dao động mấy lần.
Trên đời này có lẽ không mấy đàn ông sẽ cầu hôn ruồi bọ như anh, sau này hồi tưởng, thực sự càng nghĩ càng chột dạ, nếu anh sớm biết cô sẽ đáp ứng, nhất định sẽ càng thận trọng xử lý chuyện này, mà không phải sợ xấu hổ, dùng cái loại khẩu khí chọn hành bán đồ ăn nói với cô.
“Em biết chứ.” Tôn Uẩn Hoa cười liếc anh một cái. Ai sẽ vì loại chuyện này kết hôn; thực sự nhiệt huyết bùng cháy vì dân phục vụ, sao không đi chọn cử tri đại biểu.
“Anh chỉ là… muốn ở bên cạnh em và Nhược Nhược, tận hết năng lực đối với hai người tốt, em có biết đi?”
“Này em cũng biết nha. Nếu anh đối với em không tốt, sao em lại gả cho anh?”
Cho nên sáu năm trước cô không gả, là vì anh còn chưa đủ tốt?
“Sắc mặt anh thật thực tế.”
“Anh thực cho rằng cặn bã nam xài được sao? Một người khiến em không vui, em có cái gì để lưu luyến? phụ nữ nguyện ý đi vào hôn nhân, là tin tưởng người đàn ông này có thể làm cho họ so với khi một mình càng hạnh phúc, nếu đây là thực tế, toàn thế giới không có một phụ nữ không thực tế.”
Nói như vậy cũng đúng. “Cha mẹ anh nói, muốn anh tìm thời gian dẫn em trở về, bọn họ muốn thương lượng chuyện hôn lễ với em, xem em muốn hình thức trung quốc hay âu tây, còn có bánh cưới, muốn mời mấy bàn… Nha, đúng rồi, còn muốn tìm thời gian đi chụp ảnh cưới.”
Đương nhiên không thể thực sự chỉ quăng nhẫn cưới liền bắt con người ta, anh chưa vô sỉ đến mức đó. Khi đó tiên hạ thủ vi cường, chỉ sợ cô đổi ý, chi tiết thủ tục cái gì, sau đều còn có thể bàn lại, không nghĩ tới một tuần đi qua, cô ngay cả nói cũng không nói, cả áo cưới cũng chưa mặc, cư nhiên còn nói anh đối với cô tốt lắm, nghe được anh có đủ chột dạ.
“Lại là Nhược Nhược, lại là cha mẹ anh, anh chừng nào thì mới muốn nói ý nghĩ của mình, ông xã?”
Một tiếng êm ái “ông xã”, khiến anh rung động, đột nhiên cảm thấy trước đó mình cố kỵ nhiều thứ, thật sự vô vị.
“Tân hôn vui vẻ, bà xã.” Anh nghiêng về phía trước, đặt lên môi cô, chậm rãi nói nhỏ: “Anh thật vui có thể lấy được em, sau này nhân sinh mỗi một ngày, anh đều sẽ trung thực cho hôn nhân của chúng ta, anh yêu em.”
Này, mới là điều một cô dâu mới cần nhất.
Cô nở nụ cười, đáp lại nụ hôn của anh. “Em cũng vậy, ông xã.”
Mãi cho đến về sau, anh kỳ thực cũng hiểu được, năm đó Uẩn Hoa, không phải không động tâm với anh, chính là gặp nhau sai lầm thời điểm, khi anh còn chưa có biện pháp hoàn toàn gánh vác trách nhiệm, thì gặp gỡ cô.
Vì thế, tình yêu của bọn họ xuất hiện sai giờ, cô ở ban ngày, anh ở đêm đen.
Không phải không yêu, chính là sai giờ.
Đến nỗi, đồng hồ sinh lý không thể đồng bộ.
Sáu năm sau, nhân sinh bọn họ rốt cục nhất trí, may mắn tình yêu vẫn như cũ tồn tại, mà anh tin tưởng, lần này bọn họ có thể nắm tay cùng đi cả đời.